“Chủ nhân, nữ bộc của ngài phục vụ như vậy ngài có hài lòng hay không?”
Sau một hồi làm việc đến đầu lưỡi cùng với cổ họng đều sắp phải cứng đờ lại, Elicia lúc này mới ngước cổ lên nhìn lấy khuôn mặt đang đỏ bừng vì hưng phấn của Triệu Vũ, hỏi thăm.
Đối với thái độ lúc này của Elicia, Triệu Vũ quả thật là rất hài lòng, hắn nhìn lấy những giọt chất lỏng màu trắng vẫn còn lưu lại trên khóe miệng của nàng, rồi cười to một tiếng: “Hài lòng, chủ nhân của ngươi rất hài lòng! Ha ha ha!”
Không biết vì sao, sau khi nhìn thấy nụ cười sảng khoái của hắn, Elicia lại cảm thấy vô cùng vui vẻ.
Nàng lần nữa cúi thấp đầu xuống, đem những thứ còn xót lại trên người hắn dọn dẹp sạch sẽ. Sau một lúc, nàng mới do dự hỏi thăm: “Chủ nhân, ngài… ngài có muốn được nữ bộc của ngài hầu hạ tiếp không?”
Nói đến chỗ này, trên mặt của Elicia vốn dĩ đã đỏ, nay còn đỏ hơn. Triệu Vũ nhìn thấy biểu hiện của nàng, tất nhiên là hiểu nàng muốn nói đến chuyện gì. Tuy rằng trong lòng của hắn đang rất thèm muốn, đưa nàng ăn đến sạch sẽ. Nhưng sau khi suy nghĩ một hồi, hắn vẫn cảm thấy chuyện này không cần phải vội. Dù sao, bây giờ nàng đã trở thành nữ bộc của hắn, cho dù có muốn chạy, nàng cũng không thể chạy thoát được.
“Được rồi, tạm thời nàng hãy mặc quần áo vào đi, ta với nàng cùng nhau đi ra ngoài!”
Thấy Triệu Vũ không muốn tiếp tục, trong lòng Elicia hơi có chút thất vọng. Nhưng nàng vẫn không nói ra miệng, mà chỉ nghe lời, gật đầu rồi đáp lại: “Vâng, thưa chủ nhân!”
Đợi Elicia mặc xong quần áo, Triệu Vũ lúc này mới đứng lên nhắc nhở: “Sau này ở trước mặt người ngoài, nàng không cần phải gọi ta là chủ nhân. Quân đoàn của nàng hiện tại phát triển cũng không tệ, ta hy vọng nàng sẽ nhanh chóng thu thêm thanh viên. Có một số việc, ta cần phải dùng đến lực lượng của đội quân này. Thế nên, địa vị của nàng ở trước mặt người ngoài tuyệt đối không thể thấp được. Chính vì thế, chỉ cần trong lòng của nàng trung thành với ta là được, không nhất thiết phải xưng hô như vậy bên ngoài.”
Từ sau khi đem Elicia khống chế, nhận được ký ức bên trong linh hồn của nàng, hắn đối với nàng đã không còn tức giận như trước, mà còn đặc biệt yêu thích. Bởi vì, trải nghiệm của Elicia, hoàn toàn không có khác biệt gì với hắn. Nàng cũng từng bị gia đình bỏ rơi, cha mẹ nuôi và người thân của nàng đều bị kẻ khác sát hại. Bản thân nàng cũng suýt trở thành đồ chơi ở trong tay người khác. Nếu như nàng không gặp được đoàn trưởng trước đây của Huyết Lệ dong bình đoàn cứu giúp, lúc này e rằng nàng đã không thể nào xuất hiện ở trước mặt của hắn, trở thành nữ nô để cho hắn tùy ý đùa bỡn.
Và cũng từ bên trong ký ức của nàng, hắn biết được nàng có một thế lực tương đối lớn. Chính vì nhìn thấy điều này, trong đầu hắn liền nảy ra ý định, muốn lợi dụng thế lực của nàng, đi tìm tung tích của Tiêu Nhược Lan. Mặc dù hắn không xác định được Tiêu Nhược Lan có bị xuyên không đến đây hay không, nhưng hắn vẫn muốn tìm được nàng càng nhanh càng tốt.
Dù sao, cái thế giới này là thế giới của kẻ mạnh. Bản thân Tiêu Nhược Lan chỉ là một người phụ nữ yếu ớt, lại xinh đẹp như vậy. Ai biết được, nàng có thể gặp phải chuyện không hay gì. Chẳng hạn giống như Elicia thì sao? Đến lúc đó, hắn nhất định sẽ rất hối hận. Tiêu Nhược Lan, ở trong lòng Triệu Vũ vẫn có một địa vị rất lớn.
“Chủ nhân, để ta giúp ngài mặc lại quần áo có được không?”
Sau khi đem quần áo trên người mặc xong, Elicia lúc này mới tiến lại gần liếc mắt nhìn xuống phía dưới đũng quần của Triệu Vũ. Lúc này, hắn vẫn chưa mặc lại quần áo, đồ vật gì đó, hiện tại vẫn còn đang ngẩn cao đầu, bộ dáng trông rất hùng dũng.
Elicia là người của đế quốc Lang Sa, tính cách của nàng vô cùng phóng khoáng. Sau khi chấp nhận thân phận của mình, nàng đối với Triệu Vũ cũng không cần phải dè dặt hay chán ghét như trước đây nữa.
Nhìn thấy bàn tay của nàng lại muốn tiến đến cầm lấy đồ vật của mình, Triệu Vũ không khỏi đỏ mặt, tức giận mắng: “Ngươi làm cái gì? Còn không mau giúp ta mặc lại quần áo?”