Chương 485: Chỉ Còn Một Cách
Hắn biết hiện tại tự trách cũng không có tác dụng. Trong vòng 10 ngày muốn tìm được Mộc Linh đúng là nói chuyện viển vông. Đừng nói là nó có thật hay không, ở một nơi toàn băng và tuyết như Nam Cực chắc chắn sẽ không có thứ tên Mộc Linh. Hắn phải tìm cách duy trì được sự sống cho cô, dù chỉ là một hơi cũng phải giữ lại.
Có thể nói, hiện tại hầu hết các kiến thức tới thời điểm hiện tại của Triệu Cơ về khoa học kỹ thuật hắn đầu học qua, vì thế, trong trường hợp này cũng không cần hỏi nhiều, hắn quyết định để cô chìm vào giấc ngủ trong một thời gian dài, muốn vậy, chỉ còn cách làm Nghiệm pháp Đông Lạnh Sự Sống.
Đây là một nghiệm pháp rất nổi tiếng ở thế kỷ sau, khi mà các nhà tài phiệt giàu có thường hướng tới để tìm cách kéo dài sự sống. Nói là dành cho các nhà tài phiệt là vì chi phí thực hiện và duy trì nó thực sự là một con số khổng lồ. Thậm chí, số tiền khủng kh·iếp mà một nhà tài phiệt kiếm được cả đời chỉ đủ để đông lạnh một lần.
Khác với Nghiệm pháp đông lạnh xác c·hết chờ hồi sinh (Cryonics) – ý tưởng đã bắt đầu xuất hiện từ những năm 2010-2012 ở Mỹ.
Cryonics (đông xác) là phương pháp sử dụng các thiết bị đặc biệt bảo quản xác c·hết trong điều kiện lạnh, chờ đợi được hồi sinh nhờ những tiến bộ vượt bậc của y học trong tương lai.
Một trong những cơ sở lớn nhất thế giới cung cấp dịch vụ làm đông lạnh n·gười c·hết là Tổ chức kéo dài cuộc sống Alcor (Alcor Life Extention Foundation) ở bang Arizona, Mỹ.
Khi “khách hàng” đ·ã c·hết về mặt pháp y, nhân viên Alcor chuyển họ lên giường lạnh và dùng thiết
bị hồi sức tim phổi làm cho máu lưu thông khắp cơ thể một lần nữa. Sau đó, họ sử dụng 16 loại thuốc khác nhau để giúp cho tế bào không bị hư tổn sau khi c·hết trước khi rút hết máu và dịch cơ
thể rồi bơm chất lỏng bảo vệ nội tạng vào thay thế.
Cuối cùng, các nhân viên tiến hành làm lạnh t·hi t·hể 0,5 độ C mỗi giờ cho đến khi đạt tới nhiệt độ của nitơ lỏng -160 độ C sau 2 tuần. Tiếp đó, họ cho các t·hi t·hể vào tủ đông lạnh hình trụ trong tư thế đầu lộn xuống.
Do chi phí quá đắt đỏ (200.000 USD – 4 tỷ đồng) nhiều khách hàng chỉ chọn giữ nguyên phần đầu sau khi c·hết với mức giá rẻ hơn, khoảng 80.000 USD (1,6 tỷ đồng). Họ tin rằng, trong tương lai các nhà khoa học sẽ kích hoạt được những tế bào não và làm não hoạt động trở lại.
Một số ngôi sao nổi tiếng như Britney Spears, Simon Cowell và Larry King cũng tham gia đăng ký
dịch vụ trên với hy vọng một ngày nào đó sẽ có cơ hội tái sinh sau khi q·ua đ·ời.
Có cơ sở như vậy là vì các nhà khoa học đã bước đầu thành công trong công nghệ đông xác, làm lạnh một con chuột sống đến mức độ gần như là c·hết, khi hầu như mọi sự trao đổi chất đều ngưng lại, sau đó làm hồi tỉnh nó thành công.
Nhưng đông lạnh tử thi và hồi sinh sau hàng chục, thậm chí hàng trăm năm vẫn còn là một chủ đề gây tranh cãi trong giới y học ở thời điểm này.
Theo lý giải của những chuyên gia hóa sinh và các bác sỹ uy tín trên thế giới, từ trước đến nay, các công trình nghiên cứu trong lĩnh vực bảo quản nội tạng cho thấy mỗi cơ quan ở cơ thể con người cần phải làm lạnh ở một tốc độ khác nhau, bằng các hỗn hợp chất đông, độ đậm đặc của chất đông khác nhau. Vì thế nên khi làm đông toàn bộ bộ, nơi mà mỗi neuron có thể có tới 10.000 điểm kết nối (một bộ não có chừng 100 tỉ neuron) sẽ đặc biệt dễ hư tổn khi đông lạnh và rã đông.
Vì thế, Nghiệm pháp đông lạnh xác c·hết chờ hồi sinh (Cryonics) chỉ cung cấp cho nhiều người một chút niềm tin trước khi c·hết mà thôi. Bởi vì nó thực sự không đem lại bao nhiêu kết quả.
Nhưng từ ý tưởng đông lạnh xác sơ khai này, các nhà khoa học thiên tài đã liên tục nghiên cứu và cải tiến nó. Cuối cùng, vào ngày 12/3/2167, người ta đã thành công phục hồi lại hoàn toàn một người từng trải qua một thời gian đông lạnh dài 20 năm. Sau đó một thời gian, các tổ chức khác trên thế giới cũng công bố các trường hợp thành công tương tự.
Nhưng điểm khác nhau chính ở hai Nghiệm pháp: Đông lạnh xác c·hết chờ hồi sinh (Cryonics) và Đông Lạnh Sự Sống, là nằm ở bản chất.
Đối tượng của Cryonics là xác, tức là người đ·ã c·hết. Muốn từ một n·gười c·hết làm sống lại là chuyện viễn tưởng.
Trong khi đó, Đông Lạnh Sự Sống, đối tượng là người sống, chẳng qua người này đang dần cạn kiệt sinh mệnh, thời gian không còn bao nhiêu, họ sẽ tham gia Nghiệm pháp này với hy vọng sau này khi rã đông, bọn họ có thể được sử dụng tiến bộ khoa học của tương lai để chữa căn bệnh hiểm nghèo mà mình đang mắc.
Nói đúng ra, họ chỉ chuyển thời gian chữa bệnh từ hiện tại tới tương lai mà thôi. Nếu sau khi được rã đông, vẫn chẳng có phương pháp cứu chữa nào thì họ vẫn sẽ c·hết đi.
Suy cho cùng, không có gì là vĩnh hằng.
Nhưng cái Dương Tuấn Vũ cần chính là nó, như vậy đã là quá đủ rồi. Hắn tin mình sẽ tìm được thứ cung cấp sinh mệnh lực cho Iris, Mộc Linh cũng được, thứ khác cũng tốt, nhất định hắn sẽ tìm ra. Chỉ có điều, trong quãng thời gian này phải khổ cực cho cô rồi.
Tuy vậy, hắn vẫn cần xin ý kiến của nàng. Đây là sự tôn trọng tối thiểu, bời vì, ai cũng có quyền được tự do sống và c·hết. Hắn tuy yêu thương cô nhiều lắm nhưng không vì thế mà cưỡng ép cô tham gia thử nghiệm này.
Sinh vật sống luôn chứa vô vàn những thứ khiến người ta không lường trước được, huống chi lần này cũng là lần đầu hắn làm thử nghiệm, thiết bị, máy móc, hóa chất cũng phải tự làm tự chuẩn bị. Có thể nói là một bước khó đi, từng bước đều có thể tùy thời thất bại.
…
Cuối cùng, sau chờ đợi một thời gian, Iris đã từ từ tỉnh lại, thứ cô nhìn thấy đầu tiên chính là ánh mắt mang theo vô vàn tâm tư, vừa mừng, vừa lo, vừa ân hận, vừa đau lòng, … Thấy hắn nhìn mình bằng ánh mắt phức tạp như vậy, Iris chỉ cười, tay nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt ấy, cô còn mong đợi gì hơn những điều bình dị, gần gũi thế này chứ? Người ta nói, phụ nữ sướng hay khổ hơn nhau ở tấm chồng, mà cô đã tìm được người thương yêu mình như vậy thì còn gì mà nuối tiếc?
- Anh đừng tự trách mình, nếu em không đưa nó cho anh thì đã không như vậy. Tất cả là do ý trời rồi. Anh cũng đừng nghĩ hắn làm hại em, nếu cần hắn chỉ cần vươn tay là có thể g·iết được em rồi. Black có lẽ cũng không ngờ có xảy ra việc này. Ừm, em cũng quên không nói, em cũng chưa từng nhìn thấy hắn trực tiếp chạm tay vào, mà anh trực tiếp mở lồng kính cầm lên, nên … đây là việc không ai muốn.
Dương Tuấn Vũ hiểu, dù kẻ này có ít tốt hay xấu, Dương Tuấn Vũ tạm thời cũng không thể phán xét và cũng không có thời gian phán xét. Hắn có trách thì chỉ được trách bản thân đã bị khối đá này dụ dỗ mà thôi.
Hắn vuốt nhẹ gò má, hôn nhẹ lên trán của cô, rồi mỉm cười nói:
- Anh nhất định sẽ tìm được cách chữa trị cho em.
Iris nghĩ hắn chỉ an ủi mình, nhưng như thế cũng khiến lòng cô ấm áp. Nhìn hắn trìu mến, Iris nói:
- Em tin mà. Vậy anh mau rời khỏi nơi này đi, ở đây chẳng thế nào có cách nào để chữa khỏi cho em được cả. Em giờ cũng không tiện đi lại, … anh yên tâm, em sẽ ở đây đợi anh, không đi đâu cả.
- Em đừng lừa anh rời đi, có đi anh cũng mang em đi theo.
- Nhưng …
- Ngốc. Nếu ngược lại là anh bị như vậy, em có bỏ anh ở lại không?
Iris mấp máy môi nhưng cuối cùng cũng không phản bác được, nếu là cô, nhất thì cả hai cùng c·hết chứ nhất định cô sẽ không để anh lại một mình.
- Vì thế, vợ à, em cứ yên tâm giao lại mọi thứ cho anh.
Nghe lời gọi thân mật, mặt Iris có chút đỏ lên, cô gật đầu, ánh mắt long lanh nhìn hắn đầy tin tưởng.
Dương Tuấn Vũ nắm lấy đôi tay cô, hắn từ từ giải thích về nghiệm pháp đông lạnh sự sống.
Iris mới đầu nghe cứ nghĩ hắn chỉ nói đùa, nhưng thấy hắn nói rất tỉ mỉ, phân tích rất rõ ràng các khía cạnh trong đó thì cô vô cùng ngạc nhiên, trong lòng không khỏi dâng lên ngọn lửa hi vọng.
“Nếu thực sự … có phương pháp tiến bộ như thế… nếu thật sự tìm được thứ bù đắp sinh mệnh hao tổn, liệu mình … còn có cơ hội sống? Dù chỉ là thêm một giây, một phút, được ở bên anh cũng đã mãn nguyện rồi.”
Dương Tuấn Vũ kỹ lưỡng nói một hồi, cuối cùng hỏi:
- … Là như vậy, em hãy tin tưởng vào anh. Được chứ?
Iris gật đầu không chần chừ:
- Vâng. Nếu có cơ hội được ở thêm một thời gian với anh, đừng nói là đông lạnh, cho dù phải lấy đi mọi thứ, em cũng sẵn sàng.
Hắn ôm cô vào lòng, nhẹ nhàng vỗ về:
- Kẻ nào muốn lấy đi bất kể thứ gì của em đều phải trả một cái giá đắt. Anh thề. Đừng nói là bọn tín đồ Quỷ Satan, cho dù cả thế giới này chống lại em, anh cũng sẽ cùng em chống lại cả thế giới. Anh nguyện gánh vác tất cả vì người anh yêu.
Iris mỉm cười, gối đầu vào ngực hắn, tỉ tê:
- Có phải lúc ở bên Vân Tú, anh cũng nói những lời ngon ngọt như vậy?
Dương Tuấn Vũ sờ sờ mũi cười:
- Anh chỉ nói lời thật lòng thôi. Dù là em hay là Vân Tú, và gia đình anh, anh đều muốn làm mọi thứ cho mọi người. Đối với anh, quan trọng nhất không phải là tiền bạc, địa vị, quyền lực hay sức mạnh, mà quan trọng nhất với anh chính là gia đình, là những người anh yêu thương.
Chỉ là, muốn bảo vệ được tất cả, anh phải nỗ lực hoàn thiện và trau dồi mọi kỹ năng cho mình. Nếu một ngày Trái Đất bình yên, anh sẽ buông bỏ tất cả, cùng mọi người trải qua những ngày tháng ấm áp, giản dị.
- Vâng. Em cũng mong chờ ngày đó được ở cùng anh và mọi người.
- Ừm, nhất định có thể. Tốt rồi, hiện tại, em nghỉ ngơi thêm một chút, anh sẽ đi nấu chút đồ, lát nữa xong xuôi, chúng ta sẽ xuất phát.
- Vâng.