Đường Lên Đỉnh Vinh Quang

Chương 332




Editor: Duyenktn1

Lãnh Tử Mặc vốn đã chuẩn bị ném điện thoại di động vào trong thùng rác,nghe đến câu này của cô, anh vốn định buôn ngón tay ra lại thắt chặt lại lần nữa, “Như vậy đi, trước tiên cứ để ở chỗ anh, ngày mai anh chongười mang đi sửa, chỉ là bị nước vào, chắc có thể sửa được.”

Lạc Tiểu Thiến nào nghĩ đến có cái gì phức tạp ở bên trong, sắc mặt lập tức tươi tỉnh lại, “Thật sự có thể sửa được không?”

“Anh cam đoan!” Lãnh Tử Mặc lấy khăn tay từ trong túi áo ra, lau nướccòn đọng trên tay cô, “Không phải nói muốn nấu nước đường gừng cho anhsao?”

“Đúng, bây giờ em đi liền, anh vào trong thư phòng trước, em mang tớiluôn!” Lạc Tiểu Thiến phục hồi lại tinh thần, lại chạy xuống lầu.

Cầm chiếc điện thoại di động bị nước ngâm nước vào trong thư phòng, cẩnthận đóng chặt cửa phòng, Lãnh Tử Mặc lập tức bấm điện thoại gọi lại cho Trác Á Nam.

“Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì!”

Trong giọng nói của anh đè nén được tức giận.

“Tình huống cụ thể tôi cũng không rõ lắm, đầu tiên hình như có ai đóviết một bài trên End of the World, bởi vì có liên quan đến ngài và LạcTiểu Thiến, bây giờ số lượng đăng lại đang nhanh chóng tăng lên, tôi đãphái người đi điều tra, nhưng đến bây giờ cũng không tra được manh mốigì.” Đầu bên kia điện thoại, giọng nói của Trác Á Nam thấp thỏm.

“Chuyển link đến hòm thư của tôi!”

Phân phó một tiếng, Lãnh Tử Mặc nhanh chóng cúp điện thoại, mở máy tính lên.

Chỉ chốc lát, trong hộp thư đã hiện lên một tin nhắn mới.

Lãnh Tử Mặc kích vào đường link, mấy tấm hình lập tức hiện ra ngay trước mắt.

Trong tấm ảnh, quần áo của Lạc Tiểu Thiến nửa kín nửa mở, nội y cũng rời rạc, nếu như nhìn tiếp xuống, liền lộ ra điểm nhạy cảm, một người đànông quay lưng về phía màn hình, ôm lấy cô, bàn tay cách một lớp quần áođể ở trên ngực cô.

Mấy tấm ảnh phía dưới, cũng gần giống với tấm ảnh này.

Bởi vì mặt của Lạc Tiểu Thiến đối diện màn ảnh, liếc mắt cũng có thể nhìn ra là cô.

Người đàn ông đưa lưng về màn ảnh mặc một bộ tây trang sáng màu, thânhình cao lớn, mặc dù chỉ là một bóng lưng, Lãnh Tử Mặc liếc mắt một cáiliền nhận ra đó chính là anh.

Rất rõ ràng, đây là trong lễ chúc mừng, lúc anh kéo Lạc Tiểu Thiến đến phòng kho, bị người bên ngoài cửa chụp ảnh.

Nhanh chóng xem hết trang, nhìn nội dung phía dưới tấm hình “Công chúatinh khiết hóa ra là dựa vào việc cởi quần áo”, “Trong lễ chúc mừng cònkhông quên câu dẫn đàn ông”…Các loại nội dung xấu xa, ngón tay cầm conchuột của Lãnh Tử Mặc đột nhiên nắm chặt.

Kèm theo là tiếng vang của các khớp xương, là tiếng con chuột bị bóp chặt đến vỡ ra.

“Đáng chết!”

Chửi nhỏ một tiếng, anh lại ấn gọi một mã số khác.

Qua ống nghe, truyền ra giọng nói mang theo ý cười của Lãnh Tử Nhuệ, “Quá mãnh liệt sao, dám làm ngay trong phòng kho...”

Lãnh Tử Mặc không có tâm tình nghe hắn vui đùa, nếu em trai đã biết, anh cũng không nói nhảm nhiều.

“Anh cho chú nửa giờ, tìm ngay ra người viết tin tức này, người đứng sau hắn là kẻ nào!”

“Vào lúc này, tìm ra người đứng sau e rằng cũng không có tác dụng gì, kỳ thật, loại scandal tình cảm này tính là cái gì, anh liền quang minhchính đại nói với mọi người, anh đang yêu không phải xong rồi sao, cùngbạn trai của mình thân mật, có cái gì là quá đáng!”

“Đừng nói nhảm, hiện tại chú còn hai chín phút nữa!”

Lãnh Tử Mặc tức giận cắt ngang.

“Ok,Ok! Trong hai mươi phút, em sẽ tra ra tin tức cho anh!”

Lãnh Tử Nhuệ ở bên kia cúp điện thoại.

Ánh mắt nhìn xuống màn hình, thấy rõ ràng trong chuyện này thủy quân đưa ra các bình luận công kích, Lãnh Tửa Mặc nặng nề nắm hỏng con chuột ởtrên bàn.

Trước cánh cửa, Lạc Tiểu Thiến cẩn thận đẩy ra một khe nhỏ, nhìn Lãnh Tử Mặc đang nổi giận ở sau bàn, “Vừa rồi gõ cửa anh không nghe thấy, em..có thể vào được không?”

Tắt trang web đi, Lãnh Tử Mặc thở sâu, điều chỉnh tâm tình một chút, “Em vào đi.”