Dưỡng Long Hóa Thần

Chương 165: Thánh Vực đầu tiên bị bóp chết.






“Vừa rồi, không phải ngươi rất oai phong hay sao? Còn ở ngay trước mắt ta, giết chết người của ta. Ngươi nói thử xem, ta bây giờ nên xử lý ngươi như thế nào đây?”





Bị Triệu Vũ nắm lấy cổ họng nhấc lên, khuôn mặt của Lâu Khắc lúc này đã bị nghẹn đỏ, không cách nào có thể hấp thu được dưỡng khí. Ánh mắt của hắn cũng vì thế mà vô cùng sợ hãi nhìn lấy Triệu Vũ, giống như nhìn thấy một tên tử thần vậy.



Nếu như bị Triệu Vũ bóp cổ chết, có thể Lâu Khắc sẽ được vinh hạnh trở thành một tên cường giả Thánh Vực đầu tiên bị bóp chết.



Nhưng hắn lúc này cũng không có nghĩ đến một cái vinh dự như vậy, chỉ có vô tận sợ hãi mà nắm lấy bàn tay của Triệu Vũ, vừa cố gắng giãy giụa, vừa cố gắng dùng ánh mắt cầu xin tha thứ.



“Đại… đại nhân… xin… xin ngài hãy… buông tha… cho… cho ta… chỉ cần… ngài… ngài muốn… muốn cái… cái gì… ta… ta sẽ cho ngài… ngài cái… đó…”



Trước vẻ mặt cầu xin của Lâu Khắc, Triệu Vũ hoàn toàn không có một chút đồng cảm nào. Hắn chỉ liếc mắt nhì qua đám người phía bên dưới, nói: “Kẻ này, các ngươi muốn hắn chết như thế nào? Là bị thiêu chết, vẫn la bị ta từng chút từng chút bẻ chết?”



Nghe được lời này của Triệu Vũ nói ra, sắc mặt của Lâu Khắc càng thêm sợ hãi. Mà Ba Đặc lúc này cũng cực kỳ gấp gáp. Hắn đột nhiên xông tới, đem lấy một người nữ chiến sĩ đã bị trọng thường, cầm ở trên tay nói ra: “Ngươi… ngươi nhanh buông tộc trưởng của ta xuống. Nếu không, ta sẽ đem toàn bộ người ở trong này giết chết!”



Nhìn thấy tên này vậy mà dùng lấy tính mạng của tất cả những người ở đây để đe dọa mình, sắc mặt của Triệu Vũ không khỏi lạnh xuống.



“Vậy thì ngươi thử giết bất kỳ một người nào ở đây xem, lúc đó, ta tuyệt đối sẽ để ngươi chết cực kỳ cực kỳ thê thảm. Ngươi có thể tin ta, cũng có thể không tin ta cũng được, nhưng ta có rất nhiều cách để ngươi chứng kiến cái chết từ từ của mình!”



Răng rắc…



Vừa nói, động tác trong tay của Triệu Vũ lại vừa tăng lực, âm thanh xương cổ của Lâu Khắc đang có dấu hiệu vỡ ra, mà toàn bộ tai, mũi, họng của hắn cũng trào ra máu tươi không ngừng.



Nhìn thấy được cảnh tượng này, sắc mặt của Ba Đặc không khỏi trắng bệch, hắn vô cùng sợ hãi mà nhìn tên thanh niên trước mặt.



“Ngươi… ngươi chính là ma quỷ, ngươi… ngươi không phải người…”



Mặc cho tên này chửi mắng như thế nào, vẻ mặt của Triệu Vũ vẫn bình thản như thường, hắn mạnh tay đem thân thể đã bị bóc mùi vì phóng ra xú uế của Lâu Khắc ném đi, sau đó mới chậm rãi cúi thấp người xuống, đặt ở trước ngực của Mông Lộ nói ra: “Vì một câu nói vừa rồi của ngươi, ta bây giờ ban cho ngươi một cơ hội sống lại. Hy vọng, đến lúc đó ngươi sẽ không để cho ta thất vọng!”



Dứt lời, từ trên bàn tay của Triệu Vũ lan ra một luồng lực lượng vô cùng vô tận, đem toàn bộ thân thể của Mông Lộ đều bao trùm lại bên trong. Đồng thời, ở bên trong lòng bàn tay của hắn, lúc này cũng xuất hiện một vòng tròn đồ án. Đây chính là một loại khế ước nô lệ, cũng chỉ có hắn mới có thể sở hữu được.



Qua chừng một lúc, “thi thể” của Mông Lộ đột nhiên mở mắt tỉnh dậy, ánh mắt của nàng vô cùng cung kính hướng về phía Triệu Vũ hành lễ: “Nô tì tham kiến chủ nhân! Trước vong linh của tổ tiên cùng với thần linh, nô tì xin nguyện cả một đời này đều tận trung phụng sự cho ngài, tuyệt đối sẽ là cánh tay đắc lực nhất của ngài, vĩnh viễn không bao giờ phản bội ngại!”



Nghe được lời này của nàng, hai đầu lông mày của Triệu Vũ hơi nhíu lại một cái. Mặc dù hắn đã đem nàng biến thành nô lệ của mình, nhưng toàn bộ ký ức cũng như tình cảm của nàng đều không bị hắn xóa bỏ, nên nàng đối với thần linh vẫn vô cùng sùng bái cùng cung kính. Thế nên vừa rồi nàng mới dùng danh nghĩa của thần linh thề ở trước mặt hắn.



Đối với chuyện này, tuy rằng Triệu Vũ không được vui cho lắm, nhưng hắn cũng không muốn trách cứ nàng, mà chỉ lạnh nhạt, gật đầu một cái: “Được rồi, ngươi tạm thời ngồi ở đây nghỉ ngơi đi, để ta đi qua đem đám rác rưởi này xử lý. Sau đó, ta sẽ bàn giao cho ngươi một nhiệm vụ!”



Nói xong, Triệu Vũ cũng không đợi cho Mông Lộ trả lời lại, bản thân hắn đã chậm rãi đi tới, đứng ở trước mặt Ba Đặc, nhìn hắn mỉm cười: “Vừa rồi, chẳng phải ngươi nói ta không phải người, ta chính là ma quỷ sao? Được rồi, để chứng minh cho lời nói của ngươi là sự thật, ta sẽ ban cho ngươi một cơ hội. Chỉ cần ngươi có thể sống sót sau khi bị U Minh Thần Hỏa của ta thiêu đốt nửa canh giờ, ta tuyệt đối bảo đảm, sẽ để cho ngươi an toàn rời đi khỏi đây!”



Lời này của hắn vừa nói ra, đã dọa cho Ba Đặc run rẩy, nước tiểu đều muốn chảy ra. Hắn làm sao không biết được, U Minh Thần Hỏa mà Triệu Vũ nói đến, chính là đồ vật đã đem toàn bộ độc trùng ở đây giết chết.



Đùa cái gì chứ? Thứ này ngay cả đám độc trùng da dày thịt béo, cũng không chịu nổi một kích, trực tiếp bị đốt thành tro bụi. Một người thường như hắn, có thể chịu đựng qua nửa canh giờ hay sao?



“Ngươi cứ yên tâm đi, lửa này của ta nói có thể thiêu chết ngươi trong nửa canh gì, thì nó nhất định sẽ có thể để ngươi sống được đến nửa canh giờ. Chỉ có điều, không biết là ngươi có thể chịu đựng được đến lúc đó hay mà thôi!”



Dứt lời, Triệu Vũ cũng không làm ra chuẩn bị gì, trực tiếp đem U Minh Thần Hỏa bao trùm lên thân thể của Ba Đặc, để cho hắn bị ngọn lửa từ từ thiêu đốt.



Hiển nhiên, lúc này U Minh Thần Hỏa đã bị Triệu Vũ làm ra thủ đoạn đặc biệt, tạm thời không có đem thân thể Ba Đặc đốt thành tro bụi. Nhưng ngọn lửa này, lại không ngừng đem linh hồn của hắn đốt cháy, để cho hắn chịu đựng lấy thống khổ không thể nào tưởng tượng được.

Mặc dù bản thân vừa rồi mới được Triệu Vũ cứu tỉnh lại, cũng không biết rõ là hắn dùng lấy thủ đoạn đặc thù nào đó, mà đem linh hồn của nàng vốn đang chuẩn bị đưa vào Linh Giới, đột nhiên kéo trở về, khiến cho nàng được phục sinh sống lại.

“Vừa rồi, không phải ngươi rất oai phong hay sao? Còn ở ngay trước mắt ta, giết chết người của ta. Ngươi nói thử xem, ta bây giờ nên xử lý ngươi như thế nào đây?”





Bị Triệu Vũ nắm lấy cổ họng nhấc lên, khuôn mặt của Lâu Khắc lúc này đã bị nghẹn đỏ, không cách nào có thể hấp thu được dưỡng khí. Ánh mắt của hắn cũng vì thế mà vô cùng sợ hãi nhìn lấy Triệu Vũ, giống như nhìn thấy một tên tử thần vậy.



Nếu như bị Triệu Vũ bóp cổ chết, có thể Lâu Khắc sẽ được vinh hạnh trở thành một tên cường giả Thánh Vực đầu tiên bị bóp chết.



Nhưng hắn lúc này cũng không có nghĩ đến một cái vinh dự như vậy, chỉ có vô tận sợ hãi mà nắm lấy bàn tay của Triệu Vũ, vừa cố gắng giãy giụa, vừa cố gắng dùng ánh mắt cầu xin tha thứ.



“Đại… đại nhân… xin… xin ngài hãy… buông tha… cho… cho ta… chỉ cần… ngài… ngài muốn… muốn cái… cái gì… ta… ta sẽ cho ngài… ngài cái… đó…”



Trước vẻ mặt cầu xin của Lâu Khắc, Triệu Vũ hoàn toàn không có một chút đồng cảm nào. Hắn chỉ liếc mắt nhì qua đám người phía bên dưới, nói: “Kẻ này, các ngươi muốn hắn chết như thế nào? Là bị thiêu chết, vẫn la bị ta từng chút từng chút bẻ chết?”



Nghe được lời này của Triệu Vũ nói ra, sắc mặt của Lâu Khắc càng thêm sợ hãi. Mà Ba Đặc lúc này cũng cực kỳ gấp gáp. Hắn đột nhiên xông tới, đem lấy một người nữ chiến sĩ đã bị trọng thường, cầm ở trên tay nói ra: “Ngươi… ngươi nhanh buông tộc trưởng của ta xuống. Nếu không, ta sẽ đem toàn bộ người ở trong này giết chết!”



Nhìn thấy tên này vậy mà dùng lấy tính mạng của tất cả những người ở đây để đe dọa mình, sắc mặt của Triệu Vũ không khỏi lạnh xuống.



“Vậy thì ngươi thử giết bất kỳ một người nào ở đây xem, lúc đó, ta tuyệt đối sẽ để ngươi chết cực kỳ cực kỳ thê thảm. Ngươi có thể tin ta, cũng có thể không tin ta cũng được, nhưng ta có rất nhiều cách để ngươi chứng kiến cái chết từ từ của mình!”



Răng rắc…



Vừa nói, động tác trong tay của Triệu Vũ lại vừa tăng lực, âm thanh xương cổ của Lâu Khắc đang có dấu hiệu vỡ ra, mà toàn bộ tai, mũi, họng của hắn cũng trào ra máu tươi không ngừng.



Nhìn thấy được cảnh tượng này, sắc mặt của Ba Đặc không khỏi trắng bệch, hắn vô cùng sợ hãi mà nhìn tên thanh niên trước mặt.



“Ngươi… ngươi chính là ma quỷ, ngươi… ngươi không phải người…”



Mặc cho tên này chửi mắng như thế nào, vẻ mặt của Triệu Vũ vẫn bình thản như thường, hắn mạnh tay đem thân thể đã bị bóc mùi vì phóng ra xú uế của Lâu Khắc ném đi, sau đó mới chậm rãi cúi thấp người xuống, đặt ở trước ngực của Mông Lộ nói ra: “Vì một câu nói vừa rồi của ngươi, ta bây giờ ban cho ngươi một cơ hội sống lại. Hy vọng, đến lúc đó ngươi sẽ không để cho ta thất vọng!”



Dứt lời, từ trên bàn tay của Triệu Vũ lan ra một luồng lực lượng vô cùng vô tận, đem toàn bộ thân thể của Mông Lộ đều bao trùm lại bên trong. Đồng thời, ở bên trong lòng bàn tay của hắn, lúc này cũng xuất hiện một vòng tròn đồ án. Đây chính là một loại khế ước nô lệ, cũng chỉ có hắn mới có thể sở hữu được.



Qua chừng một lúc, “thi thể” của Mông Lộ đột nhiên mở mắt tỉnh dậy, ánh mắt của nàng vô cùng cung kính hướng về phía Triệu Vũ hành lễ: “Nô tì tham kiến chủ nhân! Trước vong linh của tổ tiên cùng với thần linh, nô tì xin nguyện cả một đời này đều tận trung phụng sự cho ngài, tuyệt đối sẽ là cánh tay đắc lực nhất của ngài, vĩnh viễn không bao giờ phản bội ngại!”



Nghe được lời này của nàng, hai đầu lông mày của Triệu Vũ hơi nhíu lại một cái. Mặc dù hắn đã đem nàng biến thành nô lệ của mình, nhưng toàn bộ ký ức cũng như tình cảm của nàng đều không bị hắn xóa bỏ, nên nàng đối với thần linh vẫn vô cùng sùng bái cùng cung kính. Thế nên vừa rồi nàng mới dùng danh nghĩa của thần linh thề ở trước mặt hắn.



Đối với chuyện này, tuy rằng Triệu Vũ không được vui cho lắm, nhưng hắn cũng không muốn trách cứ nàng, mà chỉ lạnh nhạt, gật đầu một cái: “Được rồi, ngươi tạm thời ngồi ở đây nghỉ ngơi đi, để ta đi qua đem đám rác rưởi này xử lý. Sau đó, ta sẽ bàn giao cho ngươi một nhiệm vụ!”



Nói xong, Triệu Vũ cũng không đợi cho Mông Lộ trả lời lại, bản thân hắn đã chậm rãi đi tới, đứng ở trước mặt Ba Đặc, nhìn hắn mỉm cười: “Vừa rồi, chẳng phải ngươi nói ta không phải người, ta chính là ma quỷ sao? Được rồi, để chứng minh cho lời nói của ngươi là sự thật, ta sẽ ban cho ngươi một cơ hội. Chỉ cần ngươi có thể sống sót sau khi bị U Minh Thần Hỏa của ta thiêu đốt nửa canh giờ, ta tuyệt đối bảo đảm, sẽ để cho ngươi an toàn rời đi khỏi đây!”



Lời này của hắn vừa nói ra, đã dọa cho Ba Đặc run rẩy, nước tiểu đều muốn chảy ra. Hắn làm sao không biết được, U Minh Thần Hỏa mà Triệu Vũ nói đến, chính là đồ vật đã đem toàn bộ độc trùng ở đây giết chết.




Dứt lời, Triệu Vũ cũng không làm ra chuẩn bị gì, trực tiếp đem U Minh Thần Hỏa bao trùm lên thân thể của Ba Đặc, để cho hắn bị ngọn lửa từ từ thiêu đốt.



Hiển nhiên, lúc này U Minh Thần Hỏa đã bị Triệu Vũ làm ra thủ đoạn đặc biệt, tạm thời không có đem thân thể Ba Đặc đốt thành tro bụi. Nhưng ngọn lửa này, lại không ngừng đem linh hồn của hắn đốt cháy, để cho hắn chịu đựng lấy thống khổ không thể nào tưởng tượng được.

Mặc dù bản thân vừa rồi mới được Triệu Vũ cứu tỉnh lại, cũng không biết rõ là hắn dùng lấy thủ đoạn đặc thù nào đó, mà đem linh hồn của nàng vốn đang chuẩn bị đưa vào Linh Giới, đột nhiên kéo trở về, khiến cho nàng được phục sinh sống lại.