Ngay lúc tiếng cười của gã kiếm sĩ này kết thúc, người ở bên phe của hắn cũng lập tức dựng ra đội hình, tiến hành phối hợp với nhau, quyết định đại chiến với nhóm người mới tới.
Thế nhưng, bọn họ còn chưa kịp sắp xếp đội hình xong, thì gã kiếm sĩ cấp S đột nhiên ôm lấy cổ họng. Sau đó trợn trừng hai mắt, nhìn lấy một đầu lưỡi kiếm, xuyên thấu qua trên cổ họng của mình. Hắn vô cùng kinh hãi xoay đầu nhìn lại. Chỉ thấy, ở phía sau lưng của hắn là một dáng người nhỏ nhắn, mặc lấy bộ đồ dạ hành màu đen bó sát người, ánh mắt vô cùng lạnh lùng nhìn lấy chính mình.
“Tại… tại sao…”
Trả lời câu hỏi của gã kiếm sĩ, là một tràng tiếng cười vô cùng điên cuồng.
“Ha ha ha, ta rốt cuộc cũng chờ đợi đến giây phút này. Ngươi có biết, năm xưa khi ngươi giết chết cha mẹ ta, ta đã thề với linh hồn của họ như thế nào không? Ta đã thề, cho dù phải đem linh hồn của mình bán cho quỷ dữ, ta nhất định cũng sẽ tự tay giết chết ngươi, giết kẻ đã sát hại cả nhà ta! Ha ha ha!”
Thiếu nữ mặc áo đen này là nữ sát thủ do đích thân tên kiếm sĩ bồi dưỡng. Lúc đó, nàng mới chỉ mười ba, mười bốn tuổi, thân hình vô cùng nhỏ yếu. Nhưng hắn nhìn ra được ý chí kiên cường trong đôi mắt của nàng, nhận ra tư chất thiên bẩm của một sát thủ ở trong huyết mạch của nàng. Nhưng hắn cũng không thể nào nghĩ tới, thủ hạ mà mình tận tình bồi dưỡng, lại là kẻ tự tay kết thúc cuộc đời của mình. Trong lúc nhất thời, hắn không khỏi trợn trừng mắt lên nhìn lấy thiếu nữ trước mặt.
“Tại… sao… lại… như vậy…”
Cho đến lúc chết, tên kiếm sĩ vẫn không thể nào tin tưởng được sự thật trước mắt. Nữ sát thủ này, bình thường chính là tay chân của hắn, nhưng lúc vắng vẻ đêm tối, nàng cũng chính là tình nhân ở trên giường của hắn. Một người như vậy, hắn thật sự không thể nào ngờ đến lại chính là kẻ thủ ấn giấu ở dưới mí mắt của mình.
“Hừ, ngươi thật sự nghĩ rằng ta làm ra hy sinh nhiều như vậy, là vì thật tình với ngươi hay sao? Hôm nay mối thù này ta đã trả xong, ngươi cũng nên trở về với địa ngục của ngươi đi!”
Nhìn thấy ánh mắt oán hận của tên kiếm sĩ, nữ sát thủ không nhịn được mà tức giận quát lên một tiếng, sau đó rút ra dao găm, đâm thêm vài nhát ở trên người của hắn. Đợi đến lúc đám người ở phía sau kịp phản ứng lại, thì thân hình của nàng đã lẫn vào rừng cây, biến mất không thấy tâm hơi.
“Chậc chậc chậc, nữ nhân này thật sự rất thú vị! Elicia, sau này giúp ta đem nàng trở về, gia nhập với đội ngũ của mình đi!”
Chứng kiến được cảnh này, Triệu Vũ không khỏi nhìn đến ngây người. Tuy rằng hắn đang nhận được sự phục vụ của Elicia, nhưng ánh mắt vẫn không quên quan sát về phía bên trong thung lũng.
“Âng… ủ… ân…”
Lúc này Elicia vẫn thực hiện công việc cao cả của một nữ nô, nàng vừa ngậm lấy đồ vật của Triệu Vũ, vừa đáp ứng, trả lời yêu cầu của hắn.
Thấy biểu hiện của nàng như vậy, Triệu Vũ rất hài lòng đem tay vuốt lên mái tóc của nàng. Sau đó hít sâu vào một hơi, nói: “Tốt, nữ bộc của ta quả nhiên là có cái miệng rất tốt! Ha ha ha!”
Lúc này, ngay cả tên pháp sư mặc áo choàng đen cũng bất ngờ đến ngây người. Hắn ý định là dựa vào quân số bên mình, lại dựa vào thủ đoạn đặc thù của bản thân, có thể dùng thời gian ngắn nhất đem chi đội ngũ này giết chết. Sau đó sẽ giữ lại một số tu binh, đem về bên trong các thành trì bán làm nô lệ, kiếm một số tiền lớn.
Nhưng hắn lại không nghĩ đến, trong đội ngũ của bọn họ lại bất ngờ lòi ra một tên phản bội, làm kế hoạch của hắn đang chuẩn bị cũng mất đi tác dụng.
Chỉ có điều, lúc này hắn lại cảm thấy vô cùng thoải mái. Dù sao, chi đội ngũ này có một tên kiếm sĩ cấp S cũng là một phiền phức không hề nhỏ, bây giờ đã được loại trừ. Những kẻ còn lại tuy thực lực không kém, nhưng thực lực cao nhất cũng chỉ vừa tới cấp A, đối với hắn hoàn toàn không có một chút uy hiếp nào. Với lại, nữ sát thủ kia cũng đã rời đi, đội ngũ của hắn còn vượt trội hơn về số người, nên có thể nói là hoàn toàn nghiền ép đối phương.
Vì thế, tên pháp sư lúc này mới phất tay lên hô: “Lên, đem toàn bộ đàn ông giết sạch, phụ nữ để lại. Kẻ nào chống đối thì giết!”
Một lời mệnh lệnh của tên pháp sư vừa ra, phía sau đội ngũ của hắn liền lao tới, lấy thế sét đánh tấn công về phía đối phương. Chi đội ngũ còn lại, tất nhiên cũng không thể đứng chờ chết, đang không ngừng ra sức phản kháng. Thế nhưng, thực lực của bọn họ thật sự chênh lệch quá xa. Nếu như lúc đầu còn có một gã kiếm sĩ cấp S để chống đỡ, thì bây giờ bọn họ chẳng nào thịt cá nằm trên thớt, dễ dàng bị xé rách đội hình, rồi bị tàn sát không một cách tàn nhẫn.
Ban đầu, một chi đội ngũ này có hơn hai mươi người, lúc này, kẻ còn sống, đếm qua đếm lại còn không tới mười ngươi. Tất nhiên, toàn bộ những người còn lại đều là nữ nhân, không có đủ thực lực phản kháng. Chờ đợi bọn họ, chính là kết cục vô cùng thê thảm của nô lệ, tùy ý cho kẻ khác sai khiến và lăng nhục.
“Khặc khặc khặc, tất cả mọi người làm tốt lắm! Hãy đem toàn bộ những nữ nhân này trói lại một chỗ, tối nay ta sẽ in dấu ấn nô lệ lên trên người bọn chúng, để biến chúng thành tiền vàng, rồi chia sẻ cho mọi người!”