*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dũng sĩ dừng lại bên bờ sông, quay đầu nhìn Đại ma vương bước một chân ra khỏi rừng sâu, có hơi kinh ngạc: “Ngươi làm sao vậy?”
“Hả? Hừ! Ta đang tuần tra núi của ta!” Đại ma vương không ngờ thuật ẩn thân của mình đột nhiên mất hiệu lực, khụ khụ hai tiếng, ánh mắt khóa chặt vào cái bao của dũng sĩ: “Ngươi lấy bao nhiêu thứ của ta?”
“Đâu có nhiều lắm. Ngươi cũng muốn à?” Dũng sĩ gỡ bao xuống, chỉ cho hắn từng loại cây chàng hái: “Đây là hoa anh túc, có thể giúp giảm đau. Đây là dâu tây dại, ăn được. Đây là lá belladonna có thể chế thuốc độc. Đây là cỏ phụ tử cũng có thể tạo ra độc…”
Chú thíchHoa anh túc
Dâu tây dại
Lá belladonna
Cỏ phụ tử
Đại ma vương lặng lẽ lùi về sau một bước: “Chế độc làm gì?”
“Bôi lên trên vũ khí, phòng thân khi đi săn.” Dũng sĩ nhặt quả dại ăn được ra rửa sạch sẽ với nước, dùng một chiếc lá cây to bao lại đưa cho Đại ma vương: “Ngươi ăn đi.”