Dưa Chuột Nhỏ Của Ta (Ngã Đích Tiểu Hoàng Qua)

Chương 6




Cố Gia Dương đứng đó giẫm chân tại chỗ, nhìn cặp mông lắc tới lắc lui của Hoàng Tiếu Quang đấu tranh tâm lý nửa ngày vẫn chưa quyết định có hạ thủ hay không.Nguồn: langsatti.wordpress.com

Hắn còn chưa kịp hạ thủ thì Alice – kẻ căm hận Hoàng Tiếu Quang đã kịp nhân cơ hội này tàn nhẫn ra tay. Nó giương 4 vó tung người nhảy lên, chuẩn xác đè lên lưng Hoàng Tiếu Quang. Komondo là giống chó cỡ trung, trên lý thuyết thì loại chó này không tính là nặng, nhưng lông toàn thân Alice dài chấm đất, mọc rậm chi chít khiến nó nặng gấp 2-3 lần bình thường, đã thế còn thêm động cơ hận thù chuyển hóa thành trọng lượng =)) ……

Hoàng Tiếu Quang bị nó tập kích bất ngờ trở tay không kịp, lập tức bị đè chúi xuống, vừa vặn khiến phần thịt mềm phía dưới xương sườn ép mạnh vào lu gạo, đau đến mức cậu nửa ngày nói không ra lời.

Cố Gia Dương vừa thấy cây lau nhà bay vụt tới Hoàng Tiếu Quang trong lòng liền đột nhiên hoảng hốt, chờ Hoàng Tiếu Quang môi run rẩy môi nước mắt lưng tròng hắn liền nóng nảy bước nhanh tới hất Alice ra, sau đó nhẹ nhàng đỡ Hoàng Tiếu Quang chậm rãi đứng dậy.

“Sao rồi, có khỏe không?” Cố Gia Dương đau lòng không thôi.

Hoàng Tiếu Quang lắc lắc đầu ôm bụng dựa vào hắn, cả người lung lay muốn đổ: “Con mẹ nó, ngươi thử bị như ta xem liền biết có sao không!”

Cố Gia Dương sợ cậu bị va đập vào vị trí không xương cốt chống đỡ, nhớ chảy máu trong làm sao bây giờ? Hắn cầm điện thoại định gọi cấp cứu, thấy vậy Hoàng Tiếu Quang duỗi tay gạt rớt điện thoại: “Gọi gì mà gọi! Ông nội đây chỉ đau bụng, đi bệnh viện làm gì chứ! Chút chấn thương nhỏ này xoa một chút rồi nghỉ ngơi một lát là được rồi.”

Tên nhóc nghịch ngợm Hoàng Tiếu Quang này hẳn là ngày thường bị thương thường xuyên, cho nên hiện tại dù rất đau vẫn tự biết trên thực tế không bị nặng, nhưng kiểu gì ít nhất cũng thâm tím vài ngày. Chút tổn thương phần mềm này cậu ngại không muốn để Cố Gia Dương phung phí tiền khám.

Thấy cậu chết sống không đi viện, Cố Gia Dương cũng không bắt ép, chỉ có thể cẩn thận đỡ người vào phòng ngủ, tự mình cởi giày đắp chăn cho cậu.trên giường nằm xuống. Xong xuôi hắn lại tìm túi chườm nóng.

Ai ngờ mới vừa xoay người hắn đã bị Hoàng Tiếu Quang kéo lại lắp ba lắp bắp: “Ta đây còn đang trọng thương, ngươi liền mặc kệ ta sao?”

Cố Gia Dương duỗi tay xoa xoa đầu cậu, trong lòng nghĩ ngày thường sao không thấy dính người như thế a.

※※※※※

Cố Gia Dương tìm mãi không thấy túi chườm nóng, chỉ có một lọ dầu hoa hồng du. Hoàng Tiếu Quang thấy hắn liền giận sôi máu: “Ngươi còn biết trở về hả?”Nguồn: langsatti.wordpress.com

Cố Gia Dương cúi đầu nhìn xem giờ, hắn rời đi mới chưa đến năm phút, dưa chuột nhỏ sao lại bày ra bộ dáng oán phụ như vậy chứ. Hắn lắc lắc dầu hoa hồng trong tay: “Ta không phải đi lấy thuốc thôi sao? Ngoan, vén quần áo lên, ta xoa cho ngươi.” Trên thực tế Cố Gia Dương thường dùng loại dầu khác, vừa nhanh ngấm mà cũng hiệu quả nhanh, lại tiện lợi dễ dàng tự xử lý, bôi lên không cần xoa, vừa bôi là ngấm hết.

Nhưng nghĩ lại hắn lại đổi ý, chuyển sang loại dầu hoa hồng rất khó thấm này.

Nhìn thấy dầu hoa hồng trong tay hắn, Hoàng Tiếu Quang lập tức bỏ qua ý định tự mình thoa thuốc: dầu này dạng lỏng, vừa đổ lên bụng là rơi rớt khắp nơi, dù nằm ngửa hay đứng thẳng thì cũng sẽ luống cuống tay chân, thà rằng để Cố Gia Dương thoa giúp cho tiện.

Đây chính là mưu hèn kế bẩn của Cố Gia Dương. Hoàng Tiếu Quang chân tay vụng về nhất định sẽ nhờ hắn hỗ trợ, như vậy xoa a xoa a, nói không chừng còn có thể xoa đến tận nơi nào đó cũng nên.

※※※※※

Hoàng Tiếu Quang ngoan ngoãn nằm trên giường, tự mình vén áo lên đến ngực, lộ ra cái bụng bị thương. Cố Gia Dương tay trái bị thương cầm bình dầu, đổ một ít lên bụng cậu, tay phải dán lên thoa dầu tới chỗ xanh tím.

Dầu hoa hồng tuy rằng vừa bôi thấy lạnh, nhưng đặc trưng càng xoa càng nóng lên. Dầu này khó thấm, Cố Gia Dương ở trên bụng dưa nhỏ xoa đi xoa lại vài vòng mới khiến dầu dần dần thấm vào da, mà độ ấm trên tay cũng hấp vào bụng Hoàng Tiếu Quang.

“Ân…… Thật là thoải mái.” Hoàng Tiếu Quang bị xoa đến thực thoải mái, cảm giác trên bụng ấm áp so với vừa rồi dễ chịu hơn nhiều, cậu thúc giục: “Ngươi nhanh một chút, xoa thêm một lát……”

Cố Gia Dương nhướng mày, trong lòng mừng thầm vì có thể lại ăn thêm đậu hũ, nhưng là một kẻ xưa nay mặt người dạ thú ra vẻ đạo mạo, trên mặt hắn vẫn đứng đắn thản nhiên. Hắn lại đổ một đống dầu hoa hồng lên bụng Hoàng Tiếu Quang, sau đó xoa càng chậm hơn, ngón tay vẽ vẽ.

Nằm đến phát chán Hoàng Tiếu Quang vừa hơi trở mình, dầu chưa ngấm hết liền chảy ngược tới ngực. Hoàng Tiếu Quang sợ hãi ngao ngao kêu to: “Cố Gia Dương Cố Gia Dương, ngực ta bên này dính dầu rồi, ngươi mau lau sạch sẽ, đừng để dính vào áo ta!”

Dầu hoa hồng mùi rất sặc, Hoàng Tiếu Quang không muốn sờ vào, dính một chút thôi là vài ngày sau rửa không hết mùi.

Vậy quá hợp ý hắn rồi.Nguồn: langsatti.wordpress.com

Cố Gia Dương trong lòng sóng thần cuồn cuộn “Trời cũng giúp ta”, trên mặt vẫn tủm tỉm bình thản, tay nhanh chóng lướt tới ngực Hoàng Tiếu Quang. Rõ ràng chỉ cần lau một phát sạch luôn là được, nhưng hắn lại xấu xa “trượt tay”, mò tới ngực cậu, khiến dầu lan ra nóng rát, hai đầu nhũ gặp nóng liền cứng lên.

Thấy dầu đã ngấm tương đối, Cố Gia Dương cất dầu tới tủ đầu giường, tay phải nhẹ nhàng vân vê đầu nhũ bị dầu hoa hồng làm nóng tới đỏ bừng lên.

Ngực Hoàng Tiếu Quang lập tức tê dại, cậu giật mình ngẩng đầu nhìn thoáng qua vẻ mặt bình thản của hắn, lại cúi đầu nhìn quần áo bị vén lên của mình, cùng bàn tay tội ác đang dán vào ngực mình, mới chợt ngộ ra những chuyện vừa rồi không để ý. Cậu run tay run chân run cả người, run giọng hỏi: “Ngươi ngươi ngươi ngươi ngươi ngươi ngươi ngươi muốn làm gì?”

Cố Gia Dương tay trái chống trên giường, cúi xuống chậm rãi ghé sát vào mặt Hoàng Tiếu Quang, hớn hở nhìn đối phương đang hoảng hốt cả lên, trong lòng sảng khoái không chịu được: “Ta làm gì sao?… đương nhiên là thu lợi tức.”

Vừa dứt lời, hắn liền cắn một phát lên môi dưa chuột nhỏ, thuần thục đem đầu lưỡi vói vào miệng cậu…… Hiếm thấy có dịp cosplay mẹ ruột, Cố Gia Dương ôn nhu hôn như thế khiến Hoàng Tiếu Quang kinh ngạc không thôi.

A a, muốn biết mùi vị của dưa chuột nhỏ, thì phải tự mình đến nếm thử.

※※※※※

Một bên đã sớm ủ mưu, khát vọng bao lâu, một bên kinh ngạc hóa đá, hiện tại bị hôn tới mê mê mang mang, vì thế hai người bên hôn hôn liền quên cả thời gian.

Chợt, dưới giường “gâu” một tiếng, ngay sau đó lưng Cố Gia Dương lập tức trầm xuống, bị cây lau nhà đè. Vốn dĩ Cố Gia Dương đang kề sát vào Hoàng Tiếu Quang, không muốn đè nặng lên cậu, cho nên Cố Gia Dương phản xạ liền lấy tay trái chống lên giường để ổn định tư thế.

Nhưng tay trái vốn đã bị dao rạch, vừa dùng sức liền đau điếng, tay đứt ruột xót, cả người hoảng hốt giật mình vẫn là đè thẳng lên Hoàng Tiếu Quang.

Mà dưa nhỏ bị hắn đột ngột đè liền run lên, hàm răng bất giác va vào nhau, lưỡi hắn chưa kịp thu về liền thảm thương bị cắn trúng.

“Ngao……!” Cố Gia Dương tay đau, miệng đau, đầu lưỡi là nơi yếu ớt nhất bị cắn mạnh như thế lập tức lấn át cả đau đớn ở ngón tay.Nguồn: langsatti.wordpress.com

Cố Gia Dương thảm hề hề nằm phịch lên Hoàng Tiếu Quang, đau đến nửa ngày không phục hồi lại tinh thần. Cố tình Alice kia không hiểu sao nhảy đến lưng hắn còn cực kỳ hưng phấn nhảy bình bịch vài cái, nhảy xong vươn đầu lưỡi liếm gáy Cố Gia Dương gáy, thỉnh thoảng ngẩng đầu gâu gâu ầm lên.

Alice ở trên người hắn lắc lắc cái đuôi, vẫy vẫy cái mông, lông dài lòng thòng cọ qua cọ lại hai người kia, tỏ vẻ gấp không chờ nổi: Chủ nhân, chủ nhân, chủ nhân! Các ngươi đang chơi cái gì đó, mau cho Alice chơi với……

Hoàng Tiếu Quang nằm ngửa vừa lúc thấy Alice mắt sáng lấp lánh vươn lưỡi nhỏ, cả người cậu cứng đờ, trong óc trống rỗng chỉ còn hai ba từ vựng chuyên ngành Tiểu Tượng từng dạy cậu.

Nhân, nhân thú, 3P, hay là Alice tổng công a……?

※※※※※

Thật vất vả bình tĩnh lại, Cố Gia Dương đau đớn không thôi mới ngồi dậy, Alice chồm chồm trên lưng hắn lạch cạch lạch cạch lăn xuống đất tựa như một cái cây lau nhà.

Cố Gia Dương cũng không có tâm trạng giáo huấn Alice, tay phải che miệng y như bà bầu lên cơn nghén chạy như bay vào nhà vệ sinh. Cửa rầm một phát đóng lại, trong phòng liền vang lên tiếng súc miệng.

Hoàng Tiếu Quang ngơ ngác nhìn cửa WC, gần năm phút sau mới đột nhiên bừng tỉnh, thượng đế ôi, Cố Gia Dương tên này chỉ sợ đã giăng bẫy cậu từ lâu! Hoàng Tiếu Quang nhớ lại hành vi gần đây của Cố Gia Dương, loáng thoáng cảm giác hắn đối với mình có cảm tình, hơn nữa chính mình quả thật cũng không bài xích, nhưng không bài xích thì không bài xích, muốn cậu một người vốn thẳng tắp nói cong liền cong, vầy thì…… quá sơ suất!

Hoàng Tiếu Quang trong lòng cảm thấy Cố Gia Dương khả năng sẽ biến thân thành sói xám, mà chính mình lớn lên có chút giống cô bé quàng khăn đỏ, nói không chừng ngày nào đó sẽ bị ăn vào trong bụng.

Nếu không phải vừa rồi Alice thọc gậy bánh xe, nói không chừng hôm nay cậu liền không thể ra khỏi cửa.

Hoàng Tiếu Quang kinh hoảng nhìn WC, không chút do dự lập tức từ trên giường chạy như bay tới cửa chính.

Lâm trận gặp nguy nan, trí thông minh của Hoàng Tiếu Quang bị kích phát đánh thức! Cậu chạy đến huyền quan, nhìn thấy giày bày biện ở cửa đột nhiên dừng chân: dù cậu hiện tại chạy trốn, Cố Gia Dương từ trong phòng vệ sinh ra tới chắc chắn sẽ thực mau đuổi kịp, cậu không thể cho hắn có cơ hội đuổi theo!Nguồn: langsatti.wordpress.com

Cậu luống cuống tay chân lôi hết giày từ tủ ra, gấp gáp lộn trở lại phòng khách mở cửa sổ, sau đó ném hết giày xuống. Tuy rằng nam giới độc thân không như nữ giới, tích trữ mấy chục đôi giày, nhưng tùy mùa tùy hoàn cảnh, giày cũng không thể chỉ có một đôi. Tủ của Cố Gia Dương có mười mấy đôi giày, ném một lượt không hết được.

Hoàng Tiếu Quang tới lui chạy ba bốn lượt, lúc này mới thanh toán sạch sẽ tủ giày của Cố Gia Dương. Mà bởi vì trong nhà nơi nơi đều trải thảm dày nên dép lê cũng không có, Cố Gia Dương đi chân trần chắc chắn sẽ không đuổi theo cậu đâu.

Ai ngờ cậu mới vừa ném giày xong, Cố Gia Dương đã xuất hiện ở cửa phòng ngủ, trợn mắt há hốc mồm nhìn Hoàng Tiếu Quang mồ hôi đầy đầu, vẻ mặt thập phần khó hiểu.

Hoàng Tiếu Quang ngây ngốc cùng hắn nhìn nhau mười giây, sau đó “Ngao” một tiếng kêu lên, kéo ra cửa lớn phía sau chạy như bay xông ra ngoài.

※※※※※

Cố Gia Dương gần nhất dục cầu bất mãn, biểu hiện chính là bựa lưỡi trắng bệch, hiện tại không chỉ bựa lưỡi trắng bệch mà còn thêm một đống dấu răng đã từ hồng chuyển sang màu đen. Hắn ở trong WC rửa tay, sờ cái dấu răng kia một chút, phát hiện nơi đó chỉ còn hơi cộm, đụng vào đã hoàn toàn không còn cảm giác.

Đầu lưỡi bị cắn hỏng rồi!

Cố Gia Dương nhìn vết máu nhợt nhạt trên ngón tay, nhìn nhìn đầu lưỡi sưng vù 2 vòng dấu răng, khóc cũng không xong, cười cũng không được.

Tuy rằng Hoàng Tiếu Quang chỉ cắn trúng đầu lưỡi mà thôi, nhưng đầu lưỡi đã mất cảm giác, hoạt động gì đó hoàn toàn là vọng tưởng.

Cố Gia Dương súc miệng vài lần, cảm giác đầu lưỡi đã khá hơn nhiều, sau đó liền bắt đầu xử lý băng bó lại vết thương trên ngón tay đang rỉ máu, thu thập lưu loát mới bước ra buồng vệ sinh.

Hắn trong lòng hạ quyết tâm, chờ lát nữa nhất định phải dạy dỗ tử tế Alice cái thứ không có mắt này, mấy ngày trước còn khen nó giỏi nhìn sắc mặt người khác, hôm nay liền nhảy ra phá hư chuyện tốt, thật sự là vô pháp vô thiên.

Đương nhiên, giáo huấn xong Alice thì cũng phải bắt dưa chuột nhỏ của hắn bồi thường một chút đầu lưỡi bị cắn hỏng này, phải phạt cậu chủ động chút, lần sau hôn môi phải tự biết đem đầu lưỡi duỗi đến đây đi.

Cố Gia Dương đen mặt, cố ý làm ra vẻ hung thần ác sát, muốn khiến dưa chuột nhỏ áy náy càng nhiều. Ai ngờ bước ra buồng vệ sinh lại không thấy kẻ đáng ra phải ở trên giường còn ngoan ngoãn nằm, chỉ thấy Alice vô tội lăn lộn trên mặt đất.Nguồn: langsatti.wordpress.com

Hắn cả kinh vội chạy ra phòng ngủ, vừa vặn bắt gặp Hoàng Tiếu Quang ném giày qua cửa sổ.

Dưa chuột nhỏ này lại đang làm cái gì đây?

Cố Gia Dương chưa kịp mở miệng, Hoàng Tiếu Quang ném xong giày quay đầu lại vừa vặn đối mắt với hắn. Hai người như thế đơ ra mười giây, Hoàng Tiếu Quang mới đột nhiên tỉnh táo lại, thê lương tru lên thảm thiết một tiếng rồi mở ra cửa phi ra ngoài chạy trốn như điên.

Cố Gia Dương lập tức hiểu được: Không xong, dưa chuột nhỏ sợ hãi, muốn chạy!

Lần này không cần giả vờ, Cố Gia Dương mặt thật sự đen.

※※※※※

Hoàng Tiếu Quang bổ nhào vào thang máy điên cuồng ân nút, nhưng thang máy vừa mới tới tầng 5. Cố Gia Dương ở tại tầng 18 cũng là tầng cao nhất a!

Phía sau cửa chưa kịp đóng, truyền ra tiếng Cố Gia Dương xuống lầu, Hoàng Tiếu Quang trong lòng đã hiểu, nếu là thật sự chờ thang máy thì hôm nay cậu thật sự sẽ thất thân. Hoàng Tiếu Quang không hề nghĩ ngợi trực tiếp chạy tới thang thoát hiểm, ngay lúc này, dù có phải chạy đến mệt chết cũng còn hơn để bị bắt về phòng.

Cho nên Cố Gia Dương chân trần lao ra cửa phòng cũng chỉ bắt kịp cái bóng Hoàng Tiếu Quang lao tới cửa thoát hiểm. Lúc này cũng không thể mặc kệ Hoàng Tiếu Quang chạy được, cậu một khi đã cảnh giác, sợ là về sau đều sẽ trốn tránh hắn. Nếu lần này không đuổi theo nói rõ, dưa nhỏ đã tới tay tám phần sẽ không còn gặp lại lần nữa.

Cố Gia Dương gấp đến tá hỏa, cũng mặc kệ có giày hay không, trực tiếp phi xuống thang lầu đuổi theo, nhưng chân trần chắc chắn không nhanh bằng đi giày, cho nên hắn luôn chậm hơn Hoàng Tiếu Quang một tầng, đuổi thế nào cũng không kịp. Cứ như thế đuổi bảy tám tầng, chân Cố Gia Dương bị xi măng lạnh lẽo cứng ngắc cọ đau, nhưng trời không phụ lòng người, hắn đã rút gọn khoảng cách từ một tầng còn gần nửa tầng.

Nếu hắn hiện tại có giày thì có thể trực tiếp nhảy xuống năm sáu bậc thang đuổi theo, nhưng hắn hiện tại chỉ có hai bàn chân to trần trụi, nếu thật nhảy xuống năm sáu bậc thì gân chân cũng chào tạm biệt.

Hoàng Tiếu Quang không ngờ mới đuổi qua mấy tầng đã sắp bị Cố Gia Dương đáng chết đuổi theo sát như thế, rõ ràng là đi chân đất, sao còn chạy giỏi như thế! Trên thực tế cậu cũng không phải rất sợ Cố Gia Dương, chỉ là bị hành động vội vã của Cố Gia Dương hôm nay làm cho thực xấu hổ cũng thực hoảng hốt, trong óc trống rỗng cái gì đều nghĩ không ra.

Dưa chuột nhỏ vốn không phải người suy nghĩ rõ ràng chỉnh tề, dung lượng não quá nhỏ, cũng chỉ như một con máy tính cà tàng 128M bộ nhớ trong, 20G ổ cứng, hệ điều hành win98, vừa bị bức ép liền dễ dàng phát sốt. Nhưng Cố Gia Dương không như vậy a, hắn chính là loại 2G bộ nhớ trong, 1000G ổ cứng, hệ điều hành vista, còn có chip đôi, tâm tư nhanh nhạy, thời khắc khẩn cấp thế này càng vận hành vù vù, căn bản không định phanh lại.

Dưa chuột nhỏ đáng thương, tinh thần căng thẳng sắp hỏng mất, nước mắt suýt nữa rớt ra: Làm gì phải tra tấn ta như thế a, cái gì cũng chưa nói rõ ràng liền trực tiếp hôn rồi! Ta hiện tại hoảng muốn chết, ngươi để ta yên lặng một chút không được à!!!! Trên thực tế cậu không như Cố Gia Dương nghĩ, lần này chạy thoát về sau liền sẽ vĩnh viễn trốn tránh hắn, cậu chỉ muốn làm lạnh một chút bộ não nhỏ bé của mình, chậm rãi chải vuốt rõ ràng tâm tình rồi tính tiếp.

Đã vậy Cố Gia Dương còn nhận định chắc chắn, dưa chuột nhỏ một khi chạy đi sẽ không thể nào bắt được về nữa, cho nên ở phía sau liều mạng đuổi theo, khiến dưa nhỏ sợ tới mức nhảy nhót lung tung.

Chỉ trong vài giây Cố Gia Dương lại đuổi theo càng sát, lúc này chỉ cần duỗi tay ra là có thể đủ túm được cậu rồi.

Hoàng Tiếu Quang nuốt nước bọt cái ực, quyết định hoặc là không làm, đã làm phải làm đến cùng, dứt khoát ngồi trên tay vịn cầu thang trượt xuống. Hoàng Tiếu Quang là bé ngoan, chưa từng chơi trò mạo hiểm này, nhưng chưa từng chơi thì cũng ít nhiều từng thấy qua, hiện tại thời khắc mấu chốt, phải dùng hết mọi biện pháp nhanh chóng thoát nạn mới là nội dung quan trọng nhất!

※※※※※

Đến chỗ rẽ thang lầu tiếp theo, Hoàng Tiếu Quang phi thân một cái ngồi trên tay vịn cầu thang, thân mình liền trượt xuống. Đuổi tới phía sau Cố Gia Dương duỗi tay túm hụt.

Hoàng Tiếu Quang ở tay vịn trượt rất nhanh, trong chớp mắt lại kéo khoảng cách ra một chút. Không ngờ ta còn là người đàn ông có thiên phú trượt tay vịn cầu thang!

Nhưng cao hứng chưa xong thì chỗ rẽ tiếp theo lại xuất hiện trước mắt, mà lúc này Hoàng Tiếu Quang bi ai phát hiện mình phanh không được. Vì thế, cậu trực tiếp từ tay vịn cầu thang quẹo với tốc độ ánh sáng vào không trung bay ra ngoài.Nguồn: langsatti.wordpress.com

Thời gian giống như kéo dài đến vô cùng tận, Hoàng Tiếu Quang mắt không kịp nhắm, chỉ có thể trơ mắt nhìn bức tường trắng cách mình càng ngày càng gần, càng ngày càng gần, càng ngày càng gần.

“A!……” Hoàng Tiếu Quang hét thảm một tiếng, đầu hung hăng va phải vách tường.

※※※※※

Hoàng Tiếu Quang đụng mạnh đầu vào vách tường, “bịch” một tiếng trầm vang, không đau mới là lạ. Hoàng Tiếu Quang gào lên một tiếng kia y như sư tử rống, ở trong thang lầu nhỏ hẹp vọng qua vọng lại suốt năm tầng.

Ôm đầu cuộn tròn trên mặt đất, Hoàng Tiếu Quang đau đến nức nổ ô ô như động vật nhỏ bị thương.

Cố Gia Dương đau lòng không chịu được, chạy nhanh xuống bế dưa chuột nhỏ lên, vươn tay muốn xoa xoa đầu cho cậu, nhưng lại sợ làm cậu đau thêm.

Hoàng Tiếu Quang nước mắt tùm lum, rúc vào lòng Cố Gia Dương nước mắt lạch tạch rớt: “Cố Gia Dương, ta đau……” Lúc này cậu cũng không rảnh lo chuyện vừa rồi chết sống không muốn nhìn thấy Cố Gia Dương, chỉ muốn làm Cố Gia Dương hảo hảo an ủi cậu một chút.

Nhưng đầu lưỡi Cố Gia Dương bị thương tới đơ rồi, đừng nói an ủi, hiện tại đều không ra được tiếng động gì. Hắn chỉ có thể đau lòng vỗ lưng Hoàng Tiếu Quang, hôn nhẹ trán cậu, thể hiện sự đau lòng của mình.

Đầu không thể so với chỗ khác, đập một chút cũng đau không chịu được. Tuy rằng Hoàng Tiếu Quang thoạt nhìn không có ngoại thương, nhưng nếu chấn động gì bên trong thì không xong. Cố Gia Dương cõng Hoàng Tiếu Quang chạy, vào thang máy lại vội vàng nhờ người gọi xe cứu thương.

Chờ đến cuối cùng Hoàng Tiếu Quang bị nâng tiến phòng cấp cứu, cố Gia Dương tâm vẫn là treo.

※※※※※

Cũng may Hoàng Tiếu Quang không bị gì nghiêm trọng, tuy rằng kêu to như heo bị chọc tiết, nhưng thực tế não chỉ chấn động rất nhỏ mà thôi. Chẳng qua choáng váng buồn nôn, cần ngủ mấy giấc an ổn nghỉ ngơi mấy ngày, thế là sẽ không có vấn đề gì. Cùng vách tường thân mật giao lưu xong đầu cậu ngay cả vết thương cũng không có, chỉ có chút xanh tím thôi, băng vải cũng không cần dán.

Cố Gia Dương đứng phía sau Hoàng Tiếu Quang, tay phải ôm eo cậu, tay trái nâng tay cậu, thật cẩn thận đỡ Hoàng Tiếu Quang từng bước một đi ra cửa bệnh viện, cứ như vậy trông quả thực giống như một người chồng ngoan đang hầu hạ bà vợ mang thai tám tháng.Nguồn: langsatti.wordpress.com

Hoàng Tiếu Quang đương nhiên là không thể về ký túc xá. Khuôn mặt nhỏ trắng bệch, đi đường đều run lên, Tiểu Tượng ngu như vậy cũng sẽ nhìn ra được thân thể cậu có vấn đề. Nếu bị Tiểu Tượng truy hỏi thương thế ở đâu ra, câu phải trả lời như thế nào? Chẳng lẽ trực tiếp trả lời là mình bị Cố Gia Dương sàm sỡ, kết quả lúc trốn đi không cẩn thận đâm vào tường sao?

Lý do chó má thế này, chính cầu nghe còn muốn cười tới rụng răng.

Vì thế về ký túc xá không được, Hoàng Tiếu Quang lại một lần bị Cố Gia Dương đưa về nhà.

※※※※※

Nếu tính ra thì Cố Gia Dương cũng là một bệnh nhân. Trong miệng có thương tích, có miệng không thể nói. Trên tay có thương tích, hành động không tiện. Nhìn lại chân hắn trần trụi đuổi theo Hoàng Tiếu Quang mười tầng nhà, tuy lúc ấy không có cảm giác gì, nhưng xong việc lại phát hiện bàn chân và gót chân xanh tím một mảng, đi đường đau thấu tim.

Hắn lúc này đã thấu hiểu càng sâu nỗi đau của 《 nàng tiên cá 》.

Tuy rằng chính hắn cũng bị thương, nhưng hắn xác thật không an tâm về dưa chuột nhỏ đang bị chấn động não, sợ cậu gặp phải di chứng gì đó khó có thể vãn hồi. Vì thế hắn chạy trước chạy sau chiếu cố, có chuyện gì đều tự ôm vào người.

Hắn dốc lòng chăm sóc Hoàng Tiếu Quang đều thấy cả, nghĩ lại lúc trước những gì hắn từng nói, từng làm với mình, tâm ý của hắn như thế nào cậu đã hiểu rõ. Nhưng dù cảm kích như thế nào, bảo dưa chuột nhỏ lấy cúc hoa ra báo đáp hình như cũng hơi quá rồi, cho nên hai người chỉ có thể cách một tầng cửa sổ giấy chơi trò muốn nói lại thôi. Cứ như thế chống đỡ được ba ngày, ai cũng chưa nói toạc ra cảm tình của mình.

Nhưng cửa sổ giấy dù sao cũng là giấy, chỉ cần một cơ hội nho nhỏ, giấy mỏng rất đơn giản có thể bị chọc thủng.

※※※※※

Phải nói Hoàng Tiếu Quang quả là xui xẻo, chỉ là trượt một đoạn thang lầu ngắn mà thôi, tay vịn cầu thang rắn chắc cùng đũng quần thô ráp cư nhiên mài ra hai vết máu tụ ở háng cậu, vị trí dưới mông một gang tay. Máu đông không giống như bọng nước, không phải cứ lấy kim chọn chọc thủng là xong, mà phải chậm rãi dưỡng để nó tự lặn đi.

Đã vậy vết máu tụ lại mọc lên ở cái vị trí kia, Hoàng Tiếu Quang đáng thương ngồi cũng không xong, nằm cũng không được, chỉ có thể đáng thương hề hề ghé vào trên giường dưỡng thương. Ăn cơm cũng nằm nghiêng, để Cố Gia Dương từng ngụm đút cho.

Bị thương đương nhiên phải trị, bác sĩ kê cho Hoàng Tiếu Quang chút thuốc bôi tiêu sưng, chỉ bôi lên nhẹ nhàng mát xa vài cái cho ngấm là được.Nguồn: langsatti.wordpress.com

Phải bôi thuốc ở bẹn đương nhiên không thể mặc quần. Ghé vào trên giường dưa chuột nhỏ e thẹn nâng eo lên, ý bảo Cố Gia Dương giúp cậu cởi ra.

Cởi quần cởi quần cởi quần cởi quần cởi quần……!

Cố Gia Dương sờ sờ mũi, cảm giác khí huyết cuồn cuộn kịch liệt. Hắn định thần lại, tay duỗi tới dây quần, sau đó thật cẩn thận đem nút thắt cởi bỏ, kéo khóa xuống, cuối cùng nắm lưng quần, thuận theo dưa chuột nhỏ đang nâng eo và mông, đem quần cởi tới đầu gối.

…… Hắn bi ai phát hiện, quần cởi ra một nửa, lộ ra quần nhỏ màu xám cùng cặp đùi, bởi vì não chấn động cho nên dưa chuột nhỏ lộ ra biểu tình nhu nhược khác thường, cực kỳ thích hợp dán lên trán một câu “xin mời nhấm nháp”, sau đó đặt lên mâm chờ người tới ăn a.

※※※※※

Hoàng Tiếu Quang muốn tự mình thoa thuốc, nhưng đầu cậu bị va choáng hề hề, việc khống chế thân thể rõ ràng khó khăn, tay cầm thuốc mỡ hướng sau lưng chọt ba lần đều không thể thuận lợi bôi trúng chỗ bị thương.

Cố Gia Dương xoa xoa trán, tóm lấy tay Hoàng Tiếu Quang: “Thôi, dưa chuột nhỏ. Cứ để ta giúp ngươi đi.”

Ghé vào trên giường Hoàng Tiếu Quang từ từ đỏ mặt lên, do do dự dự nửa ngày mới đem thuốc mỡ cho Cố Gia Dương: “Cố Gia Dương, ngươi…… Nhẹ thôi, ta sợ đau.”

“Phụt!” vừa dứt lời Cố Gia Dương liền huy huy hoàng hoàng phun trào máu mũi. Hoàng Tiếu Quang ngây ngốc nhìn hắn lưu lại một câu “Đợi chút” liền che mũi phi vào buồng vệ sinh, trong lòng lờ mờ suy đoán.

Qua vài phút, Cố Gia Dương mới lảo đảo lắc lư đi ra, sắc mặt trắng bệch vừa nhìn đã thấy giống như mất máu quá nhiều.

Hoàng Tiếu Quang lúc này khó có dịp biểu hiện ra sự quan tâm, mở miệng lo lắng hỏi: “Cố Gia Dương…… Ngươi … ngươi không phải bị bệnh bạch cầu chứ?”

…… Cố Gia Dương thống khổ che mặt: Dưa nhỏ a dưa nhỏ, ngươi đã có thời gian xem những thứ phim Hàn Quốc bi kịch ba xu đó, sao không chịu xem GV nóng bỏng mỗi ngày, ít ra còn có thể tăng cường hiểu biết thường thức về sinh lý a.