Dục Hỏa Trùng Sinh, Ta Phải Là Ác Nữ!

Chương 58




Dưới lời nói của Quân lão phu nhân vừa đưa ra, mọi người trong căn phòng đều theo ánh mắt đấy, chủ yếu là lo lắng trong lòng.

Cần biết rằng, tận bây giờ nha đầu Quân Phi Yến có mối quan hệ vi diệu với Huyền Vương.

Tuy nói rằng trải qua việc sống chết, đạt được kết quả về vấn đề thay da đổi cốt, nhưng đừng quên rằng, thật chính là sơ suất chút ít cũng sẽ chết dưới tay của Huyền vương.

Tần Lam biết mọi người lo lắng, tưởng tượng nghĩ đến sức khỏe của Tiêu Phong Hàn ngày hôm nay, vậy thì thuộc vào việc bảo mật tuyệt đối. Nàng chẳng ngờ rằng một trong đám người của Quân gia là dính líu đến sự việc bên trong. Cho nên trên đường nàng về phủ, chính là đang suy nghĩ lý do thật kỹ: “Sự việc ta châm cứu cho Tạ thế tử truyền đến tai của Huyền vương, đôi chân tật nguyền nhiều năm của ngài, muốn để ta đến giúp chữa trị thử xem. Ban ngày, ta sẽ ở trong phủ Huyền vương đợi, biết rõ dược phẩm bên Tiêu Phong Hàn rất đủ để dùng, càng có Bách Linh Thảo. Cho nên mới nhanh chóng chạy đến phủ Huyền vương.”

Ban ngày, nàng từ bên trong Vân Trang Các rời khỏi, nha hoàn Lục Trúc khẳng định là gấp không chịu được nữa rồi, quay lại liền lao đao, mọi người đều lo lắng nàng đi đến phương hướng nào, thời khắc này toàn bộ đều tập hợp đông đủ cả rồi.

Nhưng lời nói này lại khiến cho người nghe cảm thấy chấn động, căng thẳng không nguôi.



“Chữa đôi chân ư?”Quân Lôi Đình lên giọng và trong đầu vẫn còn có chút chưa thể chấp nhận cảnh tượng Tiêu Phong Hàn dùng sợi dây xích vàng trói cổ khuê nữ của mình. Muốn biết hắn ta có phải đưa ra Thiết quyển đan thư để cứu mạng con gái.

Bây giờ thì lại nói Tiêu Phong Hàn muốn cứu lấy đôi chân của con gái? “Ừ.”

“Vậy Tiêu tiểu vương gia, ngài ấy bị tật nguyền lâu năm như vậy, có thể chữa khỏi không?”

Quân Lôi Đình lại hỏi thêm, đầu lông mày nhíu lại, bộ dạng có chút gấp gáp.

Đám người lại nhìn thẳng hàng theo hướng của nàng.

Tần Lam mím môi, nàng đâu biết được chân của Tiêu Phong Hàn có thể chữa khỏi hay không, nhưng nghĩ đến lúc trước ở suối nước nóng, hắn nói đôi chân không đổi, mặc trang phục đều rất phí sức, chắc hẳn là cũng không có chút cảm giác nào. Liền mỉm môi nói: “Chữa không khỏi thì đôi chân đã phế.”

Xuýt xoa!

Haiz!

Cũng không biết là đáng tiếc hay làm sao, tâm trạng của đám người có chút phức tạp.



“Tổ mẫu, phụ thân, nhị thúc, nhị thẩm, chúng ta không nói đến chuyện này nữa.”

Tần Lam mở lời.

Nàng nhắm mở mắt, ánh mắt có chút lãnh đạm: “Hiện tại muốn nói chính là sự việc Linh Nhi muội muội trúng độc, muội ấy đang ở trong phủ trúng độc, vậy nên chứng minh rằng người hạ độc chính là đang ở trong phủ, như thấy được vẻ ngạo mạn của người này, chỉ có ngày trước bị trộm chưa có khái niệm về phòng chống trộm, cho nên ta muốn bắt lấy người này đem ra ánh sáng.”

“Na Na, con có cách sao?”

Một khi đã nhắc đến việc này, lại thấy thêm cảnh Quân Linh Nhi vẫn còn đang hôn mê, cơn tức giận của đám người Quân gia nổi lên phừng phực, ngay cả việc cứu lấy đôi chân của Huyền vương cũng vứt sang bên rồi.

“Có.”

Tần Lam gật đầu.

Với việc Tần Lam đang liên kết lại để dặn dò, quân phụ đụng phải....

Đêm dài đằng đằng, không khí bây giờ tại Quân gia cực kỳ căng thẳng, tất cả mọi người đều trong tư thế phòng thủ đợi lệnh.

Ánh trăng lưỡi liềm soi bóng xuống sân vườn dài lớn, bên trong khu vườn là ánh sáng lấp ló màu đỏ của cây đèn sáp đang chảy tỏ ra.

Toàn bộ nô bộc trên dưới của Quân gia đều bị gọi dậy, xếp thành một hàng đứng ngay ngắn, hàng trên có nha hoàn các phòng, hàng dưới có bà lão nấu cơm ở phòng bếp nhỏ, tạp vụ của phòng củi, nô bộc,..... toàn bộ trong phủ trên dưới gần khoảng ba trăm người, không bao gồm hộ viện.

Bởi vì, Tần Lam để Quân phụ điều tra rồi, hộ viện chính là không thể tùy ý bước vào phòng bếp được.

Cũng muốn nói chính là người hạ độc trực tiếp có thể trực tiếp tiếp xúc đến thức ăn, thuốc thang.

Nửa đêm canh ba, đám người hạ nhân đều bị gọi lại với nhau, còn có một số người vẫn chưa rõ được tình hình sự việc, dáng vẻ khuôn mặt hoang mang.

Thời gian này, lão phu nhân lấy cây chống gậy đập mạnh xuống sàn nhà, trên mặt có chút nghiêm lại, miệng mở lời ra nói.....