Mấy ngày nay chân Kỷ Nghiêu Vũ bị thương, Hứa Ngật Xuyên lúc nào cũng ở bên cạnh, đi học không phải cõng thì cũng đỡ, ngay cả đi WC cũng phải giúp Kỷ Nghiêu Vũ kéo khóa kéo, bị Kỷ Nghiêu Vũ đỏ mặt đuổi ra ngoài.
Kỷ Nghiêu Vũ vô cùng khổ não đối với sự quan tâm quá mức của Hứa Ngật Xuyên: "Anh, anh đừng như vậy...... Em chỉ bị thương ở chân mà thôi, cũng không phải gãy chân.”
“Em đừng nói bậy! Cái gì mà không gãy! "Hứa Ngật Xuyên nghiêm túc sửa lại, tiếp tục quấn trước quấn sau như một bà mẹ.
Vết thương của Kỷ Nghiêu Vũ không thể chạm vào nước, mỗi ngày Hứa Ngật Xuyên đều lấy khăn lông lau người cho Kỷ Nghiêu Vũ, thường xuyên lưu luyến giữa eo và bụng Kỷ Nghiêu Vũ, thỉnh thoảng lại nhấp một phát vào cơ bắp trắng nõn kia.
Bị chiếm hời như vậy đã không phải một lần hai lần. Từ sau khi bị Hứa Ngật Xuyên lột bỏ lần xuất tinh đầu tiên, Kỷ Nghiêu Vũ rất dễ bị Hứa Ngật Xuyên chọc cho mất trận tuyến. Cậu rất khó xử, cảm thấy mình càng ngày càng kỳ quái. Hứa Ngật Xuyên luôn an ủi cậu nói điều này đối với đàn ông mà nói là vô cùng bình thường, thậm chí còn cổ vũ cậu kích động như vậy thêm vài lần.
Hứa Ngật Xuyên cởi quần lót cho Kỷ Nghiêu Vũ, tay không thành thật, anh hau vô tình cố ý chạm vào miếng thịt mềm kia, giọng khàn khàn: "Cục cưng, bây giờ anh biết bơi rồi..."
Kỷ Nghiêu Vũ thẹn thùng nghiêng đầu: "Em, em biết.”
Một tay Hứa Ngật Xuyên tiếp tục vuốt ve, một tay nâng cằm Kỷ Nghiêu Vũ lên, hỏi: "Cho nên phần thưởng là gì?”
Khuôn mặt hồng hào kia đỏ bừng.
“Vậy em giao bản thân cho anh một giờ, trong một giờ này, anh muốn làm gì thì làm, được không? "Hứa Ngật Xuyên nói," Yên tâm, anh sẽ không làm tổn thương em hoặc ép buộc em làm chuyện không muốn, em có thể dừng bất cứ lúc nào.”
Toàn thân Kỷ Nghiêu Vũ chỉ mặc một cái áo ba lỗ, đầu v* hồng phấn trước ngực như ẩn như hiện, một đôi chân thon dài trắng như tuyết khoát ở mép giường, nhìn đầy sắc dục, hai tay lại quy củ đặt ở đầu gối, làm cho phong cảnh kiều diễm này tăng thêm một phần ngây thơ ngây ngô, cậu nghiêm túc suy nghĩ một hồi, lập tức ngượng ngùng gật đầu.
Hứa Ngật Xuyên hưng phấn ngậm lấy cánh môi Kỷ Nghiêu Vũ, lịch sự nói: "Cám ơn, anh bắt đầu đây.”
Anh tách đôi chân dài của Kỷ Nghiêu Vũ ra, ngồi quỳ giữa hai chân, hôn xuống từ đôi môi sưng đỏ kia.
Anh liếm liếm cái cổ trắng nõn của Kỷ Nghiêu Vũ, làn da nơi đó cực kỳ mịn màng mẫn cảm, chỉ dùng đầu lưỡi liếm láp, cơ thể này đã không ngừng run rẩy,da gà xuất hiện với tốc độ mắt thường có thể thấy được, rõ ràng không dùng sức, chỉ hơi mút đã lưu lại dấu vết màu hồng nhạt, quả thật mẫn cảm giống như trong tưởng tượng. Hứa Ngật Xuyên lưu luyến liếm hai cái rồi thôi, dù sao cũng không thể lưu lại vết dâu tây khiến người khác trông thấy.
Tiếp tục xuống phía dưới, chính là bộ ngực có đường nét rõ ràng. Gần đây Kỷ Nghiêu Vũ rất ít khi xuống nước, trắng hơn Hứa Ngật Xuyên. đầu v* cũng màu hồng nhạt xinh đẹp. Hứa Ngật Xuyên nuốt một ngụm nước bọt, không thể chờ đợi được mà ngậm lấy quả nhỏ kia.
Người dưới thân nức nở một tiếng, che miệng lại.
Hứa Ngật Xuyên không nhẹ không nặng dùng răng gặm núm vú của Kỷ Nghiêu Vũ, kích thích phần nhô lên màu hồng nhạt kia thành màu đỏ tươi như san hô, Kỷ Nghiêu Vũ thẹn thùng đẩy đầu Hứa Ngật Xuyên, mềm giọng nói: "Không... Không cần nữa…”
“Được, không liếm nơi này nữa. "Hứa Ngật Xuyên liếm chất lỏng trong suốt xung quanh quầng vú, lại tiếp tục đi xuống, liếm qua bụng dưới chặt chẽ cùng rốn khéo léo đáng yêu, đi tới vùng cấm cuối cùng.
Lông trên người Kỷ Nghiêu Vũ thưa thớt, dương v*t giống như màu da của cậu, nhìn qua cực kỳ nhẹ nhàng khoan khoái sạch sẽ, mới vừa dùng nước rửa qua, lông dính vào với nhau, còn treo bọt nước trong suốt. Hứa Ngật Xuyên ngẩng đầu nhìn Kỷ Nghiêu Vũ một cái, trong mắt bắn ra ham muốn chiếm hữu không chút che giấu, nóng đến mức Kỷ Nghiêu Vũ run rẩy.
Hứa Ngật Xuyên cầm lấy dương v*t nửa ngẩng đầu kia, nhẹ nhàng vuốt lên, vùi đầu vào giữa sân của Kỷ Nghiêu Vũ, hít một hơi thật sâu, mùi cơ thể nhàn nhạt quanh quẩn xoang mũi, hơi thở thiếu niên tốt đẹp biết bao. dương v*t cương cứng của Hứa Ngật Xuyên lập tức tràn ra vài giọt chất nhầy trong suốt, chỉ ngửi thấy mùi Kỷ Nghiêu Vũ thôi đã đạt tới trạng thái hưng phấn cực độ.
Anh cũng không có ngậm lấy ngay dương v*t được anh hầu hạ hoàn toàn đứng thẳng kia, mà là dùng môi câu xoa xoa phần trục, lông mu và trứng của Kỷ Nghiêu Vũ.
Xương mu bị cắn nhẹ, lông mu bị liếm từng cọng, dương vậy bị đầu lưỡi tùy ý đẩy lên, Hứa Ngật Xuyên có đủ loại biện pháp để Kỷ Nghiêu Vũ leo lên đỉnh cao dục vọng, miệng chuông sưng đỏ từng giọt từng giọt thấm nước ra ngoài.
“A a... "Kỷ Nghiêu Vũ rên rỉ ngắn ngủi một tiếng, cổ họng có chút khàn khàn, cố ý đè nén lâu," Anh...... Ưm...... Khó chịu......”
“Ngoan, anh sẽ cho em thoải mái ngay... "Hứa Ngật Xuyên liếm đi chất lỏng tanh chát trên đỉnh, dùng đầu lưỡi đẩy lên miệng chuông, chọc cho Kỷ Nghiêu Vũ lại run rẩy một trận, dương v*t sưng thêm một vòng.”
Hứa Ngật Xuyên dùng toàn bộ vách trong khoang miệng bọc lấy dương v*t của Kỷ Nghiêu Vũ nhưng bất lực vì thứ kia quá thô dài. Hứa Ngật Xuyên há miệng ra đến mức lớn nhất, cũng chỉ có thể ngậm được một nửa. Động tác của anh không hêg thuần thục, nhưng lại cố gắng thu lại hàm răng của mình. Sợ đụng vào dây thần kinh mẫn cảm phía trên, anh siết chặt đôi môi, phối hợp với đầu lưỡi và tay, cùng nhau tăng thêm kích thích. Rất nhanh trong khoang miệng tràn đầy dục dịch hưng phấn, trên đầu truyền đến tiếng thở dốc hoảng loạn của Kỷ Nghiêu Vũ.
Hứa Ngật Xuyên cố sức ngẩng đầu, đi tìm cặp mắt mê ly kia, chỉ thấy hai tay Kỷ Nghiêu Vũ luống cuống chống lên ván giường, ngón tay thon dài khi thì dùng sức siết chặt, khi thì thả lỏng, toàn thân ửng hồng hưng phấn, hơi thấm mồ hôi, cả người giống như một đóa hoa hồng thấm sương.
Đôi mắt kia bình thường mượt mà có thần, mà lúc này lại nửa mở nửa nhắm, khóe mắt hẹp dài hơi rủ xuống, cách một tầng hơi nước, cũng điềm đạm đáng yêu nhìn Hứa Ngật Xuyên.
Hai đôi mắt đối diện, đều là thâm tình chân thành, triền miên lưu luyến, trong ánh mắt không còn gì, trong thiên địa, chỉ có lẫn nhau.
Cảm giác được dương v*t trong miệng cứng rắn không thể cứng hơn được nữa bắt đầu tiết ra càng nhiều chất nhầy tanh chát, là dấu hiệu sắp tới điểm giới hạn, Hứa Ngật Xuyên tăng nhanh động tác, im lặng thúc giục, khát vọng nuốt tinh dịch của Kỷ Nghiêu Vũ.
Kỷ Nghiêu Vũ đẩy Hứa Ngật Xuyên ra, mà cảm giác bắn tinh rất khí thế hung hãn, cậu đã khống chế không được, dương vâth cao ngất run rẩy hai cái trong không khí, mơ mơ hồ hồ bắn Hứa Ngật Xuyên gần trong gang tấc.
Kỷ Nghiêu Vũ bắn tinh xong, mới ý thức được mình mất khống chế, vẻ mặt cậu hoảng loạn, gấp đến độ nước mắt sắp chảy ra: "Ha... Anh, xin lỗi..."
Mà Hứa Ngật Xuyên lại vùi đầu liếm mấy giọt tinh dịch trên dương v*t Kỷ Nghiêu Vũ, tiếc nuối nói: "Đáng tiếc.”
Anh tươi cười mập mờ nhìn chằm chằm Kỷ Nghiêu Vũ, lau tinh dịch trên mặt xuống, dùng đầu lưỡi liếm sạch tinh dịch, còn nói: "Đã nói thứ này có thể dưỡng nhan, không nên lãng phí từng giọt từng giọt," Hứa Ngật Xuyên chỉ chỉ miệng mình, nói: "Sau này đều phải đưa đến đây.”
“Anh... Thứ đó có mùi vị gì... "Nhìn Hứa Ngật Xuyên vẻ mặt thỏa mãn, Kỷ Nghiêu Vũ không khỏi có chút tò mò, thứ này thật sự thần kỳ như vậy sao.
Hứa Ngật Xuyên liếm khóe miệng hơi nhếch lên: "Rất ngọt... Đồ của Nghiêu Nghiêu, ăn ngon nhất.”
"Nhưng vừa rồi anh suýt nữa trợn trắng mắt..." Kỷ Nghiêu Vũ cầm tay Hứa Ngật Xuyên, "Anh... Nếu anh không thoải mái... Đến lượt em... Em, em hẳn là có thể... Em cũng có thể ăn của anh..."
Hứa Ngật Xuyên ngẩn ra, lập tức cười ha ha. Người trước mắt đáng yêu đến mức anh muốn hôn mạnh một cái, nhưng ngại mùi tanh của miệng, liền dùng mũi cọ cọ mũi đối phương, nói: "Đó là bởi vì chỗ của em quá lớn...... Em không cần ăn của anh, em đã đủ đẹp rồi, không cần dưỡng nhan.”
Hứa Ngật Xuyên ôm lấy Kỷ Nghiêu Vũ, "Giao cho anh Xuyên là được rồi.”
Chỉ là nói đùa, Kỷ Nghiêu Vũ lại nghe hiểu ý của Hứa Ngật Xuyên - - Hứa Ngật Xuyên không muốn cậu tủi thân.
Khoảng cách giữa hai người rất gần, lông mi Kỷ Nghiêu Vũ dày đặc dài nhỏ, hơi rung động, dường như sắp quét qua gò má Hứa Ngật Xuyên, cặp gò má kia càng đỏ đến mức có thể nhỏ máu, rõ ràng thẹn thùng muốn chết, nhưng cũng không lùi bước dù chỉ một chút, ngược lại còn chủ động đưa lên môi mình.
Hứa Ngật Xuyên lui về phía sau, lại bị Kỷ Nghiêu Vũ ấn gáy, môi hai người gần như đụng vào nhau, đầu lưỡi Kỷ Nghiêu Vũ trong nháy mắt xông vào, trong dịu dàng mang theo một chút bá đạo, như là muốn thăm dò rõ ràng mùi vị trong miệng đối phương.
Hứa Ngật Xuyên kháng cự không được, liền chủ động thè lưỡi, kịch liệt đáp lại, hai người hôn nhau đến hô hấp rối loạn, đã không nói rõ rốt cuộc ai nhiệt tình hơn, ai mới chiếm địa vị chủ đạo, đầu óc Hứa Ngật Xuyên nóng lên, chỉ cảm thấy thân thể nhẹ nhàng bay bổng như một con diều, mà tay Kỷ Nghiêu Vũ vuốt ve hạ thể của anh chính là đang điều khiển dây diều, anh phó mặc cho dục vọng, cuối cùng, trong nụ hôn say lòng người của Kỷ Nghiêu Vũ, anh tước vũ khí đầu hàng.
Kỷ Nghiêu Vũ bình phục hơi thở, liếm liếm khóe miệng, mỉm cười nói: "Quả nhiên là ngọt.”