Dưỡng Long Hóa Thần

Chương 27




Nghe Triệu Vũ thắc mắc hỏi, Elicia không khỏi liếc mắt nhìn hắn một cái. Nhưng sau khi nhìn thấy sắc mặt của hắn rất nghiêm túc, nàng cũng không dám chần chừ, chỉ có thể lên tiếng giải thích: “Thưa chủ nhân, các nàng quả thật là tộc nhân của Thố Nhân tộc. Sở dĩ các nàng không bị khóa lại, bởi vì trên người của các nàng đã bị khắc lên lạc ấn nô lệ. Cho dù có chạy trốn, sau này cũng sẽ bị kẻ khác bắt lại. Số phận của các nàng, là vĩnh viễn không thể thoát khỏi thân phân nô lệ của mình!”  

 

 

Vừa nói, Elicia vừa u oán nhìn hắn một cái. Triệu Vũ đương nhiên là nhìn ra được suy nghĩ trong lòng của nàng lúc này. Thế nên, hắn không khỏi tức giận vung tay lên trên mông của nàng một cái, sau đó thấp giọng nói: “Bọn họ là bọn họ còn ta là ta. Nàng thử nhìn xem, những nữ nhân kia có thể được giống như nàng hay sao? Sau khi trở thành nô lệ của ta, còn oai phong như vậy, thực lực thậm chí còn mạnh hơn cả ta?!”  

 

 

Mặt ngoài nhìn như u oán, nhưng thực chất Elicia không hề trách cứ hắn một chút nào, thân thể của nàng còn cố tình nhích lại gần hắn, sau đó thủ thỉ nói: “Chủ nhân, có phải ngài muốn đem bọn họ cứu ra hay không? Nếu như ngài muốn, để lúc nữa ta xông ra ngoài, đem toàn bộ những tên buôn nô lệ kia giết sạch, ngài thấy thế nào?”  

 

 



Triệu Vũ có thể nhìn ra được, lúc nói chuyện bên trong ánh mắt của Elicia hiện lên một trận sát khí vô cùng cuồng bạo. Hắn cũng biết, sở dĩ người thân của nàng bị sát hại, tất cả đều do những tên buôn nô lệ như thế này gây ra. Đối với những kẻ này, Triệu Vũ thật sự cũng không đồng tình.  

 

 

Hắn lúc trước khống chế Elicia, chỉ vì bị nàng bức ép đến mức không thể nào phản kháng được nữa. Chứ thật ra, hắn ở cái thế giới này, vẫn tính là một người lương thiện.  

 

 

Cảm nhận được hơi thở táo bạo của nàng phả vào trên mặt mình, không biết ma xui quỷ khiến thế nào, Triệu Vũ lại nhịn không được mà đưa tay hướng về phía trước ngực của nàng bóp nhẹ một cái.  

 

 



“A!”  

 

 

Elicia bị động tác của hắn làm cho giật mình mà kinh hô lên một tiếng. Mấy thiếu nữ đang ẩn nấp ở xung quanh, cũng không nhịn được mà trợn trắng mắt liếc nhìn hai người. Khuôn mặt của Elicia lúc này đã đỏ như sôi gấc.  

 

 

“Chủ nhân, ngài thật xấu!”  

 

 

Trong thời gian tiếp xúc với các nàng, Triệu Vũ cũng cảm nhận được, một đám thiếu nữ này tính tình mặc dù rất hung ác, nhưng bản chất của các nàng lại vô cùng thiện lương. Dù sao, sống ở một nơi mà nam nhân làm chủ, lại dựa vào thực lực mới có thể tồn tại được. Các nàng không chỉ hung ác với kẻ thù, mà ngay cả bản thân mình các nàng cũng hung ác với chính mình. Đây là số phận của những nữ nhân ở trên Thiên Long tinh này. Trừ phi các nàng có xuất thân cao quý, hoặc có một gia tộc cường đại che chở. Nếu không, cuộc sống của các nàng chính là như vậy.  

 

 

“Ta xấu như thế nào? Hôm qua nàng còn chưa thực hiện nghĩa vụ của một nữ nô cần làm, có phải, bây giờ nàng cũng nên làm việc cho ta rồi không?”  

 

 

Đang lúc nói chuyện, Triệu Vũ còn cố tình ép sát lên người Elicia, đem thân thể của nàng kéo vào trước ngực của hắn, miệng thì thổi lên vành tai của nàng phà hơi mấy cái.  

 

 

Trong lúc nhất thời, thân thể của Elicia hơi rung lên, nàng nhịn không được, u oán liếc mắt nhìn về phía hắn, nói: “Chủ nhân, nơi này còn có người bên ngoài. Nếu ngài muốn, sau khi làm xong việc ở đây, ta giúp ngài có được hay không?”  

 

 

Elicia thật sự là sợ Triệu Vũ thú tính bộc phát, đột nhiên đem nàng đè ra ở ngay chỗ này, rồi lấy đi trinh trắng của nàng. Tuy rằng lần trước nàng giúp hắn thoải mái một phen, nhưng cả hai vẫn chưa chính thức được coi là có quan hệ dung hợp. Vì vậy, nàng vẫn còn rất ngượng ngụng, không dám để cho hắn tùy tiện làm bậy ở trước mặt thủ hạ của mình.  

 

 

“Hừ, tất cả bọn họ đều là nữ nhân, nhìn thì nhìn, nàng có gì phải sợ? Lại đây, nữ bộc trung thành nhất của ta, hãy giúp ta thực hiện nghĩa vụ của nàng đi!”  

 

 

Lúc này khí tức trên người của Triệu Vũ đột nhiên thay đổi, trong con ngươi của hắn bắn ra một luồng tinh quang vô cùng quỷ dị. Ban đầu, Elicia còn muốn phản đối, nhưng ngay sau đó sắc mặt của nàng cũng nhanh chóng biến đổi, hai chân phủ phục quỳ xuống, kéo lấy thắt lưng của Triệu Vũ xuống, sau đó đem đồ vật ở bên trong cầm ra ngoài, rồi đưa vào miệng ngậm chặt.  

 

 

Nhìn thấy một màn này, đám thiếu nữ xung quanh đều bị dọa sợ cho một trận kinh hãi. Dù sao, toàn bộ các nàng ở đây đều chưa từng trải qua quan hệ nam nữ, lúc này nhìn thấy hai người bọn họ hành động như vậy, các nàng không bị dọa sợ mới là lạ. Mà Khải Đế thì tức giận dậm chân, nghiến chặt răng mắng thầm một tiếng: “Vô sỉ!”  

 

 

Cũng không rõ là nàng đang mắng Triệu Vũ hay là mắng đoàn trưởng của mình, nhưng ánh mắt thì vẫn khó có thể rời bỏ được, vẫn cố tình nhìn lấy từng cái động tác nhẹ nhàng, như đang thưởng thức một món ăn tuyệt hảo của Elicia.  

 

 

Trong lúc này, phía bên dưới thung lũng cũng đang diễn ra một hồi căng thẳng kịch liệt. Sau khi đội ngũ của đám con buôn nô lệ xuất hiện, thành viên của chi đội ngũ còn lại đều đứng thẳng người dậy, rút ra vũ khí nhìn chằm chằm về phía những kẻ không mời mà đến.  

 

 

Người cầm đầu của chi đội ngũ đóng trại ở phía trên thung lũng là một người đàn ông trung niên tầm ba bốn mươi tuổi, trên người kẻ này có một cỗ túc sát cực kỳ đáng sợ. Điều đó có thể thấy rõ, hắn cũng là một kẻ thường xuyên giết người, khí thế không hề thua kém gì Elicia trong lúc cuồng bạo.  

 

 

Thân là một kiếm sĩ, trên tay của kẻ này tất nhiên cũng cầm kiếm. Chỉ có điều, kiếm của hắn là một thanh đại kiếm, dùng đến hai tay mới có thể sử dụng được. Trên người của hắn, còn có một bộ chiến giáp, phía trên còn lưu lại một vài vết tích đã từng chém giết qua.  

 

 

Mà người lãnh đội của đám con buôn nô lệ, lại là một gã pháp sư mặc trường bào trùm đầu màu đen, trên tay của gã cầm theo một cây gậy ma pháp, phía trên còn gắn lấy một cái đầu lâu vô cùng âm u, đáng sợ.  

 

 

“Các ngươi là người nào? Vì sao lại đi vào nơi đóng trại của chúng ta?”  

 


“Hừm, chỉ là một chi dong binh cấp A mà thôi, cũng dám ở trước mặt ta kêu gào hay sao? Nơi này tạm thời đã bị chúng ta chiếm đóng, các ngươi biết điều thì hãy rút lui, rời khỏi nơi này đi. Nếu không, ta sẽ tự tay kết liễu các ngươi ngay tại chỗ này!”  

 

 

Lời nói của tên ma pháp sư mặc hắc bào vô cùng ngạo mạn, khiến cho gã kiếm sĩ không khỏi tức giận mà cười gằng lên một trận: “Ha ha ha, ta người đều là cùng đẳng cấp với nhau, ngươi cho rằng ta sẽ thật sự sợ ngươi hay sao?”