Đuổi Theo Tình Yêu

Chương 9: Cuộc hẹn




Nhật Đông nói rõ chuyện với An Vy với Nhật Dương. Sau khi nghe xong, Nhật Dương trầm mặc một lúc quyết định gặp mặt An Vy trước rồi mới tính. Anh là một người kinh doanh, không thể chỉ dựa vào một ba lời nói mà đáp ứng. Nếu An Vy có bản lĩnh, đảm bảo được kế hoạch thành công, anh mới đáp ứng... anh cũng không có ý định hao tổn sức lực đi hủy hoại Đỗ gia.

Nhật Đông không có ý định nhúng sâu vào chuyện này, anh tin rằng với thực lực anh trai mình, anh ấy có thể giải quyết tốt mọi thứ. Cho nên, kế hoạch cụ thể thế nào cũng chỉ có Nhật Dương và An Vy biết rõ.

Còn về phần Nhật Đông, anh chỉ cần tập trung vào chuyện riêng của mình thôi.

Nhật Đông hẹn Trác Nhã ăn cơm vào trưa ngày chủ nhật, ăn cơm xong hai người có vài tiếng đi dạo phố. Nhật Đông muốn đem những chuyện lúc trước hẹn hò chưa từng làm, thực hiện hết.

Nơi hẹn là một nhà hàng ven hồ, không khí thoáng mát, lại còn ngắm được cảnh đẹp. Nhật Đông thấy nơi này sông nước hữu tình, bầu không khí lãng mạn, rất thích hợp thúc đẩy tình cảm. Hơn nữa, khách đến nhà hàng này nhiều nhất chính là tình nhân. Nhà hàng cũng có nhiều sự kiện, Nhật Đông tính toán, chỉ cần hai người đến đây, vừa vặn trở thành đôi tình nhân thứ một ngàn, sẽ được nhận một suất ăn tình nhân. Anh không thể trực tiếp thổ lộ, chỉ bằng lợi dụng chuyện này tạo nên ám muội, từ giả thành thật.

Đến ngày hẹn, Nhật Đông gọi điện trước cho Trác Nhã, hỏi cô có muốn anh đến đón không. Đáp án chính là không. Nhật Đông thất vọng không thôi. Xem ra Trác Nhã vẫn chưa hoàn toàn tiếp nhận anh.

Nhật Đông không biết lý do thật sự đằng sau đó là Trác Nhã sợ anh bị Trác Quân đánh. Hôm nay là chủ nhật, Trác Quân cũng được nghỉ, cô phải lấy cớ đi gặp bạn cũ thời cấp ba mới không bị anh truy hỏi. Cô biết rõ, chuyện tám năm trước vẫn luôn là cục nghẹn tích tụ tức giận của Trác Quân. Nhật Đông không biết Trác Quân nhưng Trác Quân biết mặt anh. Một khi Nhật Đông đến đây, lộ mặt ra, Trác Nhã không dám đoán anh hai mình sẽ làm ra hành vi tàn bạo nào.

Đáp ứng cuộc hẹn này, Trác Nhã cũng đắn đo nhiều lắm. Nhật Đông là mối tình đầu của cô, là người cô yêu thương sâu sắc. Khoảnh khắc hai người chia tay, chấm dứt hoàn toàn vụ cá cược, chấp nhận sự thật người Nhật Đông thích không phải là mình, Trác Nhã đã cố gắng buông bỏ đoạn tình cảm buồn cười này. Thế nhưng, tất cả những gì cô có thể làm là đè nén nó xuống. Cô sợ mình sẽ động tâm một lần nữa, lao đầu vào ngõ cụt.

Chính là cô vẫn còn quan tâm Nhật Đông, suy nghĩ cho anh. Ngữ khí tổn thương lúc hỏi hai không thể làm bạn sao của Nhật Đông khiến cô không thể từ chối lời mời của anh. Nếu cô từ chối, Nhật Đông sẽ nghĩ cô không xem anh là bạn. Khúc mắc của hai người tám năm trước là quá khứ, cô không thể vì nó mà trách tội anh của bây giờ.

Trác Nhã thường không tự mình lái xe mà giao xe của mình cho cậu trợ lý. Không quấy rầy ngày nghỉ quý giá của nhân viên mình, Trác Nhã bắt taxi đến điểm hẹn.

Nhật Đông đến nhà hàng ven hồ trước, đậu xe xong, anh đứng đợi ở trước nhà hàng. Anh sốt ruột nhìn đồng hồ, mặc dù còn những mười phút mới đến giờ hẹn. Nhật Đông không sao lý giải được tâm tình của mình lúc này, vừa kích động vừa phấn khích chờ đợi, xen lẫn sự hồi hộp và lo âu. Thân là thanh niên hai lăm tuổi lại mang tâm tình yêu đương của thiếu niên, Nhật Đông sờ sờ mũi xấu hổ. Nhưng mà, đây đích thật là lần đầu tiên anh yêu đương nghiêm túc.

- Nhật Đông.

Giọng nữ mềm mại, trong trẻo như tiếng suối truyền đến. Nhật Đông chuyển mắt nhìn lên. Nhất thời ngây ngẩn trong giây lát. Hai lần gặp Trác Nhã, một lần cô mặc trang phục công sở thanh lịch, toát lên vẻ tinh anh, một lần mặc trang phục thoải mái ở nhà, tạo nên vẻ gần gũi. Còn hôm nay, cô cũng ăn mặc đơn giản nhưng lại toát lên một vẻ đẹp thuần khiết khó cưỡng. Chiếc váy liền thân màu trắng thanh khiết phối với chiếc áo khoác màu hồng phấn cùng với làn da trắng hồng. Mái tóc đen được cô tùy ý buông xuống, mái tóc mềm mại ôm lấy gương mặt thanh tú không chút son phấn, đôi mắt trong sáng, lấp lánh vì sao. Nhật Đông cảm thấy mũi hơi ngứa, vội đưa tay lên bịt mũi lại. Người ta nói người tình trong mắt hóa Tây Thi, người mà anh yêu vốn đã đẹp, trong mắt anh, giá trị nhan sắc đương nhiên còn tăng lên rất nhiều.

Không chỉ Nhật Đông mà Trác Nhã cũng bị ngoại hình của đối phương hấp dẫn. Nhật Đông là một cây treo quần áo, cô thấy anh mặc gì cũng đẹp, tùy từng loại trang phục mà toát lên khí chất khác nhau. Anh ăn mặc không cầu kì, trang phục giống như tùy ý lựa chọn. Chiếc áo sợ mi trắng phối với quần tây đen tôn lên vóc người cao lớn, tăng thêm vài phần khí chất nho nhã. Chiếc áo ghi lê đen tăng thêm phần nam tính. Mái tóc nâu hạt dẻ được vuốt ngược lên, phơi bày toàn bộ những đường nét nam tính như điêu khắc, hấp dẫn ánh mắt của người khác. Cô phát hiện, nơi anh đứng nhận được rất nhiều ánh mắt ái mộ của phái nữ.

- Chúng ta cùng vào thôi! - Nhật Đông xoa xoa mũi nói. May quá, không có chất lỏng gì chảy ra.



Trác Nhã thấy động tác của anh, lo lắng hỏi:

- Anh bị cảm sao?

- Không. Anh hoàn toàn khỏe!

- Anh nhớ giữ gìn sức khỏe. Đừng có ăn đồ ăn liền nữa.

Những lời quan tâm đó như dòng nước ấm chảy dọc cơ thể Nhật Đông. Anh thừa cơ lấn tới:

- Nếu thế... em cho anh ăn ké đi! Ở nhà không ai nấu hết, anh chỉ có thể ăn đồ ăn liền.

Nhật Đông bất ngờ áp sát, làm trái tim Trác Nhã nhảy lên một cái. Cô lùi người lại, ngại ngùng nói:

- Vậy sao được. Anh có thể ra ngoài ăn hoặc là... không lẽ An Vy không biết nấu ăn sao?

Đề tài đột nhiên chuyển đến trên người An Vy, phá tan bầu không khí ám muội mới vừa được anh khó nhọc dựng lên, Nhật Đông mất hứng đáp qua loa:

- Cô ấy biết.

- Vậy anh nhờ cô ấy nấu cho anh ăn. Em nấu, không thích hợp. - Trác Nhã cúi đầu, nhỏ giọng nói. Người ta có bạn gái cô lại giành nấu ăn cho, không phải là giành việc của bạn gái người ta sao.

- Anh đùa thôi. Em đừng để ý! - Nhật Đông cười nói. Không mau chóng chuyển đề tài là hỏng mất. - Thôi nào, anh đói bụng quá! Chúng ta vào thôi. Nhà hàng này không chỉ ngon mà cảnh cũng đẹp nữa.

Trác Nhã lấy lại tinh thần, theo chân anh vào nhà hàng.

Nhân viên đón tiếp hai người thấy nam thanh nữ tú đẹp đôi như vậy lập tức phán đoán hai người là một cặp, dẫn hai người tới bàn được đặt sẵn, sau đó chạy vào thông báo cho quản lý biết đôi tình nhân thứ một ngàn đã xuất hiện.