Dưới Bóng Cây Sồi

Chương 44




**********

Tâm trí Max hỗn độn trước sự kích thích ấy, chiếc lưỡi nóng bỏng của chàng lướt qua đỉnh đồi, xoa đều, gặm cắn một cách thuần thục. Chàng bú mút như một đứa trẻ mới sinh, cái cảm giác nóng bỏng, quen thuộc ấy đang sôi trào trong bụng khiến nàng rùng mình.

“Rif-Riftan…” nàng thở hổn hển, tay vô thức ôm chặt đầu chàng, không rõ muốn kéo chàng lại hay đẩy chàng ra để dập tắt ngọn lửa ở bên trong.
“Đừng nói nàng không muốn nhé. Nói ra đi. Nói nàng muốn ta.”

Chàng nhẫn tâm ra lệnh, ánh mắt vẫn nhìn vợ mình đầy kích thích như muốn nuốt chửng nàng. Max thấy tim mình loạn nhịp trước đôi mắt mãnh liệt ấy.

“Em, em…”

“Hãy để ta lấp đầy nàng..” chàng nói tiếp, âm thanh như dỗ dành, “Hãy để ta cảm nhận sự ấm áp bên trong nàng. Ta như một kẻ đang chết khát trên sa mạc vậy. Đang khao khát có được nàng.”

Chẳng thể quên nổi sự tuyệt vọng trong giọng nói ấy khi chàng hôn xuống môi nàng lần nữa, tay nàng vô thức vòng qua cổ chàng, khi cả hai quyện vào nhau ngã xuống giường, quần áo vương vãi.

Xấu hổ và phấn khích, sợ hãi và ngây ngất cùng hòa trộn trong tim nàng. Max chìm xuống tấm ga giường, thấy mình như đang lơ lửng trên những đám mấy trong khi vội vàng hôn môi chàng.

Chàng rút kẹp tóc ra, gỡ mái tóc đã được búi cầu kỳ của nàng xuống, để nó xõa ra như thác nước. Sau đó, chàng di chuyển xuống dưới và kéo tụt váy nàng ra.
Khi hơi lạnh phả lên cơ thể đỏ ửng, nhạy cảm của mình, nàng tỉnh táo, định ngồi dậy.

“Trước, trước tiên chúng ta phải tắm đã…” nàng viện cớ, nhưng chàng đã ngăn lại, đẩy nàng xuống.

“Rồi nàng lại ngủ gật tiếp sao? Không đời nào.”

Chàng cắt đứt lý do của nàng bằng một nụ hôn nồng nàn, trong khi lòng bàn tay ôm lấy một bên ngực nàng, cảm nhận sự run rẩy. Phần da thịt ướt át, mềm mại trở nên căng lại, khi chàng tiếp tục nhào nặn hai đồi cao đầy đặn.

“Ta sẽ tắm cho nàng sau…” chàng vừa nói vừa uốn nắn cơ thể nàng theo ý mình.

Nàng chẳng thể làm gì ngoài tuân theo, người nhão ra trước ánh mắt bùng cháy của chàng. Nàng sung sướng thở gấp, chân tay vùng vẫy nắm lấy ga giường như cố kéo mình về với thực tại.

Chàng không ngừng săn sóc, kéo xoắn núm vú khiến người nàng căng lên. Bắp đùi nàng cọ xát vào nhau, cảm nhận như bên dưới có thứ gì mới lạ chảy ra, khi nhiệt độ ngày càng tăng cao.

“Em thấy, thấy… lạ, lạ quá…” nàng thì thầm.

Nàng vùng vẫy dữ dội hơn trước nhưng không thôi xấu khổ khi thấy mình quằn quại thế nào dưới thân chàng.

Tay còn lại của Riftan vuốt ve sau tai nàng, ôm lấy khuôn mặt nàng, rồi đặt mình vào giữa hai chân nàng, quấn chân nàng quanh eo. Chàng đong đưa ở phía trên, vừa vặn với thân hình nhỏ bé của nàng, chàng đẩy hông gần đến địa phương của nàng, cọ cọ lớp quần áo lên lối vào.

Không đúng, còn thiếu thứ gì nữa.

“Ta nghĩ mình không thở nổi mất.”

Tay kia chàng rút ra, vừa hôn nàng lần nữa vừa nhanh chóng cởi quần tụt xuống mắt cá chân, rồi đá nó ra. Lưỡi hai người nhẹ nhàng quấn vào nhau, như tranh quyền thống trị.



Max chìm đắm trong đam mê cháy bỏng ấy khi vật thô sơ cọ cọ phần đầu lên lối vào của nàng, nơi vốn đã ẩm ướt, đang chờ sẵn chàng. Đôi chân nàng vô thức mở rộng, dễ dàng đôi chút cho chàng chậm rãi xâm nhập vào bên trong.

Nàng quằn quại trong kích thích. Móng tay Max cắm sau vào da thịt Riftan, tạo thành hình bán nguyệt khi nàng bám chặt chàng. Toàn thân Riftan căng lại khi tiến vào nàng. Chàng gầm lên, cảm nhận hơi ấm từ nàng đang bọc bao mọi phía của chàng.
“Ôi…đừng kẹp chặt quá…” chàng nói với nàng, như khẩn khoản cầu xin.
“Xi-xi-xin lỗi..”
“Thở đi, hãy thở sâu vào…đúng rồi, cứ như thế…”

Nàng có thể cảm nhận được vị rượu trên lưỡi chàng, cả trong hơi thở khi chàng tiếp tục vùi mình vào trong nàng. Nàng thấy mình như con cá mắc cạn, đang thở lấy thở để. Nàng cảm nhận được bộ phận đó của chàng đang bắt đầu nảy lên sau mỗi đợt đẩy sâu.
“Cơ thể nàng sẽ như nhúng vào một lớp kem nóng chảy vậy…”

Những lời nói ngọt ngào ấy chẳng ăn nhập gì với khuôn mặt của chàng cả, nét mặt chàng nhăn nhó, như bị tra tấn. Bằng cách nào đó, Max cố hết sức để thích nghi được với cảm giác khi chàng ở bên trong nàng, hông nàng chuyển động. Lớp vải thô chẳng biết sao cứ kích thích lên làn da vốn nhạy cảm của nàng.

Không thể cưỡng lại được nữa, Riftan bắt đầu di chuyển hông mình.
“A, a!”
Bộ phận đang rung rung của chàng đâm vào nàng, rút ra chỉ để lại phần đầu rồi lại thúc trở lại dữ dội hơn. Chưa bao giờ nàng cảm thấy bên trong mình ẩm ướt và nóng bỏng đến thế, nàng tan chảy theo từng cú thúc. Mặt khác, Max cảm nhận sự kích thích, đê mê ấy đang cuốn lấy cơ thể nàng đi về miền cực lạc.
Chàng cúi xuống, mút mát bụng dưới của nàng, khiến nàng cảm giác sự nóng bỏng, mê man đang ngày một tăng cao. Cơ thể nàng không ngừng rung lên, hai đùi nàng khéo léo mở rộng ra, giúp mỗi cú thúc của Riftan chạm vào sâu hơn.

Thật gần. Nàng thấy mình đang tiến gần hơn đến thiên đường của riêng nàng, và Riftan cũng thế, từ cái đè nhẹ mà nàng cảm nhận được khi chàng vòng tay, ôm chặt nàng như không bao giờ rời xa.

“Không, không muốn…” nàng gấp gáp hổn hển, bắt đầu vặn vẹo dưới thân chàng, nhưng cơ thể không nghe theo mà cứ hút lấy chàng.

Cứ như vậy, nàng thấy mình như bị cuốn vào một lớp ánh sáng trắng khi tiến gần đến bờ vực. Tim nàng đập liên hồi. Trong cơn quay cuồng, nàng nhận ra Riftan vẫn chưa chịu dừng.

Nàng như sắp khóc trước sự kích thích quá mức ấy, bám chặt lấy chàng hơn, đắm chìm trong khoái cảm. Khi chàng đâm vào nàng với mong muốn dập tắt cơn nóng trong người, nàng lại cảm giác như mình ngày một đắm chìm sâu hơn vào trong chàng.

Max không biết rằng khoái cảm và đau đớn lại có thể cùng tồn tại trong một thời điểm như thế.

Cơ thể nàng bao bọc chàng tiếp tục di chuyển, bắt kịp tốc độ, đưa hai người lại gần hết mức có thể. Âm thanh trầm đục từ phía dưới của chàng vỗ lên đùi nàng cứ văng vẳng bên tai. Nàng không thể chịu đựng được thêm nữa. Khi nàng muốn trốn chạy, Riftan nhấc người nàng lên, đặt nàng ngồi lên chàng, thúc sâu hơn trước. Hai chân nàng kẹp lấy chàng, mở rộng ra khiến nàng lún sâu xuống, hút lấy chiều dài của chàng vào sâu trong t.ử. c.u.n.g.

“A…a…” Chàng dừng lại sau khi lấp đầy nàng, hông nàng bất giác nảy lên trước sự kích thích như điện giật này khi phần giữa của hai người đan chặt vào nhau….

Chàng ôm lấy tấm lưng cong của nàng, lẩm bẩm. “Một chút nữa thôi…cảm nhận ta chỉ một chút nữa thôi, Maxi…” Và rồi chàng lại chậm rãi chuyển động lần nữa, cọ xát làn da ấm áp, trơn bóng của mình lên da nàng.

Max tuyệt vọng bám lấy cổ chàng, rung động trước tư thế mà chàng tiến vào. Một khi đê đã vỡ thì chẳng có cách nào ngăn lại được – mỗi lần chàng chôn sâu vào trong nàng, eo nàng lại nảy lên và siết chặt chiều dài của chàng như đòi hỏi điều gì đó.

Ngay khi nàng không thể chịu đựng được sức nóng và sự kích thích ấy thêm nữa, chàng dừng động tác, một tiếng thở dài nặng nhọc phát ra từ môi chàng.
Nàng nhắm chặt mắt lại khi cảm nhận có thứ gì đó ấm áp lan sâu vào trong bụng mình, một giọt mồ hôi lăn quanh mắt, chảy dài trên má như một giọt nước mắt.

“Ta nghĩ ta sắp chết mất.”

Chàng vừa lẩm bẩm vừa liếm đi giọt mồ hôi đang rơi xuống. Max, vẫn không thể phục hồi sự tự chủ của mình, mơ màng nhìn lên khuôn mặt đỏ bừng của chàng. Qua mái tóc xù, đôi mắt đen của chàng vẫn hừng hực bùng cháy, như thể còn chưa thoải mãn với bữa tiệc thịnh soạn của riêng mình.