Dụ Trúc Mã

Chương 26




Trò chuyện một hồi thì thành ra quyết định để cô dẫn Ngôn Thừa Hi đi dạo phố tiện thể dạo quanh trường học.Lư Hiểu Khê không thể từ chối được,sau này nhà cô còn qua lại với nhà họ Ngôn.

Từ đây đến Nhất Trung cần phải ngồi xe,cô không thích đi xe riêng liền lấy xe đạp của mình dẫn ra.Vẫn là đi xe đạp thoải mãi hơn cũng chỉ mất 20 phút đạp xe.Chiếc xe đạp này là cô mua cùng kiểu dáng với Quý Trạch Viễn.Của anh màu đen còn của cô màu hồng.

Nhưng xe cô mua về liền đóng gói để ở kho,phần lớn đều là Quý Trạch Viễn đạp xe chở cô đi học.Lúc này đem xe đạp còn mới toanh ra ngoài cô cũng hơi bất ngờ,mua từ lúc học lớp 8 rồi mà bây giờ mới lôi ra lần thứ hai.Lần đầu tiên là Quý Trạch Viễn chạy chở cô dạo quanh khu nhà này.Sau đó liền đóng gói cất vào kho vì màu hồng không thích hợp để anh Tiểu Trạch chạy lắm.Mà cô lại muốn được anh chở nên từ đó chỉ sử dụng chiếc màu đen kia.

Ngôn Thừa Hi ở bên cạnh nhìn xe đạp màu hồng liền cất giọng.

- Cậu không hay đạp xe sao,cái này không nhầm là bản đôi của mấy năm trước thì phải.

- Đúng vậy,tớ mua về liền để trong kho.

Cậu lại muốn hỏi xem chiếc còn lại là của ai nhưng nghĩ đến không được hay lắm liền thôi.Chắc cô mua lẻ một chiếc thôi nhỉ.

Lư Hiểu Khê đẩy chiếc xe lên phía trước,hướng tầm mắt về phía Ngôn Thừa Hi mà hỏi.

- Cậu lên xe đi.

‘…’

Cô đây là muốn đạp xe chở anh sao,Ngôn Thừa Hi nghi ngờ nhìn lại vóc dáng của mình.Đâu có chỗ nào nhìn yếu ớt đâu nhỉ cũng không phải giới tính thứ ba.Lại nhìn gương mặt bình tĩnh của cô gái nhỏ thì liền phì cười.Hẳn là cô nghĩ cậu ấm như anh chỉ quen đi xe riêng không biết đạp xe đây mà.

- Haha tớ biết đạp xe mà,chỉ là không hay đạp thôi.

Ồ,được rồi.Lư Hiểu Khê rời khỏi yên xe.Đưa xe cho Ngôn Thừa Hi cầm còn mình tự giác ngồi vào yên sau.Cô còn đang lo không có sức mà đạp xe đây.



‘…’

Ngôn Thừa Hi cười cười nhận lấy xe,chân dài quàng qua xe ngồi vào yên.Định nhắc cô bám vào người mình thì đã thấy hai bàn tay nhỏ đã nắm chặt lấy thanh sắt ngay yên sau liền không nói nữa,mày hơi nhướng lên rồi đạp xe đi.

Ngồi ở yên sau Lư Hiểu Khê vừa chỉ đường vừa đung đưa chân.Thời tiết này dễ chịu thật,đợi đến lúc anh Tiểu Trạch về cô sẽ rủ anh ra bên ngoài chơi mới được.

Cả hai người sánh vai đi dạo bên trong sân trường Nhất Trung.Đang là thời gian nghỉ hè nên rất ít người đi lại.Chỉ loáng thoáng thấy vài học sinh đi dạo xung quanh.

Cô vừa đi vừa chỉ đến những dãy phòng học mà giới thiệu cho Ngôn Thần Hi.Dù chưa chính thức đi học nhưng cô đều rõ mọi chỗ bởi vì Quý Trạch Viễn đã dẫn cô đi lại trong trường vài lần.Mỗi lần đều lời ít ý nhiều mà giúp cô hiểu rõ lớp học ở đây.

Dưới hàng cây ngô đồng.

Ngô Thừa Hi nhìn ngón tay mềm mại của cô gái,lắng tai nghe giọng nói mềm mại.Lúc khóe môi cô mấp máy thì biểu cảm khuôn mặt cũng vô cùng sinh động.Khiến anh nhất thời chìm đắm vào đó,như có thứ gì đó rất lôi cuốn trên người của cô.

Giữa đường đi thì Lư Hiểu Khê cũng cảm nhận được ánh mắt của mọi người xung quanh,lại nhìn sang người bên cạnh.Vẻ ngoài bắt mắt như này mới thu hút sự chú ý đây mà.Dạo một vòng muốn lìa chân khỏi người.Lư Hiểu Khê ngồi trên hàng ghế dưới bóng cây,ra sức mà đấm đấm mấy cái vào bắp chân nhỏ.

Ngôn Thừa Hi đi lại,đưa chai nước lạnh về phía của cô.

- Hôm nay cảm ơn cậu,nhờ cậu mà tớ thấy đỡ xa lạ với nơi này.

- Không có gì,không có gì.





Cả hai ngồi một lúc liền cùng nhau rời,chiếc xe đạp chậm rãi di chuyển trên vỉa hè.Lúc đi ngang qua con hẻm phố nướng thì cô liền nghiêng đầu nhìn vào.Là chỗ lần trước bọn cô tụ tập ăn uống.

Lúc này ở phía đối diện,Chư Đình đang cùng anh em uống nước thì nhìn thấy người quen.Tay nhanh hơn mắt liền lấy điện thoại chụp lại cảnh tượng kia.Đây không phải em gái thân yêu của Trạch Viễn sao,nam sinh thanh tú bên cạnh là ai thế.

Anh lại nghĩ đến dáng vẻ yêu chiều của Quý Trạch Viễn ngày đó thì liền lẩm bẩm.

- Em gái Lư cắm sừng Trạch Viễn??

Là một fan boy chính hiệu của Quý Trạch Viễn,Chư Đình liền lục tìm tài khoản wechat của Quý Trạch Viễn trong nhóm lớp.Dứt khoác gửi tấm ảnh qua,thiếu nữ xinh xắn ngồi yên sau của thiếu niên thanh tú.Vừa nhìn liền thấy không ổn rồi,nhìn thế nào cũng giống cặp đôi đang yêu đương.

- ---------------

Thành phố S lúc 5 giờ chiều.

Bên trong căn biệt thự cạnh bờ biển,Quý Trạch Viễn vừa chợp mắt nghỉ ngơi thì điện thoại bên cạnh liền reo lên.Bàn tay đang vắt ngang trán uể oải với lấy.

Nhìn đến tên người gửi thì khẽ cau mày.Không nhanh không chậm nhấp mở lên,bức ảnh kia liền hiện trước mắt.Quý Trạch Viễn ngồi ngay dậy,đưa tay phóng to màn hình.Đúng thật là Hiểu Hiểu nhà anh,thiếu niên kia là ai?

Bầu không khí xung quanh vốn ảm đạm lúc này càng tệ hơn.Liền gửi tin nhắn qua cho Lư Hiểu Khê.

“Em đang ở đâu?”

30 giây-40 giây-1 phút.Còn chưa xem tin nhắn,Quý Trạch Viễn gấp đến không độ liền nhấn số gọi thẳng qua cho cô.Đầu dây bên kia chỉ đổ chuông không ai nhấc máy.

‘…’