Đừng Có Động Vào Thư Ký Của Tôi

Chương 30: Trừng phạt ngọt ngào




- Chủ tịch, cà phê của anh đây

Thẩm Viên Hân sau khi đến công ty trước tiên phải pha cho Lục Sở Uyên một cốc cà phê, anh rất thích uống cà phê vào buổi sáng đặt biệt chính tay người mình yêu pha cho.

Anh vừa uống được một nửa thì bỗng đưa cho cô khiến cho cô khó hiểu một chút.

- Hửm sao vậy? Cà phê hôm nay em pha không ngon sao, vậy để em uống thử

Dứt lời Thẩm Viên Hân nhận lấy cốc cà phê trên tay anh cẩn thận uống vào mà không hay biết nụ cười nham hiểm của anh, sau khi cảm nhận được cô thấy đâu có đắng cũng đâu thấy ngọt quá vẫn vừa phải kia mà nhưng khi nhìn thấy nụ cười đắc ý của anh mới biết bản thân đang bị anh trêu ghẹo.

- Anh cho em uống có phải là muốn hôn gián tiếp anh đúng như vậy không hả? Khai mau cho em

Thẩm Viên Hân lại gần sát anh tuy là đang đứng nhưng cô tinh nghịch quỳ một đầu gối lên đùi anh bên còn lại đứng thẳng, một tay thuần thục vuốt ve trêu đùa cà vạt của anh.

- Anh giỏi lắm nhỉ? Còn dám chơi trò đó với em, nhưng em hèn hạ lắm đó trực tiếp anh không chơi lại đi chơi gián tiếp…

Lục Sở Uyên thật hết cách với cô người yêu này rồi.

- Bị em phát hiện ra rồi

- Thế nên anh xứng đáng được phạt

Chưa để anh nói thì Thẩm Viên Hân đã bất ngờ cúi người xuống hôn lên cổ anh vừa hôn vừa cắn bạo gan hơn là cô đã để lại dấu vết hôn rất chói mắt, Lục Sở Uyên còn rất hưởng thụ về điều đó. Nhìn lại thành quả của mình nên cô rất hài lòng, để xem xem anh ăn nói sao với các cổ đông và mọi người trong công ty đây.

Anh nhanh chóng kéo cả người cô ngồi lên đùi mình, giọng điệu tà mị ghé vào tai cô.

- Với hình phạt này anh thực sự rất thích, còn hình phạt nào nữa không mau đến trừng phạt anh đi anh rất muốn được em trừng phạt…

Thẩm Viên Hân hoá đá ngay tại chỗ sao người đàn ông này lại có sở thích muốn được phạt thế nhỉ nhưng mà hình phạt vừa rồi của cô rất đáng làm cho anh thoải mái vừa sung sướng thế kia mà, cô ngẫm nghĩ đến gì đó sau đó gương mặt trở nên nham hiểm.

Rời khỏi đùi anh

- Vậy em sẽ phạt anh một tháng không được chạm vào người của em

Dứt lời cô lập tức chạy nhanh ra ngoài nếu không người đàn ông đó sẽ mè nheo các thứ để xin cho bằng được, cô thừa biết một ngày không đụng chạm cô thì anh cảm thấy giống như rất ngứa ngáy khó chịu, đây cũng chính là điểm yếu của anh nhưng chỉ một mình cô mới thấu hiểu.

- ???

Lục Sở Uyên sượng trân, trong lòng muốn gào thét lên đầy ai oán.



Thẩm Viên Hân đang bận rộn nấu nướng thì bỗng điện thoại reo lên bây giờ cô không còn tay để nghe nữa thế là lớn tiếng gọi cho anh.

- Sở Uyên, xuống đây nghe giúp điện thoại

Chưa đầy mấy phút thì Lục Sở Uyên từ phòng khách chạy đến ngoan ngoãn nghe lời cô, anh cầm điện thoại lên nhấn nút nghe.

- Alo!

Thanh âm trầm tĩnh khiến đầu dây bên kia giật mình cứ tưởng bản thân đang gọi lộn ngay sau đó Dương Nghị phát hiện giọng nói này rất quen thuộc, chính là Lục Sở Uyên?

- Lục Sở Uyên, cô ấy đâu rồi tại sao anh lại nghe máy của cô ấy?

Giờ anh mới biết người gọi cho cô lại chính là Dương Nghị à không là tình cũ của cô mới đúng, nhưng trong lòng anh khá khó chịu khi biết rằng cô vẫn giữ số của anh ta giờ lại để cho anh ta gọi đến.

Lục Sở Uyên khẽ nhếch môi cười khẩy sau đó khẽ nhìn cô rồi mới trả lời anh ta một cách giễu cợt.

- Anh gọi cho bạn gái của tôi làm gì? Định muốn nối lại tình xưa hay sao?

Bạn gái? Dương Nghị nghe xong lập tức hoá đá anh ta không tin Thẩm Viên Hân nhanh chóng mở lời với người khác được lúc trước cô rất yêu anh ta sâu đậm hay sao chứ, chỉ vừa mới chia tay cô đã có người khác nhưng anh ta chắc chắn rằng Lục Sở Uyên lại giở trò gì đó mới khiến cô trở thành bạn gái hắn.

Dương Nghị quyết không tin, trong lòng anh ta vẫn luôn cho rằng cô vẫn còn tình cảm với anh ta chắc là Lục Sở Uyên lại giở trò gì đó thôi.

- Đừng nhiều lời nữa tôi không muốn nói chuyện với anh mau đưa điện thoại cho Viên Hân, tôi cần nói chuyện cô ấy

- Không thể!

- Anh…

Anh ta cay đến mức hận không thể giết chết Lục Sở Uyên, tức giận nghiến răng nghiến lợi tay khẽ siết chặt điện thoại, anh ta khẽ trấn an rồi cố gắng bình tĩnh lại.

- Lục tổng đừng đùa giỡn nữa tôi muốn nói chuyện với Viên Hân

Lục Sở Uyên cũng không muốn nhây với anh ta nghiêm túc mà nói.

- Hân Hân chính là bạn gái của tôi anh cứ chờ thiệp mời của chúng tôi đi nếu như không tin, còn nữa sau này đừng làm phiền đến cô ấy nếu không tôi sẽ không biết làm gì với anh đâu…

Sau đó anh thẳng tay đưa số điện thoại đó vào danh sách đen rồi xoá đi, tất cả mọi chuyện cô đều nghe thấy hết mà trước tiên cô vẫn nên im lặng là tốt nhất coi như không nghe gì hết.

Bỗng eo cô bất ngờ bị ôm trọn lấy, cô có chút rùng mình khi hơi thở của anh khẽ phả vào tai vừa thấy nhột nhột vừa ngứa ngáy.

- Sao vậy em yêu, em giả vờ như đúng rồi quá tối nay anh nhất định phải bắt em yêu thị tẩm anh mới được.