Dụ Trúc Mã - Nãi Hoàng Lưu Tâm

Chương 24




Cố Diên bị thiếu niên ôm tới giường kingsize, cô thấy đôi mắt sâu thẳm của anh đã nhuốm màu tình dục.

Khuôn mặt anh tuấn, sống mũi cao thẳng, đôi môi mỏng, làn da trắng sáng, rõ ràng là vẻ mặt cấm dục, nhưng chuyện đang làm lại chẳng phải thế, thậm chí còn có thể nói là túng dục quá độ.

Mà trong mắt thiếu niên, cơ thể trần trụi của cô mềm mại như ngọc, bởi vì cuộc vui mà trên người đã bị dấu hôn màu đỏ nhạt che kín mít, đầu vú hồng phấn, hai vú đẫy đà, giữa hai chân bị chà đạp tới mức không thể nào khép lại nổi tràn đầy tinh d*ch đặc sệt, bởi vì đã bắn mấy lần, trong huyệt nhỏ toàn là tinh d*ch, chỉ cần cô khẽ động một chút, chất lỏng trắng sệt lại chảy ra, hình ảnh vô cùng dâm đãng.

Mà khuôn mặt nhỏ kia đã xuất hiện trong mộng của Phong Hi Niên không biết bao nhiêu lần, anh có “yêu” cô thế nào cũng không đủ.

“Anh Hi Niên… chúng ta ngủ đi.”

Bởi vì đã trải qua một hồi lâu hoan ái, giọng nói cô mềm mại nũng nịu, Phong Hi Niên nghe xong nào còn buồn ngủ chỗ nào nữa.

Thật ra Cố Diên cũng muốn tắm rửa, nhưng từ sau khi hai người ở bên nhau, cho dù tắm rửa cũng phải làm tình đủ mọi loại tư thế.

“Diên Nhi, em có biết, trước khi ngủ mà uống chút rượu vang đỏ sẽ khiến giấc ngủ tốt hơn không?”

Cố Diên:???

Cố Diên nhìn chai rượu vang đỏ Phong Hi Niên đã chuẩn bị sẵn trong phòng, ngay lúc cô còn không hiểu làm sao, miệng bình lạnh lẽo đã bị nhét vào trong huyệt nhỏ.

Cảm giác lạnh băng cứng rắn bất thình lình khiến Cố Diên giật mình, cũng xua đi không ít sự mệt mỏi, hoàn toàn không giống với vật lớn nóng bỏng của anh, thứ này quá lạnh.

Cố Diên né tránh theo bản năng, mà miệng chai rượu kia dường như lại bị huyệt nhỏ hút lấy, làm thế nào cũng không tránh nổi.

“Bé con, em xem, huyệt nhỏ của em khát như vậy cơ mà.”

Giọng nói anh dễ nghe nhưng lại luôn nói những lời khiến cô thẹn thùng.

Cố Diên dựa vào trong ngực Phong Hi Niên, đương nhiên thấy được cảnh tượng này, nhưng rõ ràng anh vẫn còn chưa làm xong chuyện.

“Bé con, vậy thì để âm h* nhỏ của em nếm thử rượu xem sao nhé.”

Cố Diên vừa định nói không, anh đã dốc chai rượu lên, từng dòng rượu lạnh đổ thẳng vào trong huyệt nhỏ thiếu nữ.

“Ưm… anh Hi Niên… tha cho Diên Nhi đi mà… lạnh quá… ha…”

Theo dòng rượu lạnh lẽo chảy vào, miệng bình rượu cũng bị đẩy mạnh vào trong một chút, Cố Diên nào bị thứ như thế này khai phá âm h* bao giờ, vừa thẹn thùng lại vừa dâm đãng, khoái cảm lại ập tới.

“Diên Nhi đúng là khẩu thị tâm phi, em xem huyệt nhỏ của em cắn chặt chưa này.”

Giờ phút này Cố Diên cũng không dám nhìn nữa, cô nhắm chặt mắt, rên rỉ yêu kiều thở dốc trong ngực anh.

Một tay Phong Hi Niên thưởng thức hai vú của cô, đêm nay nơi này đã bị chà đạp tàn phá, đầu v* vẫn đứng thẳng như trái mâm xôi mới chín, khiến người ta muốn há miệng cắn cho một cái. Một tay kia của anh cũng không nhàn rỗi, miệng bình rượu thọc vào rút ra, rồi sau đó lại nâng chai rượu lên, rượu không ngừng được rót vào trong cơ thể cô, cùng lúc đó, tinh d*ch và mật dịch cũng trào ra ngoài, cơ thể cô phập phồng, chất lỏng chảy ra khỏi huyệt thấm ướt cả ga trải giường.

Ga trải giường màu trắng lại thêm màu hồng đỏ xinh đẹp như đóa hồng mai, mà đẹp nhất là bông hoa thiếu nữ đang nở ra này, tình dục khiến cô nở rộ như một đóa hoa hồng, hương thơm ngào ngạt mê hoặc lòng người.

Tuy rằng sung sướng, nhưng Cố Diên thật sự không muốn đối mặt với dáng vẻ phóng đãng của mình.

Phong Hi Niên nghe được tiếng nỉ non của cô,

“Anh Hi Niên… Diên Nhi muốn… muốn gậy th*t lớn của anh…”

Sau khi nghe thấy lời này của cô, thứ vốn đã đứng thẳng lại càng sưng to thêm vài phần.

Thật ra anh cũng ghen ghét cái chai rượu này, nó có thể nhét vào huyệt nhỏ xinh đẹp của cô, mà ban đầu anh cũng chỉ muốn có được mật dịch trộn lẫn rượu vang đỏ mà thôi.

Lúc Phong Hi Niên rút chai rượu ra khỏi cơ thể cô, không gì bất ngờ, bé cưng của anh lại lần nữa cao trào.

Cố Diên nhìn anh lại lần nữa đè lên cơ thể mình, gậy th*t thô dài lại lần nữa đút mạnh vào trong người cô, hai người đều hết sức thỏa mãn.

Trong lúc mơ mơ màng màng, cô nghĩ, quả nhiên gậy th*t anh Hi Niên vẫn là ngon nhất.

Tư thế này, Cố Diên bị thiếu niên đè lên người chơi huyệt, vào sâu ra nông, vô cùng thoải mái, cũng rất sướng. Tuy rằng không phải tư thế đa dạng nhưng lại khiến cô thích nhất, rất có cảm giác an toàn, mở mắt là có thể nhìn thấy anh, cũng rất hưởng thụ, hô hấp kề bên, nước sữa hòa hợp.

Khi Phong Hi Niên bắn vào trong cơ thể cô một lần nữa, cô đã mệt thiếp đi mất. Cố Diên cảm thấy anh có hơi không thích hợp, tuy rằng ngày thường anh cũng không biết tiết chế là gì, nhưng hôm nay lại đòi hỏi rất nhiều, nhưng cô cũng không còn sức để mà suy nghĩ nữa.

Anh biết hôm nay mình mất khống chế, tuy rằng bây giờ đã từng bước xác định được tâm ý của cô, nhưng Phong Hi Niên không thể không nhắc tới, hôm nay trên đường tới, anh gặp được Lâm Viễn, cô cũng mời Lâm Viễn sao? Mà nếu giấc mơ sau vụ tai nạn kia là thật, vậy thì sự ràng buộc giữa Lâm Viễn và Diên Nhi còn sâu hơn anh với cô nhiều.

Đương nhiên, Phong Hi Niên đã phái người đi điều tra, rồi sẽ có manh mối ngay thôi.

Thiếu niên thành kính hôn lên giữa lông mày cô, giống như nhà nghệ thuật đối đãi với tác phẩm mình trân quý nhất.

“Diên Nhi, em chỉ thuộc về mình anh thôi.” Bé con quý giá nhất của anh.

Mà bình rượu hỗn hợp mật dịch và rượu kia đương nhiên cũng phải nâng niu để về sau chậm rãi nếm thử.