Dưới Bóng Cây Sồi - Kim Sooji

Chương 183




Max loạng choạng ngã về phía sau, lưng nàng va vào một thân cây xù xì. Riftan ngay lập tức thu hẹp khoảng cách giữa hai người, vồ lấy ngực nàng và áp môi mình vào môi nàng. Chiếc lưỡi mạnh mẽ và ấm nóng của chàng xâm nhập vào miệng nàng và hôn ngấu nghiến.

Đó là nụ hôn trần trụi và hoang dại nhất mà họ từng trải qua cùng nhau. Cơn mưa nặng hạt vẫn không ngừng rơi lên mặt, vai và lưng cả hai một cách không thương tiếc.

Những chiếc lá rũ xuống, lướt ngang và bám vào má họ. Riftan lùi lại, chàng âu yếm hôn lên má, cằm và mí mắt nàng.

||||| Truyện đề cử: Boss Hung Dữ 2 - Cả Đời Chỉ Vì Em |||||

Nó có đủ không gian để ngực Max phập phồng khó thở. Với mỗi nhịp thở sâu, phổi của nàng tràn ngập mùi mưa và hương thơm ngào ngạt của những chiếc lá ướt. Riftan cúi người liếm những hạt mưa nhỏ giọt từ đầu ngực, sau đó tham lam và nhanh chóng ngậm lấy nhũ hoa nàng. Chàng mãnh liệt như bị mắc kẹt dưới một cơn bão dữ dội. Max bám chặt lấy bộ quần áo ướt sũng của mình đến mức nó gần như rách toạc.

Riftan thay phiên vuốt ve hai bên ngực nàng trong khi hôn nhau, sau đó kéo chiếc áo dài ướt đẫm của mình lên đầu. Mắt Max run lên khi nàng ngước nhìn chàng ta. Những hạt mưa dội xuống bờ vai rộng như đá cẩm thạch của chàng, tạo ra một vầng hào quang mờ nhạt xung quanh thân hình trần trụi bó sát ấy.

Một cảm giác ngứa ran trải đều trên da nàng. Max vòng tay qua chiếc cổ cứng cáp của chàng, và Riftan lao tới để lại những nụ hôn cuồng nhiệt, rồi đặt một tay mình vào giữa hai chân nàng. Thân thể Max bắt đầu run lên như thể có một tia sét vừa xẹt qua khi chàng xoa nắn nơi nhạy cảm ấy. Không thể cưỡng lại khoái cảm dâng trào, Max cố gắng thoát ra khỏi sự vòng tay siết chặt của chàng ta, và một tiếng gầm vang lên từ cổ họng của Riftan. 

“Không. Ta không thể nhịn thêm nữa.” Khuôn mặt Riftan méo mó như thể chàng đang phải chịu đựng cơn đau khủng khiếp nào đó.

“Thật sự... ta đã đến giới hạn rồi."

Max rùng mình khi nhìn vào đôi mắt bất lực của chàng. Chàng ta cũng đắm chìm trong sự thôi thúc của tuyệt vọng chẳng kém gì nàng. Không, có lẽ nó sâu hơn của nàng. 


Những ngón tay chàng luồn vào sâu trong nơi ấy và bắt đầu những động tác nhẹ nhàng. Nàng ghé môi mình vào vai chàng và phát ra những tiếng rên rỉ đứt quãng. Tay chân nàng như muốn tan ra, thần kinh căng thẳng đến mức giật bắn người trước những kích thích dù là nhỏ nhất từ chàng.

Như thể phản ứng nhạy cảm của nàng đã đốt cháy hết tất cả sự kiên nhẫn trong chàng ta, Riftan kéo quần xuống và trực tiếp đâm thẳng vào bên trong. Nàng bật ra tiếng rên nhưng cố kìm nén khi cảm thấy vùng kín khít khao của mình đang tiếp nhận chàng. Cảm giác giống như một con tàu bị một quả cầu lửa đang cháy bắn trúng. Nàng cố vùng vẫy trước sức ép độc đoán bất ngờ nhưng chàng vẫn kiên định ôm nàng vào lòng, giống như một con chuột bị rắn kẹp chặt.

Max hít thở sâu và sờ soạng cơ thể săn chắc ấy. Cặp đùi rắn chắc của chàng ép mạnh vào bên trong, phần bụng dưới mịn màng và cơ bắp áp sát vào phần bụng dưới mềm mại của nàng. Ngay sau đó, Riftan ôm lấy eo nàng và bắt đầu di chuyển nhanh. Nàng nhấp nhô lên xuống, ôm chặt lấy chàng để chống đỡ. Mỗi lần chàng tiến vào đều khiến cơ thể nàng run lên, phổi căng ra như sắp vỡ tung. Nước mưa rỉ ra từ lông mi và chảy dài trên má, khiến tầm nhìn của nàng mờ đi. Có lẽ không chỉ có mưa, mà niềm đam mê mãnh liệt cũng khiến nước mắt nàng trào ra. Max lắc đầu liên tục thể sắp phát điên.

"Ri-Riftan..." 

Riftan để nàng dựa vào thân cây, ra vào sâu hơn và nhanh hơn. Cơ thể nàng bị đẩy đến khốn khổ và giật nảy không ngừng, không thể theo kịp với động tác của chàng ta. Max ôm lấy chàng trong tuyệt vọng, rồi chàng nắm lấy tay nàng và đan những ngón tay vào nhau thật chặt. Không lâu sau, cơ thể chàng trở nên cứng đờ, và Max có thể cảm thấy có gì đó ẩm ướt trong cơ thể mình. Nàng rùng mình trước trải nghiệm kinh ngạc này, và toàn bộ cơ thể của nàng như vừa bị cơn cực khoái sắc bén nghiền nát.

"Chết tiệt…"

Riftan ôm nàng vào lòng và họ thở hổn hển. Má nàng tựa vào vai chàng, rũ xuống vì đã giải phóng hết năng lượng của mình. Đùi nàng vẫn còn đang run rẩy, chân không còn chút sức lực nào. Chàng cẩn thận rút vật ấy ra khỏi Max và ôm nàng để xoa dịu cơn khóc của nàng. Sau đó, chàng dùng tay thô bạo kéo quần lên và khoác áo lên để che đi cơ thể nàng.

Mưa đã lắng xuống, phũ nhẹ hơn và giờ nhẹ nhàng rơi xuống da họ. Riftan bế nàng lên và sải bước đến nơi chàng đã dựng lều. Cuối cùng thì Max cũng định thần lại và lo lắng nhìn xung quanh. May thay, tất cả các hiệp sĩ dường như đã tắm rửa sạch sẽ và vào lều của họ, vì vậy không ai nhìn thấy cả hai.

Riftan bò vào lều bằng đầu gối của mình và đặt nàng xuống chiếc giường mà anh đã chuẩn bị sẵn cho họ. Dường như chàng ta chẳng để tâm đến chuyện tấm ga và những thứ khác trên chiếc giường chàng chuẩn bị sẵn có thể bị ướt bởi cơn mưa. Chàng cao ngất so với nàng khi ném chiếc áo ướt ra khỏi người nàng.

"Chỉ một lần nữa thôi…"


Max ngây người khi nhìn thấy những quả cầu màu đen của chàng như đang rực cháy vì hưng phấn. Sau đó chàng ta dùng miệng mơn trớn ngực và đặt mình vào giữa hai đùi nàng một lần nữa. Một khúc thịt to lớn trực tiếp đâm sâu vào cơ thể khiến nàng khóc nức nở. Mặc dù cơn cực khoái đã nguôi ngoai sau khi cao trào nhưng vùng kín của nàng vẫn cảm thấy cực kỳ nhạy cảm với những kích thích, làm cho những chấm sáng loé lên bay qua tầm nhìn nàng.

Riftan nghiêng người, đặt khuỷu tay mình cạnh vai nàng và bắt đầu ra vào từ từ. Cơ thể to lớn như đá của chàng đè nặng lên nàng. Max cắn chặt răng vào tay chàng để kìm nén những tiếng rên rỉ sắp thoát ra khỏi môi mình. Riftan run lên như thể nỗi đau mà nàng gây ra thậm chí còn khơi dậy khoái lạc của chàng ta.

"Mẹ kiếp..."

Chàng ta bắt đầu ra vào cật lực như thể chàng đã buông bỏ mọi sự kiềm chế mà chàng cố giữ. Khoái cảm mãnh liệt khiến đầu óc nàng trở thành một mớ hỗn độn không dứt. Max không thể kìm nén cảm giác đang trên bờ vực cực khoái mạnh mẽ, nàng cào cấu chàng như một con mèo đang giận dữ. 

Riftan tiếp tục đâm nhanh vào bên trong nàng, hôn lên môi, má và mí mắt như để xoa dịu người dưới thân, kéo dài thời gian trước khi cả hai lên đạt cao trào và kết thúc bằng một cú thúc mạnh. Đầu Max ngửa ra sau trước lực mà cú thúc ấy dồn lên người nàng, cảm giác như thể cơ thể nàng sắp bị gãy ra.

Phổi của nàng căng phồng lên như sắp vỡ ra và đầu óc quay cuồng, mấp máy vì cảm giác này. Max ngẩng đầu nhìn mái lều với một tầm nhìn mờ mịt, thân thể rũ xuống và mắt nàng từ từ nhắm lại. Cơn buồn ngủ ập đến, và chẳng bao lâu bóng tối đã bao trùm lấy nàng. Max ngủ chìm vào giấc ngủ như thể đã ngất xỉu bên dưới cơ thể Riftan.

***

Max nheo mắt khi cảm nhận được chiếc khăn ướt lau qua cơ thể mình. Màn đêm đã bao trùm lấy họ trước cả khi nàng kịp nhận ra. Nàng cố gắng ngồi dậy, nghe tiếng mưa rơi trên lều, cái chạm giữa hai đùi khiến nàng không khỏi rên rỉ. Riftan nhẹ nhàng đẩy nàng nằm xuống và dùng khăn ướt lau vùng kín nóng hổi của nàng.

“Nâng cao chân nàng lên và ta sẽ mặc quần áo cho nàng.”

Nhìn hình dáng của chàng trong bóng tối, Max từ từ nhấc chân lên và để chàng mặc đồ lót sạch sẽ cho mình. Sau đó, chàng nâng cơ thể nàng lên và choàng một chiếc áo khoác sạch qua đầu, như thể nàng là một đứa trẻ. Max đặt chiếc áo dài trên đầu gối và dựa vào chăn bông. Nàng nghe thấy tiếng Riftan quay lại và lục tung các túi lên.


“Chúng ta không thể nấu ăn bây giờ vì trời đang mưa nên nàng hãy ăn tạm cái này đi."

Max cẩn thận nhận lấy thức ăn chàng đưa, một quả táo to bằng nắm tay. Nàng nằm dài trên mặt đất ngấu nghiến quả táo, không còn quan tâm đến phép xã giao nữa. Riftan xé một chiếc bánh mì cũ thành từng miếng nhỏ, và nhẹ nhàng đưa chúng vào miệng nàng như thể chàng đang bón thức ăn cho một chú chim.

“Chúng ta sẽ ở đây qua đêm. Khi mưa tạnh, chúng ta sẽ lại bắt đầu di chuyển.” Riftan ngồi bên cạnh nàng, duỗi một chân ra. Chàng ngập ngừng liếc nhìn nàng, sau đó hé môi hỏi. "Cơ thể nàng ổn không?"

Max di chuyển cơ thể để kiểm tra xem có khó chịu không, nhưng ngay sau đó nàng rên rỉ và vùi mặt vào chăn. Phần thắt lưng nàng đau nhói như bị kim châm, nơi nhạy cảm giữa hai chân rất đau và ngứa. Riftan có vẻ bối rối, khẽ vuốt lưng và thở dài.

"Ta làm nàng đau hả?"

“K-không. Nó không đau đâu. Chỉ là... một chút... khó khăn để động đậy…”

Riftan lớn tiếng chửi rủa và rên rỉ. “Chết tiệt, ta đã cố nhẫn nhịn từ trước đến nay… Ta không cố ý. Đột nhiên ta không thể kiểm soát được mình..."

"Chàng đã nhẫn nhịn... suốt thời gian qua?"

Họ im lặng trong giây lát, như thể Riftan đang ngạc nhiên trước câu hỏi của nàng ấy. Chàng bất động trong bóng tối, bất chợt vươn tay véo má nàng.

"Làm sao ta có thể làm ngơ trước nỗi đau của ai đó được cơ chứ?"

Max kinh ngạc khi bị buộc tội không biết gì về Riftan. Nàng luôn nghĩ rằng mình là một người tinh tế và nhạy cảm, còn Riftan là một người đàn ông vô cảm không biết gì về phụ nữ. Max sững sờ nhìn chàng, cảm thấy má mình ngứa ran.


"Riftan... chàng thật kỳ lạ! Đau khổ cả ngày... làm sao ta biết chàng luôn cảm thấy như vậy? Điều quan trọng nhất là... ta có vẻ không... hấp dẫn."

Nàng không biết làm thế nào để miêu tả vẻ ngoài khó coi của mình cho chàng mà không làm bản thân xấu hổ. Tóc bết lại do gió, quần áo lấm lem bùn đất, gương mặt lấm tấm mồ hôi. Ai có thể nghĩ rằng chàng ta sẽ khao khát một người phụ nữ xuất hiện như thế này?

Tuy nhiên, quan điểm của Riftan dường như hoàn toàn khác. Chàng thô bạo xoa trán bằng đôi tay chai sạn của mình và đáp lại.

"Mặt của nàng đỏ bừng, hai mắt sáng ngời, quần áo bó chặt lấy thân thể ướt đẫm mồ hôi, xõa tóc..." Chàng rên rỉ, quay người sững sờ nhìn trần nhà. "Đây là cuộc phiêu lưu khó khăn nhất mà ta từng trải qua trong đời."

“Ta... ta không biết là chàng đã có quãng thời gian khó khăn như thế..." Max thì thầm.

Nàng biết rất rõ sức lực của chàng trong lúc quan hệ, nhưng thật sốc khi biết rằng chàng đã luôn kìm nén những ham muốn dục vọng của mình trong suốt cuộc hành quân căng thẳng. Đây có thể là lý do tại sao chàng ta đã ngủ bên ngoài lều. Riftan thở dài, kéo tấm chăn lên người, nàng ngây người nhìn chàng.

“Tuy nhiên, ta vẫn có ý định kiên trì đến cùng. Ta biết nàng đã chịu nhiều tổn thất sau chuyến thám hiểm. Ta nên để cho nàng nghỉ ngơi một lát..." Chàng ta trầm giọng chửi rủa. “Ta đã đánh mất lý trí rồi."

"Không sao cả... ta không ghét nó. Nó chỉ làm ta ngạc nhiên... và... nó thật tuyệt..."

Max nói xong không cần suy nghĩ liền đỏ mặt, nhưng nàng không nói lời này để an ủi chàng, nàng ngây ngẩn cả người khi chàng thất thần vì dục vọng dành cho nàng. Max sẽ không bao giờ quên cái nhìn mà chàng dành cho nàng dưới mưa.

Lần đầu tiên trong đời, nàng cảm thấy mình là một kẻ đẹp đến kinh ngạc, mặc dù điều khiến nàng sợ hãi là khoảnh khắc phấn khích như vậy sẽ không bao giờ xảy ra lần nữa trong đời. Max đưa tay ra và chạm vào cánh tay chàng. 

Riftan nằm xuống bên nàng và ôm lấy nàng thật chặt. "Nàng đừng nói như vậy. Nàng thật sự muốn ta đánh mất lý trí sao?"

Chàng lẩm bẩm và dụi má mình vào vai nàng. Max cười khúc khích khi hơi thở của chàng sưởi ấm gáy nàng. Dù đã kiệt sức nhưng nàng ấy hài lòng và phấn khởi hơn bao giờ hết. Max ôm chàng ngủ thiếp đi khi đang nghe tiếng mưa rơi.