Dưỡng Long Hóa Thần

Chương 56: “Thứ này, ngươi rốt cuộc là từ ở đâu mà có được?”






Mặc dù là một trong tám Đại Ma Vương của Ma giới, từng tàn sát vô số sinh mệnh. Nhưng lúc này, nhìn thấy ánh mắt của Triệu Vũ, sắc mắt của Huyết Ma Vương không khỏi rung động, lộ ra dáng vẻ sợ hãi đã nhiều năm chưa bao giờ xuất hiện qua.





Thế nhưng, sau khi quan sát được đẳng cấp của Triệu Vũ, phân thân của Huyết Ma Vương lúc này mới lấy lại bình tĩnh. Đồng thời, trong ánh mắt của hắn cũng lộ ra một cỗ sát khí vô cùng đáng sợ.



Bởi vì, trên người của Triệu Vũ hắn cảm nhận được một loại khí tức của tử vong. Mặc dù loại khí tức này không biết vì sao lại xuất hiện ở trên người của một kẻ chỉ có thực lực tương đương với một tên ma binh ở trên Ma giới, nhưng như thế cũng đủ khiến cho phân thân của Huyết Ma Vương cảm thấy cực kỳ kiêng kỵ.



Chính vì thế, lúc này trong lòng của Huyết Ma Vương cháy lên sát cơ ngùn ngụt, hắn muốn đem kẻ ở trước mặt diệt sát, luyện hóa, tuyệt đối không để cho hắn có cơ hội trưởng thành, uy hiếp đến mình.



“Ngươi, phải chết!”



Vừa nghĩ đến những thứ này, bàn tay của Huyết Ma Vương lập tức hóa thành huyết chưởng, hướng về phía thân ảnh của Triệu Vũ đập xuống.



Một chiêu này, trước đây đã giết chết không biết bao nhiêu tu sĩ có thực lực cường đại. Ngay cả cường giả Thánh Vực cũng vô cùng chật vật chạy trốn.



Thế nhưng, đối mặt với một chưởng khủng bố như vậy, vẻ mặt của Triệu Vũ vẫn lạnh lùng đi tới, hướng về phí biển máu đang luyện hóa Elicia bước vào.



Đứng ở bên trong huyết hải, Elicia nhìn thấy một màn như vậy, không khỏi sợ hãi kinh hô một tiếng: “Không được, chủ nhân, chạy nhanh!”



Nhìn thấy lúc này Elicia vẫn còn quan tâm đến an nguy của mình, trên khuôn mặt lạnh lùng của Triệu Vũ nhất thời nhếch môi lên cười khẩy. Chỉ có điều, nụ cười này của hắn nhìn như thế nào cũng vô cùng quái dị. Mà trên tay của hắn, lúc này cũng vừa vặn xuất hiện một ngọn lửa màu đen, tỏa ra khí tức âm u, quỷ dị, đem toàn bộ không gian xung quanh đốt lên hừng hực. Ngay cả biển máu đang vây ở phía trước, cũng giống như kinh sợ mà vội vàng lùi lại phía sau không ngừng.



“Đây… đây là U Minh Thần Hỏa? Hắn… trên người của hắn làm sao có được thứ này?”



Đứng ở trên không trung nhìn xuống, phân thân của Huyết Ma Vương vừa nhìn thấy ngọn lửa trên tay của Triệu Vũ, sắc mặt liền trở nên kịch biến. Mà linh hồn của hắn lúc này cũng giống như bị thiêu đốt, nhảy lên run rẩy không ngừng.



“Chết!”



Nhưng cũng không đợi cho phân thân của Huyết Ma Vương lấy lại được tinh thần, ngọn lửa ở trên tay của Triệu Vũ lúc này đã phóng ra ngoài, hướng về phía bàn tay máu vô cùng khổng lồ kia vỗ đến.



Nhìn ngọn lửa này của Triệu Vũ chỉ lớn nhỏ chưa tới đầu người, so với bàn tay máu khổng lồ mấy chục trượng của phân thân Huyết Ma Vương, thật sự chẳng khác nào kiến càng cắn voi.



Thế nhưng, ngay lúc hai luồng lực lượng này va chạm vào nhau, bàn tay máu của phân thân Huyết Ma Vương như thể bị nấu sôi, nhanh chóng bóc hơi. Chưa tới mười mấy hơi thở, toàn bộ bàn tay máu đều bị ngọn lửa quỷ dị của Triệu Vũ đốt không còn sót lại một chút nào.



Phụt!



Sau khi bàn tay máu của phân thân Huyết Ma Vương bị ngọn lửa kỳ quái của Triệu Vũ đốt cháy, bản thân hắn lập tức nhận lấy phản phệ, trong miệng không nhịn được mà phun ra một ngụm máu tươi.



Lúc này, biển máu dùng để giam cầm Elicia cũng bị lung lay lên một trận dữ dội, diện tích xung quanh của nó nhanh chóng giảm đi một phần năm. Mà Long Kỵ Sĩ và đám người xung quanh nhìn thấy một màn như vậy, tất cả đều bị hù dọa cho con ngươi co rụt lại.



Ánh mắt của phân thân Huyết Ma Vương lúc này nhìn về phía thân hình nhỏ bé của Triệu Vũ, cũng lộ ra sự kiêng kỵ và sợ hãi không cách nào che giấu được. Hắn thân là Đại Ma Vương, cho dù chỉ là một cỗ phân thân, nhưng cũng chưa từng gặp qua kẻ nào khủng bố như vậy?



“Ở cái nơi hạ giới này, từ lúc nào lại xuất hiện một con quái vật như vậy?”



Trong lòng âm thầm suy đoán, sắc mặt của Huyết Ma Vương vẫn không thể nào lấy lại được bình tĩnh. Hắn nhìn chằm chằm về phía thân ảnh của Triệu Vũ, ánh mắt nghi hoặc nhìn lấy ngọn lửa màu đen đang phập phừng tỏa sáng.



“Thứ này, ngươi rốt cuộc là từ ở đâu mà có được?”



U Minh Thần Hỏa, đây là một loại thần hỏa do một vị nữ thần ở trên Thần giới từng sử dụng qua. Nhưng trăm vạn năm trước, bản thân nàng ta đã biến mất, không ai biết rõ tung tích.

Mặc dù là một trong tám Đại Ma Vương của Ma giới, từng tàn sát vô số sinh mệnh. Nhưng lúc này, nhìn thấy ánh mắt của Triệu Vũ, sắc mắt của Huyết Ma Vương không khỏi rung động, lộ ra dáng vẻ sợ hãi đã nhiều năm chưa bao giờ xuất hiện qua.





Thế nhưng, sau khi quan sát được đẳng cấp của Triệu Vũ, phân thân của Huyết Ma Vương lúc này mới lấy lại bình tĩnh. Đồng thời, trong ánh mắt của hắn cũng lộ ra một cỗ sát khí vô cùng đáng sợ.



Bởi vì, trên người của Triệu Vũ hắn cảm nhận được một loại khí tức của tử vong. Mặc dù loại khí tức này không biết vì sao lại xuất hiện ở trên người của một kẻ chỉ có thực lực tương đương với một tên ma binh ở trên Ma giới, nhưng như thế cũng đủ khiến cho phân thân của Huyết Ma Vương cảm thấy cực kỳ kiêng kỵ.



Chính vì thế, lúc này trong lòng của Huyết Ma Vương cháy lên sát cơ ngùn ngụt, hắn muốn đem kẻ ở trước mặt diệt sát, luyện hóa, tuyệt đối không để cho hắn có cơ hội trưởng thành, uy hiếp đến mình.



“Ngươi, phải chết!”



Vừa nghĩ đến những thứ này, bàn tay của Huyết Ma Vương lập tức hóa thành huyết chưởng, hướng về phía thân ảnh của Triệu Vũ đập xuống.



Một chiêu này, trước đây đã giết chết không biết bao nhiêu tu sĩ có thực lực cường đại. Ngay cả cường giả Thánh Vực cũng vô cùng chật vật chạy trốn.



Thế nhưng, đối mặt với một chưởng khủng bố như vậy, vẻ mặt của Triệu Vũ vẫn lạnh lùng đi tới, hướng về phí biển máu đang luyện hóa Elicia bước vào.



Đứng ở bên trong huyết hải, Elicia nhìn thấy một màn như vậy, không khỏi sợ hãi kinh hô một tiếng: “Không được, chủ nhân, chạy nhanh!”



Nhìn thấy lúc này Elicia vẫn còn quan tâm đến an nguy của mình, trên khuôn mặt lạnh lùng của Triệu Vũ nhất thời nhếch môi lên cười khẩy. Chỉ có điều, nụ cười này của hắn nhìn như thế nào cũng vô cùng quái dị. Mà trên tay của hắn, lúc này cũng vừa vặn xuất hiện một ngọn lửa màu đen, tỏa ra khí tức âm u, quỷ dị, đem toàn bộ không gian xung quanh đốt lên hừng hực. Ngay cả biển máu đang vây ở phía trước, cũng giống như kinh sợ mà vội vàng lùi lại phía sau không ngừng.



“Đây… đây là U Minh Thần Hỏa? Hắn… trên người của hắn làm sao có được thứ này?”



Đứng ở trên không trung nhìn xuống, phân thân của Huyết Ma Vương vừa nhìn thấy ngọn lửa trên tay của Triệu Vũ, sắc mặt liền trở nên kịch biến. Mà linh hồn của hắn lúc này cũng giống như bị thiêu đốt, nhảy lên run rẩy không ngừng.



“Chết!”



Nhưng cũng không đợi cho phân thân của Huyết Ma Vương lấy lại được tinh thần, ngọn lửa ở trên tay của Triệu Vũ lúc này đã phóng ra ngoài, hướng về phía bàn tay máu vô cùng khổng lồ kia vỗ đến.



Nhìn ngọn lửa này của Triệu Vũ chỉ lớn nhỏ chưa tới đầu người, so với bàn tay máu khổng lồ mấy chục trượng của phân thân Huyết Ma Vương, thật sự chẳng khác nào kiến càng cắn voi.



Thế nhưng, ngay lúc hai luồng lực lượng này va chạm vào nhau, bàn tay máu của phân thân Huyết Ma Vương như thể bị nấu sôi, nhanh chóng bóc hơi. Chưa tới mười mấy hơi thở, toàn bộ bàn tay máu đều bị ngọn lửa quỷ dị của Triệu Vũ đốt không còn sót lại một chút nào.



Phụt!



Sau khi bàn tay máu của phân thân Huyết Ma Vương bị ngọn lửa kỳ quái của Triệu Vũ đốt cháy, bản thân hắn lập tức nhận lấy phản phệ, trong miệng không nhịn được mà phun ra một ngụm máu tươi.



Lúc này, biển máu dùng để giam cầm Elicia cũng bị lung lay lên một trận dữ dội, diện tích xung quanh của nó nhanh chóng giảm đi một phần năm. Mà Long Kỵ Sĩ và đám người xung quanh nhìn thấy một màn như vậy, tất cả đều bị hù dọa cho con ngươi co rụt lại.



Ánh mắt của phân thân Huyết Ma Vương lúc này nhìn về phía thân hình nhỏ bé của Triệu Vũ, cũng lộ ra sự kiêng kỵ và sợ hãi không cách nào che giấu được. Hắn thân là Đại Ma Vương, cho dù chỉ là một cỗ phân thân, nhưng cũng chưa từng gặp qua kẻ nào khủng bố như vậy?



“Thứ này, ngươi rốt cuộc là từ ở đâu mà có được?”



U Minh Thần Hỏa, đây là một loại thần hỏa do một vị nữ thần ở trên Thần giới từng sử dụng qua. Nhưng trăm vạn năm trước, bản thân nàng ta đã biến mất, không ai biết rõ tung tích.