“Vậy à?”
Nhưng ngay tại lúc này, một thanh âm lười biếng bất chợt vang lên. Ngay sau đó, hai người Triệu Vũ và Elicia vốn dĩ đang hôn nhau nhiệt liệt, lúc này bỗng dưng hướng về phía cái xác ướp đứng ở bên trong góc phòng, dùng ánh mắt vô cùng kỳ quái mà đánh giá nó.
“Thánh Vực sơ kỳ? Thực lực yếu như vậy mà cũng dám chạy đến đây để ám sát chủ nhân của ta?”
Nhìn ra được thực lực của cái xác ướp tự xưng là A Bu này, lông mày của Elicia không khỏi nhíu lại. Dường như, nàng đối với hắn không có một chút hứng thú nào, thậm chí còn có chút chán ghét, không có ý định ra tay.
Chỉ có điều, nghe được lời này của nàng, cái xác ướp lúc này vậy mà lộ ra ánh mắt kinh hoảng. Hắn vừa chỉ tay về phía Elicia, vừa run rẩy nói: “Ngươi… các ngươi, vì sao lại phát hiện ra được ta?”
A Bu sở dĩ kinh hoảng như vậy, tất nhiên vì hắn vẫn còn đang ở trong tình trạng ẩn thân, còn chưa có hiện hình ra ngoài. Nhưng không nghĩ đến, không chỉ nữ nhân có thực lực sâu không thể lường này phát hiện ra mình, mà ngay cả một tên thanh niên chưa nhập Thánh Vực cũng có thể nhìn thấy nơi hắn ẩn thân. Chuyện này, thật sự là hù dọa hắn không nhỏ.
“Hừ, đúng là ngu ngốc! Đây là kết giới của ta, ngươi ở bên trong lĩnh vực của ta, thử hỏi, ta có thể không phát hiện ra ngươi được sao?”
Nhìn thấy biểu hiện lúc này của tên A Bu, trên mặt của Elicia không khỏi xuất hiện vẻ khinh miệt. Nàng thật rất muốn biết, là thế lực nào, lại sai một tên sát thủ ngu ngốc như vậy đến ám sát mình và Triệu Vũ? Chẳng lẽ, thế lực này không còn một tên sát thủ nào thôn minh hơn được sao?
Nếu như A Bu biết được suy nghĩ lúc này của Elicia, hắn nhất định sẽ tức đến hộc máu chết ngay tại chỗ. Chỉ đáng tiếc, tên này không những không biết được suy nghĩ của nàng, mà ngay cả máu hắn cũng không có để phun ra.
Tất nhiên, tên A Bu này cũng không phải là một kẻ ngu ngốc. Hắn chẳng qua là không nghĩ đến, nơi này lại có một tên cường giả Thánh Vực tọa trấn. Nếu không, hắn cũng không đột nhiên xuất hiện như vậy.
Chỉ đáng tiếc, dù bây giờ có biết cũng đá quá muộn. Thế nên, tên A Bu này cũng không có do dự nữa. Hắn trực tiếp vung lên lưỡi hái, hướng về phía Triệu Vũ lao tới.
“Hừ, cho dù các ngươi phát hiện ra ta thì sao chứ? Hôm nay, A Bu ta sẽ lấy đi tính mạng của các ngươi!”
Vừa rồi trong lúc nói chuyện, hắn đã nghe ra được cách xưng hô tôn kính của Elicia dành cho Triệu Vũ. Nên hắn có thể xác định, thân phận của Triệu Vũ tuyệt đối không phải bình thường. Mặc dù thực lực của Triệu Vũ rất thấp, nhưng giết chết Triệu Vũ, hắn vẫn cảm thấy rất có lời.
Chính vì thế, A Bu mới lựa chọn Triệu Vũ mà ra tay trước tiên. Chỉ có điều, trái ngược với dự đoán của hắn. Elicia không hề đứng ra ngăn cản khi nhìn thấy hắn tiến về phía Triệu Vũ, mà hắn còn nhìn thấy nàng nhếch môi lên cười khẩy một cái.
Chuyện này làm cho A Bu cảm giác có chút ngoài ý muốn. Nhưng thế công của hắn lúc này đã phát ra, hắn cũng không có cách nào thu hồi lại được. Trong đầu của hắn lúc này, chỉ âm thầm nghĩ: “Nữ nhân này không lẽ bị ngốc? Hay nàng ta muốn phản bội chủ nhân của mình?”
Thế nhưng, rất nhanh hắn liền nhận ra được câu trả lời của mình. Đồng thời, bản thân hắn cũng cảm thấy thế giới này quá mức không chân thật.
Không biết từ lúc nào, trên tay của Triệu Vũ hiện lên một ngọn lửa âm u, quỷ dị, hướng về phía hắn chụp tới. Trên khuôn mặt của A Bu lúc này, chỉ hiện lên một vẻ hoảng sợ không thôi.
Bởi vì, hắn cảm nhận được khí tức tử vong từ ngọn lửa này lan tràn tới. Đối với một cái xác ướp như hắn, thứ cảm giác này đáng lý ra không nên xuất hiện mới đúng. Vì thực chất, hắn chỉ là một cỗ xác ướp, không tính là một sinh mệnh. Thứ để hắn tồn tại, chính là linh hồn được hắn lưu giữ bên trong cơ thể của mình.
Nhưng mà, vừa nghĩ đến điểm này, hắn lại càng thêm kinh hoảng hơn. Bởi vì, hắn cảm nhận được linh hồn của mình đang bị thiêu đốt.
“Thứ này… đây là cái gì? Làm sao lại kinh khủng như vậy?”
A Bu lúc này thật sự đã hoảng sợ đến tột độ. Hắn từ lúc thức tỉnh đến nay, chưa từng trải qua một sự khủng hoảng đến như vậy.
“A… buông tha cho ta… xin hãy buông tha cho ta!”
Linh hồn của A Bu lúc này đang điên cuồng gào thét. Mà lớp vải trắng quấn quanh trên người hắn cũng bị đốt cháy đến không còn sót lại chút gì. Trước ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, một cái xác khô đét, không có một chút máu thịt nào hiện ra. Ngay cả bên trong hốc mắt, cũng không có tròng mắt. Mà mùi khét ở trên cái xác lúc này cũng bắt đầu bốc lên.
Chỉ có điều, vì U Minh Thần Hỏa của Triệu Vũ vẫn còn thiêu đốt bên trong linh hồn của hắn, nên cái xác vẫn không ngừng nhảy lên co giật, tạo nên một thứ cảnh tượng vô cùng kinh dị.
Triệu Vũ thấy như vậy, mới đưa tay lên, đem U Minh Thần Hỏa, cùng với một tia linh hồn yếu ớt của A Bu hấp thu vào trong tay.
Lúc này, thi thể của tên A Bu cũng ngưng động đậy.
“Vậy à?”
Nhưng ngay tại lúc này, một thanh âm lười biếng bất chợt vang lên. Ngay sau đó, hai người Triệu Vũ và Elicia vốn dĩ đang hôn nhau nhiệt liệt, lúc này bỗng dưng hướng về phía cái xác ướp đứng ở bên trong góc phòng, dùng ánh mắt vô cùng kỳ quái mà đánh giá nó.
“Thánh Vực sơ kỳ? Thực lực yếu như vậy mà cũng dám chạy đến đây để ám sát chủ nhân của ta?”
Nhìn ra được thực lực của cái xác ướp tự xưng là A Bu này, lông mày của Elicia không khỏi nhíu lại. Dường như, nàng đối với hắn không có một chút hứng thú nào, thậm chí còn có chút chán ghét, không có ý định ra tay.
Chỉ có điều, nghe được lời này của nàng, cái xác ướp lúc này vậy mà lộ ra ánh mắt kinh hoảng. Hắn vừa chỉ tay về phía Elicia, vừa run rẩy nói: “Ngươi… các ngươi, vì sao lại phát hiện ra được ta?”
A Bu sở dĩ kinh hoảng như vậy, tất nhiên vì hắn vẫn còn đang ở trong tình trạng ẩn thân, còn chưa có hiện hình ra ngoài. Nhưng không nghĩ đến, không chỉ nữ nhân có thực lực sâu không thể lường này phát hiện ra mình, mà ngay cả một tên thanh niên chưa nhập Thánh Vực cũng có thể nhìn thấy nơi hắn ẩn thân. Chuyện này, thật sự là hù dọa hắn không nhỏ.
“Hừ, đúng là ngu ngốc! Đây là kết giới của ta, ngươi ở bên trong lĩnh vực của ta, thử hỏi, ta có thể không phát hiện ra ngươi được sao?”
Nhìn thấy biểu hiện lúc này của tên A Bu, trên mặt của Elicia không khỏi xuất hiện vẻ khinh miệt. Nàng thật rất muốn biết, là thế lực nào, lại sai một tên sát thủ ngu ngốc như vậy đến ám sát mình và Triệu Vũ? Chẳng lẽ, thế lực này không còn một tên sát thủ nào thôn minh hơn được sao?
Nếu như A Bu biết được suy nghĩ lúc này của Elicia, hắn nhất định sẽ tức đến hộc máu chết ngay tại chỗ. Chỉ đáng tiếc, tên này không những không biết được suy nghĩ của nàng, mà ngay cả máu hắn cũng không có để phun ra.
Tất nhiên, tên A Bu này cũng không phải là một kẻ ngu ngốc. Hắn chẳng qua là không nghĩ đến, nơi này lại có một tên cường giả Thánh Vực tọa trấn. Nếu không, hắn cũng không đột nhiên xuất hiện như vậy.
Chỉ đáng tiếc, dù bây giờ có biết cũng đá quá muộn. Thế nên, tên A Bu này cũng không có do dự nữa. Hắn trực tiếp vung lên lưỡi hái, hướng về phía Triệu Vũ lao tới.
“Hừ, cho dù các ngươi phát hiện ra ta thì sao chứ? Hôm nay, A Bu ta sẽ lấy đi tính mạng của các ngươi!”
Vừa rồi trong lúc nói chuyện, hắn đã nghe ra được cách xưng hô tôn kính của Elicia dành cho Triệu Vũ. Nên hắn có thể xác định, thân phận của Triệu Vũ tuyệt đối không phải bình thường. Mặc dù thực lực của Triệu Vũ rất thấp, nhưng giết chết Triệu Vũ, hắn vẫn cảm thấy rất có lời.
Chính vì thế, A Bu mới lựa chọn Triệu Vũ mà ra tay trước tiên. Chỉ có điều, trái ngược với dự đoán của hắn. Elicia không hề đứng ra ngăn cản khi nhìn thấy hắn tiến về phía Triệu Vũ, mà hắn còn nhìn thấy nàng nhếch môi lên cười khẩy một cái.
Chuyện này làm cho A Bu cảm giác có chút ngoài ý muốn. Nhưng thế công của hắn lúc này đã phát ra, hắn cũng không có cách nào thu hồi lại được. Trong đầu của hắn lúc này, chỉ âm thầm nghĩ: “Nữ nhân này không lẽ bị ngốc? Hay nàng ta muốn phản bội chủ nhân của mình?”
Thế nhưng, rất nhanh hắn liền nhận ra được câu trả lời của mình. Đồng thời, bản thân hắn cũng cảm thấy thế giới này quá mức không chân thật.
Không biết từ lúc nào, trên tay của Triệu Vũ hiện lên một ngọn lửa âm u, quỷ dị, hướng về phía hắn chụp tới. Trên khuôn mặt của A Bu lúc này, chỉ hiện lên một vẻ hoảng sợ không thôi.
Bởi vì, hắn cảm nhận được khí tức tử vong từ ngọn lửa này lan tràn tới. Đối với một cái xác ướp như hắn, thứ cảm giác này đáng lý ra không nên xuất hiện mới đúng. Vì thực chất, hắn chỉ là một cỗ xác ướp, không tính là một sinh mệnh. Thứ để hắn tồn tại, chính là linh hồn được hắn lưu giữ bên trong cơ thể của mình.
Nhưng mà, vừa nghĩ đến điểm này, hắn lại càng thêm kinh hoảng hơn. Bởi vì, hắn cảm nhận được linh hồn của mình đang bị thiêu đốt.
“Thứ này… đây là cái gì? Làm sao lại kinh khủng như vậy?”
A Bu lúc này thật sự đã hoảng sợ đến tột độ. Hắn từ lúc thức tỉnh đến nay, chưa từng trải qua một sự khủng hoảng đến như vậy.
“A… buông tha cho ta… xin hãy buông tha cho ta!”
Triệu Vũ thấy như vậy, mới đưa tay lên, đem U Minh Thần Hỏa, cùng với một tia linh hồn yếu ớt của A Bu hấp thu vào trong tay.
Lúc này, thi thể của tên A Bu cũng ngưng động đậy.