-Bạn học Hàn Thiên Vũ! Tớ thích cậu! Xinhãy nhận thư tình của tớ!-Shin làm bộ ngượng ngùng tay vén vén tóc mai,xoay xoay eo rồi lại cúi đầu, hai tay duỗi ra đưa qua tấm thiệp màu hồng phấn, tự chorằng đang nghiêm túc thực hiện các bước tặng thư tình giống như trongphim thần tượng.
''Này… cái này… Cậu…''anh tay chỉ bừa bãi vào chỗ nào đó,lại thấy xấu hổ mà ngay lập tức rút tay về, -Cậu cậu cậu cậu cậu rớt hai cái bánh bao… trong ngực… chỗ đó…
-Aha. Ha. Ha.-Shin cười ruồi đứng lên, tung cước hung hăng đá hai cái bánh bao kia sang một bên,-Không cần để ý tới mấy chi tiếtđó nha bạn học Hàn Thiên Vũ
-Tôi tôi tôi… không thể nhận được…- anh đại khái là bị dọa cho sợ rồi.
-Sao lại không thể chứ!- Shin nghĩ thầm, tôi đây đã phảiđội tóc giả, nóng muốn chết thì chớ, cậu nói lời cự tuyệt sao lại lề mềvậy chứ hả.
Anh nghĩ nghĩ, cười xấu xa: -Mẹ tôi bảo, phải lo mà học cho tốt.
''Phốc!'' Một búng máu trong ngực Shin dường như sắp phun rakhỏi miệng:
-Hàn Thiên Vũ, cậu cái tên khốn này! Ngang bướng lâu như vậy rồi mà cậu còn đùa được! Cậu! Còn! Đùa!
“Cắt——” Kid đứng bên dưới sân khấu miễn cưỡng hô một tiếng, vỗ vỗ kịch bản trong tay:
-Hai cậu thành thật một chút cho anh đượckhông hả?Hàn Thiên Vũ cậu đủ rồi nha, tình huống kế tiếp không phải phát triểnnhư vậy OK? Cậu có nghiêm túc đọc kịch bản không đấy? Còn Thiên Kỳ cậuchuẩn bị cho tôi cái thứ đạo cụ quỷ quái gì vậy hả? Nhét vào ngựcrồi mà còn có thể rơi ra được thế thì tớ cũng chịu cậu rồi đấy!”
Shin đang đuổi giết anh trên sân khấu liền tốcáo:
-Bánh bao đó là chủ ý của Gia Thành á! Đại ca đi mà đánhhắn ý!”
Kid nhìn trời.
-Tôi nói chứ sao cái thằng nhóc kia lại vừa mới xách mông chạy mất tăm như thế chứ.
Đó là đời sống sinh hoạt gần đây của bốn mỹ nam trong Hội học sinh trường Trung học này.
Có quỷ mới biết cái Hội học sinh này là làm kiểu gì mà lại được nhàtrường thông qua, có điều bọn họ thực sự vẫn luôn được tham dự vào tấtcả các hoạt động của Hội, bao gồm cả việc chuẩn bị cho Đại hội biểu diễn nghệ thuật này.
Nghe Kid trưởng nói, bởi vì Hội học sinh này cótên đối ngoại là ''Hội học sinh nam tử toàn năng'', là một tập thể tinhanh phát triển“trí, đức, thể, mỹ, lao” đều toàn diện, khiến thầy giáo chủ nhiệm cũngphải giơ hai tay ủng hộ.
Jack phản bác:
-Bỏ cái này đi, trong đống “trí, đức, thể, mỹ, lao” kia anh cũng chiếm được một cái, lảm nhảm cái gì không biết.
-Bổn xã trưởng đây lải nhải cũng là vì muốn tốt cho mấy người thôi,có hiểu không hả?- Kid tay cầm bánh sandwich vừa hướng về phía hai tên đang ăn như hổ đói ngồi ở đối diện bắt đầu càm ràm:
-Shin, thành tích dạo này của cậu rớt hạng hơi bị nhiều đó nha, liệu màchỉnh đốn lại đi, không có chút động lực học nào như thế sao xứng đứngtrong hàng ngũ tinh anh của Hội đây hả? Gọi bà chị thân thiết hồi thứhai hồi đó của cậu đến chỉ giáo cho vài chiêu đi.Black, thànhtích cậu đứng hạng nhất thì chẳng có gì phải lăn tăn nữa rồi, nhưng màcái thằng khốn nhà cậu lớn chậm lại chút có được không hả? Chẳng lẽ cậumuốn đến lúc diễn, bạn diễn của cậu phải nhảy lên mới đánh được tới đầugối cậu sao?( cao nhất đám 1m85)
Anh cảm giác như có một mũi tên đâm vào ngực mình, máu chảy đầy đất.
-Shin có lùn đến mức đấy đâu, anh chỉ toàn đả kích cậu ấy.- anh than thở.
-Yoooooooo.- Jack nhọn mỏ huýt sáo một tiếng, lại bị anh trừng cho một phát.
-Anh nào có nói cậu ta đâu, là nói bà Minh Tuệ chị cậu ta ấy. Ngàymai nữ chính sẽ đến tập với cậu, người ta cái gì cũng giỏi hết cả đấy,cậu nghiêm túc một chút cho anh. Đầu năm nay những nữ diễn viên xinh đẹp khó mời như thế nào cậu có biết không hả? May mà chúng ta còn có Shin giúp đỡ! Nói thật nha, lúc diễn cậu nhớ cố gắng mộtchút, chưa biết chừng còn có thể cùng người ta…''
-STOP!Tớ chỉ có Gia Mẫn thôi!OK!Bây giờ tớ hơi mệt nên việc tập ngày mai dời lại nha-anh hùng hồn tuyên bố
-Được rồi-Kid chả biết nói gì chỉ gật đầu cái rụp
-À!Thông tin của con nhỏ mà cậu cần nè!-Jack đưa cuốn sổ cho anh
Lật ra đoc...cả đám bu lại
Tên:Hạ Thiên Mỹ
Ngày sinh:21-8
Cao:1m73
Gia thế:con của vợ chồng bán sữa đậu nành đầu hẻm.Quanh năm suốt thángkhông đủ ăn,đủ mặc,thiếu thốn mọi thứ,nợ nần chồng chất.Cha thì suốtngày nghiện ngập,cờ bạc,cá độ.Mẹ thì quanh năm đau yếu.
-Cũng chẳng có gì đặc biệt-Jack chu mỏ lên
-Có đó.Ngày sinh của cô ta rất giống ngày mà em ấy...
-Đủ rồi.Đùng nhắc tới nữa!-anh hét lên rồi bỏ ra ngoài
-Lại như thế.Hơn 2 năm rồi mà vân không quên được sao?-Kid lắc đầu nhìn theo anh.
Ở một nơi nào đó.Có một người con trai đã khóc.Khóc rất nhiều .
-Thiên Châu...