Đường Lên Đỉnh Tại Tu Chân Giới

Chương 96: Thần Kỹ - Của Thiên Trả Địa




Khảo hạch kết thúc, lập tức trên không trung xuất hiện vô số luồng sáng lấp lánh.

Nó thẳng một đường chiếu rọi vào mỗi một người nơi đây.

Rất nhanh chóng tất cả mọi người điều đã được nó mang đi, chỉ ngoại trừ một người ở lại.

Đến khi xuất hiện thì toàn thể đã trở lại tầng 70 của Thủy Tinh Tháp.

Vừa thấy thân ảnh Triệu Minh, Thủy Quân Dao đã nhanh chóng lao đến bên người hắn,

" Triệu Minh ca ca, chúc mừng huynh hì hì" Thủy Quân Dao khuôn mặt rạng rỡ, nắm lấy bàn tay Triệu Minh, vui mừng nói

Triệu Minh mỉm cười đáp lại, hắn định đưa tay lên vuốt má nàng thì đột nhiên một cảm giác ớn ớn lạnh từ khắp bốn phía truyền tới.

Hoảng hồn nhìn lại xung quanh thì thấy mọi người vậy mà đều đang nhìn chằm chằm vào hắn

Hải Linh Lung thì bực bội ngồi về một phía, vừa đối diện với ánh mắt của Triệu Minh đã quay mặt đi làm ra bộ dáng hờn dỗi.

Đối với thái độ này của nàng, hắn cũng không có gì khó hiểu.

Có lẽ là nàng có chút ghen tuông nên mới như vậy, một lát hắn hảo hảo vài câu dụ dỗ là nàng sẽ vui vẻ lại thôi chứ gì.

Nhưng những ánh mắt còn lại thì sao chứ, nhất là ánh mắt của Sùng Sở Sở và Hoàng Nguyệt Ánh.

Bọn họ nhìn về hắn giống như là hắn đã làm ra tội tày đình gì vậy.

Cuộc thi thì có thắng có thua, bọn này sao lại thù dai như thế chứ.

" Các ngươi đừng có nhìn ta như thế, ta cũng may mắn thôi! " Triệu Minh khó chịu nói.

Thật sự không thể trách được bọn này, dù cho là là người có trí tưởng tượng phong phú nhất cũng không thể tưởng tượng ra rằng Triệu Minh lại có thể đảo ngược tình thế như vậy.

Cay nhất phải kể đến Sùng Sở Sở, vốn dĩ đã ăn chắc top 2 rồi, không ngờ lại bị Triệu Minh đá đít văng xuống top 3.

Mất một đoàn công sức cuối cùng lại trở về với hai bàn tay trắng. Hỏi sao nàng không tức cho được.

Sùng Trinh bên cạnh thấy vẻ mặt này của nàng thì vội vàng an ủi

" Công chúa xin bớt giận, cuộc thi còn chưa đến hồi kết, chúng ta vẫn còn cơ hội"

" Ngươi tránh ra xa ta năm mét, nếu không đừng trách ta không nể mặt" Sùng Sở Sở máu nóng nổi lên, lạnh lùng đe doạ.

Tên này nói thì hay lắm, vậy mà trong Tử Vong Hải Vực lại đi mặt dày xin ma hạch của nàng.

Nếu không phải vì thấy hắn ít điểm quá tội nghiệp mà cho bớt, thì bây giờ nàng cũng đâu có thua thiệt như thế.

Bây giờ hắn còn ra bày ra vẻ mặt đó, thiệt là nàng không biết hắn có còn lòng tự trọng không nữa.

Đúng lúc này, hai cánh cổng lần lược mở ra, một cánh cổng mang tên Triệu Minh là dẫn lên tầng chín mươi mà nhận phần thưởng.

Còn cánh cổng còn lại là Hoàng Nguyệt Ánh dẫn đến tầng tám mươi.

Nhanh chóng tiến vào, trong phút chốc Triệu Minh đã xuất hiện ở tầng chín mươi của Thủy Tinh Tháp.

Trước mặt hắn là một quyển trục màu đỏ huyết đang treo lơ lửng.

Lần trước trên đỉnh núi, những quyển trục kia chỉ là màu vàng đồng.

Lần này vậy mà lại là màu đỏ, chẳng lẽ màu đỏ nó lại là một đẳng cấp khác sau chứ.

Tạm gác lại dòng suy nghĩ, Triệu Minh nhanh chóng tiến đến nhận lấy quyển trục.

Một dòng chữ lập tức rơi vào trong tròng mắt hắn

" Thần Kỹ- Của Thiên Trả Địa"

"Đây là..."

" Nó là một dạng kỹ năng dùng để phụ trợ cho chiến đấu,..." m thanh của Lisa vang lên

Triệu Minh nhìn dòng công năng trên quyển trục gật đầu hài lòng.

Kỹ năng này không nghi ngờ chính lại là thứ phù hợp nhất với hắn vào thời điểm hiện tại.

Ngoài kia, bọn Lưu Huyền như chó rình mồi mà đợi hắn ra, nếu có bộ Thần Kỹ này thì hắn chẳng sợ bọn cẩu nhân này nữa.

Nhẹ nhàng đem quyển trục kia ghi nhớ vào đầu, Triệu Minh bắt đầu lĩnh ngộ.

Không bao lâu toàn bộ những gì tinh túy cũng như huyền ảo nhất của môn Thần Kỹ này đã hoàn toàn được Triệu Minh nắm giữ.

Hắn nở ra một nụ cười thỏa mãn, đúng là không uổng công hắn liều mạng, môn Thần Kỹ này quả thật xứng đáng với những gì mà hắn bỏ ra.

Ngước nhìn lên tầng 100 Triệu Minh thật sự rất mong chờ thứ để trên đó.

Tầng 90 mà phần thưởng đã hấp dẫn đến như thế này thì tầng 100 chắc chắn sẽ còn trân quý hơn nữa.

Triệu Minh từ từ bước lên, thật ngạc nhiên là lần này Thủy Thần Uy Áp đã không còn nữa.

Đến khi Triệu Minh thành công bước lên đến tầng cao nhất của Tháp thì trước mắt hắn hiện ra một khung cảnh vô cùng hào hùng và hoành tráng.

Từng bức tranh sống động hiện ra, nó kể về những chiến công lẫy lừng của Thủy Thần khi đó.

Trên tay Thủy Thần Tam Xoa Kích, một cú nhất tay, sóng biển ầm ầm hiệu lệnh. Một tiếng gầm nhẹ đã khiến biển cả thét gào.

Cả một vùng đại dương bao la như thể là một món đồ chơi trong tay ngài ấy.

Chỉ thấy ông ta giơ Thủy Thần Tam Xoa Kích lên, nước biển lập tức dâng lên đến tận bầu trời, sau đó là từ từ hạ xuống, giống như một con Thủy Quái khổng lồ, dễ dàng đem vạn quân thù nuốt chửng.

Khí thế hùng hồn trong trận chiến, sự sợ hãi của kẻ thù làm cho máu huyết trong người Triệu Minh sôi sục.

Hắn hận hắn đến thế giới này quá trễ, không thể chứng kiến khoảnh khắc lừng lẫy thiên không, chấn động tinh cầu như vậy.

Cảnh chiến đấu qua đi, tiếp theo đó lại chính là mối tình ngang trái của Thủy Thần

Thủy Thần cả một đời chinh chiến, kẻ thù có mạnh mẽ đến đâu, nguy hiểm thế nào, ông chưa từng một lần sợ hãi.

Nhưng thứ ông sợ nhất đó chính là làm cho người ông yêu phải rơi lệ.

Còn gì đau hơn khi người mình yêu lại yêu người khác.

Ở chiến trường ông là bất bại, nhưng ở tình trường ông lại là một kẻ thất bại.

Voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao.

Hình ảnh một nam nhân chết lặng cả người khi nghe tin sính lễ.

Thật nực cười cho một cuộc thi khi mà kẻ trọng tài đã đi về một phía.

Tình đơn phương luôn là mối tình ngang trái.

Nó để lại trong lòng ngài một nỗi buồn man mát.

Dâng nước ư, đó chỉ là cái cớ để kẻ si tình kia có thể gặp mặt người mà mình nhung nhớ mà thôi.

Một kẻ si tình phải chịu tiếng xấu vạn năm, chỉ vì một người con gái.

"Thua"

Thật nực cười...

Nếu muốn thì hắn chả dại gì mà đi dâng nước, hắn chỉ việc ngồi yên một chỗ, lặng lẽ rút hết nước thì chẳng phải đơn giản hơn sao.

Không có nước thì hỏi thử xem Sơn Thần liệu có cách nào mà ứng phó.

Triệu Minh hiện tại đang chìm trong muôn vàn trạng thái tâm cảnh cũng như ý chí của Thủy Thần.

Để có thể thành công nhận được thứ gọi là Thủy Thần Chi Lực thì thứ đầu tiên không thể thiếu đó chính là sự đồng điệu của hai bên.

Nếu hắn thật sự có thể hiểu rõ được con người của Thủy Thần, nắm được ý chí của ông ấy thì khi đó hắn mới có thể trở thành truyền nhân chân chính của Thủy Thần được.

Và khảo hạch của tầng cuối cùng này chính là sự thấu hiểu của người được chọn.

Triệu Minh có thể cảm nhận được nội tâm của Thủy Thần như thế, thì hắn đã xem như vượt qua khảo hạch.

Hắn từ từ mở mắt ra, khẽ lắc đầu. Không bàn về việc đúng hay sai, nhưng sự si tình của Thủy Thần đối với Mị Nương thật sự khiến hắn phải cúi đầu cảm thán.

Không biết Thủy Thần bây giờ có cùng Nữ Thần của bọn Hải Tộc bọn kia thành đôi hay không?

Hay là hắn lại vì một người con gái mà chịu kiếp độc thân cẩu đến hết đời.

" Haizz" Triệu Minh thở dài sau đó nhanh chóng tiến đến mà nhận lấy phần thưởng tầng này.

Thứ mà trước mắt hắn hiện tại là một thứ ánh sáng màu lam nhạt. Xung quanh nó không ngừng tỏa ra một thứ năng lượng thần bí, nó vượt qua phạm trù hiểu biết của thế giới này.

"Chẳng lẽ đây chính là Thủy Thần Chi Lực mà tên Đường Tứ kia muốn lấy cho bằng được đây sao?"

"Quả nhiên không thể xem thường"

" Rất thần kỳ, bí hiểm và huyền ảo"

Triệu Minh nhanh chóng chạm tay vào nó, luồng ánh sáng ngay lập tức chạy vào trong cơ thể hắn, nó đi đến từng ngóc ngách kinh mạch cũng như từng tế bào của hắn mà không ngừng làm mới.

Xung quanh người Triệu Minh lúc này phát ra một thứ quang mang kỳ lạ.

Thứ ánh sáng có thể làm cho đại dương rộng lớn mênh mông phải trung thành hiệu lệnh.

Làm cho tất cả sinh linh dưới lòng biển cả như gặp đế vương mà triều bái.

Thủy Tinh Cung, Thủy Thanh La đang đứng nhìn pho tượng thủy thần trước mắt. Bỗng nhiên cảm ứng được điều gì đó đột ngột quay đầu nhìn về phương xa.

" Tại sao lại sớm như vậy?"

Bên ngoài Bí Cảnh,

"Sư huynh! Chúng ta để tên kia vào trong bí cảnh như thế. Lỡ như hắn nhận được truyền thừa thật thì..." Huyết Cốt Lão Ma trong lòng lo lắng hướng Lưu Huyền hỏi ý.

"Haha" Lưu Huyền ngửa mặt lên trời cười lớn, sắc mặt khinh thường đến cực điểm,

" Vậy thì thế nào, chẳng lẽ hắn có thể đánh bại được chúng ta hay sao?"

Trái lại với bọn này, Sùng Hạo bây giờ toàn thân chấn động, bởi hắn cảm thấy có một lực lượng đang bao trùm lấy toàn bộ đại dương nơi đây. Ngay cả tu vi Cực Hạn Linh Thần như hắn cũng cảm thấy e sợ trước cỗ lực lượng này.

Triệu Minh lúc này hay tay dang rộng, hai mắt nhắm nghiền cảm nhận lần lượt từng tia thần lực truyền vào cơ thể.

Không sai đó là thần lực thứ vốn dĩ không nên tồn tại ở thế giới này.

Nhưng bây giờ nó đã nằm hoàn toàn trong cơ thể hắn.

Triệu Minh cảm giác được ở một góc thật xa của của vùng Đông Hải này.

Dưới lòng đại dương sâu thẳm, nơi đó có thứ đang chờ hắn triệu hồi.

Chỉ cần một ý niệm nó sẽ ngay lập tức trở về tay hắn.

Mọi chuyện đến quá dễ dàng, khiến Triệu Minh cũng thầm kinh ngạc.

Hắn cảm thấy Thủy Thần hình như có chút gì đó ưu ái hắn. Hay là ông ta cảm nhận được hắn mang hệ thống. Nhưng rất nhanh hắn đã phủ nhận

"Làm sao có thể chứ?" Triệu Minh lắc đầu cười khổ, có lẽ hắn đã suy nghĩ quá nhiều.

Cùng lúc đó một dòng chữ cũng hiện ra trước mắt của tất cả mọi người nơi đây.

" Ta đã tìm được người phù hợp. Kẻ đạt điểm số cao nhất lần này chính là người nhận được truyền thừa. Nên sẽ không có vòng hai và vòng ba như những lần trước"

Thông báo này hiện lên lập tức khiến cho vô số người ở đây vô cùng bất mãn.

" Tùy ý, thật quá tùy ý rồi" Giải Đạo Nhân một mặt ngồi yên một góc lúc này cũng không thể bình tĩnh nữa mà lên tiếng.

Hắn không ngờ Thủy Thần lại vô lại đến như thế.

Chỉ mới hoàn thành vòng một là đã trao luôn Truyền Thừa cho tên khốn đó.

"Đúng là ..."

Giải Đạo Nhân định chửi lên nhưng lại không dám.

"Tại sao lại như vậy? Thủy Thần có quá thiên vị tên khốn đó không chứ?" Sùng Sở Sở hai bàn tay nắm chặt, bờ môi đỏ mọng lúc này cũng đã bị nàng cắn cho chảy máu.

"ẦM...ẦM...ẦM" Toàn bộ bí cảnh đã bắt đầu rung chuyển, toàn bộ đất đá, sỏi cát đã bay lên mù mịt.

Thủy Tinh Tháp lúc này bỗng nhiên dị động. Chỉ thấy nó nhẹ nhàng lắc lư vài cái, thì đã bay lên không trung, sau đó lấy một tốc độ khủng bố mà bắn ra ngoài.

Ngay khi nó vừa bay ra thì bí cảnh cũng hoàn toàn sụp đổ.

" Đây là..." Tất cả mọi người bên ngoài đều thầm kinh ngạc. Bọn hắn tất cả cũng từng vào bí cảnh nên làm sao không biết đây là vật gì chứ.

Lúc trước chỉ nghĩ nó là kiến trúc bình thường nhưng không ngờ nó lại là một pháp bảo.

" À khoan đã..." Đại Trưởng Lão khẽ vuốt chòm râu bạc. Vì lão đã phát hiện phía trên đỉnh tháp, có một bóng dáng quen thuộc đang đứng phiêu phù ở đó.