Dụ Vợ Vào Tròng: Ông Xã Xin Nương Tay!

Chương 36: Điện Thoại Bất Ngờ




Diệp Đào Yêu: “…”

Nếu anh không thêm vào nửa câu sau thì cô còn tưởng Lâu đại BOSS đột nhiên thay đổi tính nết, đã biết tôn trọng nữ quyền rồi.

Cô không tiếp tục đề tài này nữa: “Vừa nãy anh gọi tôi là gì? trợ lý Diệp?”

“Đúng!”

Lâu Ngâm Tiêu nói vắn tắt: “Chức vị hiện tại của cô là trợ lý của tôi, bây giờ tôi giới thiệu với cô một người.”

Anh đi tới bàn làm việc, nhấn điện thoại nội bộ: “Lâu Thập Nhị, vào đây.”

Không lâu sau một nam giới trẻ tuổi đẹp trai gõ cửa bước vào, đi tới trước mặt Lâu Ngâm Tiêu, cung kính gật đầu: “Thiếu gia.”

Lâu Ngâm Tiêu liếc nhìn anh ta rồi nói với Diệp Đào Yêu: “Anh ta tên là Lâu Thập Nhị, là một trong những tổ trưởng tổ vệ sĩ của tôi. Cô có chuyện gì cần làm có thể kêu anh ta đi làm. Dưới tay anh ta có chín người rất tinh anh, nếu không đủ cho cô dùng thì anh ta vẫn có thể điều người ở tổ khác đến, hiểu chưa?”

Hai mắt Diệp Đào Yêu chợt sáng rực lên: “Tôi có thể hỏi một câu không, anh có mấy tổ vệ sĩ?”

Lâu Ngâm Tiêu liếc nhìn cô, trở lại bàn làm việc của mình mới hờ hững đáp lại: “Mười hai tổ.”

Diệp Đào Yêu mở to hai mắt: “Mỗi tổ đều có mười người?”

Lâu Ngâm Tiêu cầm lên một tập tài liệu cần xử lý ngay: “Ừ.”

“Mẹ ơi!”

Diệp Đào Yêu càng trợn trừng con mắt: “Chắc hẳn anh sợ chết lắm nhỉ? Lại thuê nhiều vệ sĩ như vậy!”



Lâu Ngâm Tiêu ngước mắt liếc nhìn cô: “Bọn họ không phải được thuê mà là được nhà chúng tôi nuôi từ nhỏ.”

Diệp Đào Yêu: “…”

Nuôi tử nhỏ đến lớn thì càng tốn nhiều tiền hơn ấy chứ?

Thật không hổ danh là người thừa kế nhà họ Lâu đệ nhất thế gia ở Hạ Thành, đúng là tiền nhiều thế lớn.

Lâu Ngâm Tiêu liếc nhìn Lâu Thập Nhị: “Thập Nhị, sau này anh đi theo trợ lý Diệp.”

“Rõ, thiếu gia!”

Lâu Thập Nhị gật đầu đáp lại, cúi người thật thấp với Diệp Đào Yêu: “trợ lý Diệp, chào cô. Tôi là Lâu Thập Nhị, từ nay về sau Lâu Thập Nhị nghe theo dặn dò của trợ lý Diệp, nhất định sẽ trung thành tuyệt đối với trợ lý Diệp, chắc chắn không hai lòng!”

“À…” Diệp Đào Yêu vừa định nói điều gì thì điện thoại bỗng vang chuông, cô lấy điện thoại ra xem, vẻ mặt chợt hoảng loạn, vội vã xoay người chạy vào trong phòng nghỉ ngơi nối liền với phòng làm việc: “Tôi nghe điện thoại.”

Là cuộc gọi đến từ bác sĩ điều trị chính cho anh trai Diệp Chấn Đình của cô.

Mỗi lần bác sĩ điều trị chính của anh trai gọi điện đến cô đều vô cùng sợ hãi, chỉ sợ qua điện thoại nghe phải tin báo không hay.

Rất may, cô vẫn chưa từng nhận được tin xấu đến mức khiến cô kiệt quệ.

Lần này vẫn không phải là tin xấu.

Bác sĩ điều trị chính của anh trai gọi điện đến, muốn thông báo với cô hiện giờ trên quốc tế đang cho ra một loại thuốc tiêm mới rất có hiệu quả với tình trạng bệnh của anh trai cô, chỉ có điều giá khá đắt.

Bởi vậy bác sĩ mới hỏi hỏi ý kiến của cô xem có muốn để anh trai được sử dụng hay không.