Đại ma vương ngự trên ngọn núi phía Tây chênh vênh nhất.
Hắn lúc nào cũng ru rú ở trong nhà, có một đôi cánh màu đen và từng cứu một thôn dân suýt nữa ngã từ vách núi xuống.
Khi ấy, mọi người vô cùng kính nể và gọi hắn là “Đại vương”.
Về sau có một người bán hàng rong lưu lạc tới đây.
Tên đó cùng các thôn dân buôn chuyện, cho tới khi nhắc đến vị đại vương thần bí kia.
“Cả người mặc đồ đen? Sắc mặt tái nhợt? Sau lưng còn có cánh dài màu đen?”
Gã hét lớn một tiếng: “Đồ ngu! Đó là Ma vương, hắn không hề tốt một chút nào! Các ngươi bị lừa hết rồi!”
Rồi gã mô tả một cách sinh động vô số tội ác mà Đại ma vương đã gây ra cho các vương quốc khác.
Kể từ đó, vị đại vương kia đã trở thành điều cấm kỵ trong miệng mọi người.
Ngọn núi ở phía Tây không ai dám bén mảng tới nữa.