Xe buýt trở thành viên đi một mạch ba vòng thành phố rồi đến trung tâm biểu diễn.
Trung tập biểu diễn này của tập đoàm Đế Thị, mười phòng lớn nhất là nơitổ chức các sự kiện hay để biểu diễn, bên trong có tổng công hơn sânkhấu to nhỏ, phòng lớn nhất để biểu diễn cũng ở nơi này.
Bên ngoài đại ảnh, có vô số phóng viên đã chờ ở nơi này để có cơ hội lấy tin tức, đã chuẩn bị tất cả tư liệu và hình ảnh, không ít học viên đãvậy tay qua cửa, Lạc Tiểu Thiến nhìn mấy cái máy ảnh đang nháy có chútkhẩn trương.
Mấy ngày nay nhưng là gặp không ít paparazi theo dõi, cô thật sự cóchút bận tâm, những phóng viên này sống lại làm quan vì là dân
Xuống nghe buýt, từng nhóm học viên trực tiếp bị đưa lên sân khấu ở tầng hai phòng 6.
Lần này vì《 Hoa Hạ thần tượng 》, có thể nói Đế Thị đã lấy lại được vốn liếng.
Khu vực dùng để tổ chức trân bán kết có thể chứa đến 2 ngàn người.
Bên trong đại sảnh, các nhóm nhân viên đang bận rộn chuẩn bị đi tới đilui, chuẩn bị bối cảnh cùng với dây cáp và vị trí đặt máy quay...
Sân khấu rất rộng rãi, nhạc cụ nào cũng có, lần này, tất cả trận thi đấu đều có đội nhạc diễn cùng, tiết mục như vậy rất ít khi có.
Có người đưa máy phóng đại âm thanh, Lâm Lạc Thi hắng giọng đứng ở bậc cầu thang.
”Tất cả mọi người nghe đây, từ hôm nay trở đi, trước khi đến trận bánkết, chúng ta đều luyện tập ở đây, trừ thời gian buổi tối để nghỉ ngơithì không có sự cho phép của tôi, không ai được rời đi, tất cả các tiết mục đều có quy đinh cụ thể, không ai được phép tiết lộ ra ngoài, bâygiờ, mời mọi người đến chỗ nhân viên làm việc để nhận thẻ đi vào, ra vào chỗ này đều phải dùng thẻ đó!” Lâm Lạc Thi phất phất tay, ngay lập tứccó mấy nhân viên bê một thùng giấy bên trong có thẻ để mỗi người bốcthăm, “Bây giờ mọi người xếp hàng lĩnh thẻ, sau đó rút thăm, căn cứ vàothẻ được bốc thăm sẽ quyết định lân trình diễn!”
Tất cả mọi người đều xếp hàng đẻ lấy thẻ, rút thăm, đồng thời từ chỗ mấy nhân viên đó biết thêm chi tiết về các tiết mục biểu diễn.
Hứa Hạ xếp phía trước Lạc Tiểu Thiến, cô xếp số mười, số trung gian nên coi như không tệ.
Trong trận đấu, người lên đầu tiên là người áp lực nhất, mà đối với khán giả, họ đặt rất nhiều kỳ vòng người thứ 1.
”Cậu thì sao!” Hứa Hạ hỏi Lạc Tiểu Thiến.
Lạc Tiểu Thiến mở tờ giấy, trên tờ giấy trắng ghi số 1.
”Số 20 không hổ danh là Tâm Di, ông trời luôn muốn cậu ra trận những lúc then chốt!”
”Chỉ do tôi may mắn thôi!”
Hứa Hạ nghe thấy âm thanh của Thẩm Tâm Di cùng mấy người hầu, chỉ tức giân cắn chặt răng.
”Hiện tại, mọi người im lặng một chút!” Lâm Lạc Thi mở miệng lần nữa,“Tôi sẽ tuyên bố thứ tự trình diễn của mỗi người, đầu tiên là tiết mụctập thể, căn cứ vào tình hình của mỗi người các cô khác nhau, tổ côngtác chúng tôi đã sắp xếp, 20 người được chia thành 5 đội, để biết thêmrõ chi tiết của tiết ục mmoij người xem nội dung ghi trên giấy, trên đóviết rất rõ ràng, nếu như không có câu hỏi nào, tất cả mọi người đichuẩn bị, 30 phút nữa chúng ta luyện buổi diễn đầu tiên!”
”Có nhầm hay không!” Hứa Hạ nhìn thoáng qua từng tiết mục viết trêngiấy, ngay lập tức hét lên một tiếng, “Biết rõ cậu múa không giỏi cònxếp cậu vào tổ khiêu vũ cùng Thẩm Tâm Di, cậu vừa nhảy vừa hát, làm saothể lực có thể bắt kịp được, các này không phải cố tình gây khó dễ chocậu sao?”
Trên tờ chương trình ghi rất rõ ràng, Hứa Hạ cùng bốn người khác đều cókhă năng nhảy múa, Lạc Tiểu Thiến lại bị an bài cùng Thẩm Tâm Di để cùng nhau nhảy và hát.