Dụ Trúc Mã - Nãi Hoàng Lưu Tâm

Chương 22




Khi ánh đèn trong vườn hoa nhà kính sáng lên lần nữa, Cố Diên thấy mẹ mình mỉm cười nói, “Bé con, tạm biệt, mẹ sẽ ở trên thiên đường nhìn con vui vẻ hạnh phúc.”

Cố Diên được thiếu niên ôm vào ngực đã ngừng rơi nước mắt, cô đưa mắt nhìn quanh, bốn phía đều là hoa cam và diên vĩ, bọn họ đã bị biển hoa vây lấy.

Đây đều là những bông hoa Phong Hi Niên tự tay trồng vào lúc cô không ở đây.

Anh nhìn người đẹp trong ngực, kiều diễm ướt át, bởi vì mới khóc xong mà đôi mắt phiếm hồng, khiến anh nghĩ tới cảnh tượng cô thở dốc dưới thân mình, ánh mắt cũng y như vậy.

Thật ra, năm 14 tuổi tặng cô vườn hoa nhà kính này, Phong Hi Niên từng ảo tưởng tư vị chà đạp cô ở ngay trong này.

Giữa nhà kính là chiếc thảm thủ công dệt từ tơ tằm, xúc cảm mềm mại tựa mây, ở giữa còn đặt một chiếc sofa bọc da, ghế sofa rộng rãi, thích hợp ngồi đây nhàn nhã uống trà chiều.

Nhưng Phong Hi Niên thiết kế cái này chủ yếu là muốn làm được nhiều chuyện “yêu đương” hơn.

Anh ấn vào một cái nút, nhà kính lại rơi vào bóng tối, chỉ thấy trên đỉnh nhà kính lập lòe sao trời, vô cùng mộng mơ.

“Bé ngoan, có lẽ em không biết, từ rất lâu trước kia, anh đã muốn đè em ở đây, chơi em tới phát khóc.”

Cố Diên nghe lời nói sắc tình của Phong Hi Niên, khuôn mặt đã đỏ bừng. Cô được anh ôm ngồi trên đầu gối, đương nhiên cũng cảm nhận được tình trạng của cây gậy to lớn giữa hai chân anh đã dựng thành lều trại, chọc vào giữa mông cô.

Thật ra, tuần này cô tới tháng nên đã mấy ngày rồi hai người không làm chuyện đó, đương nhiên cô cũng có nhiều khao khát hơn. Mà kể từ khi Cố Diên bị Phong Hi Niên cho trải nghiệm đủ loại tư thế thoải mái, cô cũng hi vọng anh có thể sung sướng nhiều hơn. Điều này đã khơi dậy tính ham học của cô, nhân dịp Phong Hi Niên bận rộn mấy ngày, cô đã chăm chỉ xem mấy bộ phim người lớn, học tập được không ít thứ thú vị.

Lúc cô quỳ gối giữa hai chân thiếu niên, đôi mắt hạnh sáng ngời nhìn anh nói, “Anh Hi Niên, Diên Nhi muốn ăn gậy th*t lớn”, chút lý trí của Phong Hi Niên đã lập tức biến mất, hoàn toàn bị dục vọng nuốt chửng.

Gậy th*t kia cứng tới mức lúc vừa được “giải thoát” như tát vào mặt thiếu nữ, quy đ*u lớn vỗ vào khuôn mặt nhỏ của cô, nơi bị nó đụng vào đã trở nên nóng bỏng, khởi đầu này không giống video mà cô học!

Khi thiếu niên thả mãnh thú ra ngoài, tuy rằng đã xây dựng tốt tâm lý, nhưng Cố Diên vẫn vì sự to dài mà chấn kinh một lúc, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, cô cũng không tưởng tượng ra nổi âm h* nhỏ xinh nuốt vật lớn này vào bằng cách nào.

Trong đầu Cố Diên nhớ lại video mình xem, vội vươn đầu lưỡi lướt qua phía trước gậy th*t, chỉ vừa mới chạm vào, mã mắt đã có chất lỏng đặc sệt chảy ra.

Trong đầu Phong Hi Niên đang không ngừng đấu tranh, anh đè nén suy nghĩ muốn nhét gậy th*t vào trong cái miệng thơm tho của cô, nhưng nhìn thiếu nữ quỳ gối giữa hai chân mình, thậm chí đôi mắt còn mang theo sự tò mò nhìn chằm chằm vào gậy th*t của anh, bây giờ anh có nên dạy một khóa sinh lý cho cô không?

Nghe thấy hơi thở thiếu niên ngày càng nặng nề, Cố Diên biết mình phải thực hiện động tác ngay bây giờ, cô giống như ăn một cây kẹo mút lớn, liếm láp gậy th*t từ trên xuống dưới, mỗi lần liếm đến đỉnh là lại ngậm vào trong miệng rồi chậm rãi mút vào.

“Shh… Diên Nhi… yêu tinh…”

Chất lỏng từ mã mắt chảy ra hòa vào với nước bọt của thiếu nữ, khiến gậy th*t thô to như được ánh nước bao phủ, rõ ràng là con quái thú dữ tợn màu tím đen, thậm chí là còn nổi cả gân xanh, nhưng thiếu nữ cũng không cảm thấy nó xấu xí, đối với cô, nó như là một món quà quý báu, cô cố gắng nuốt nó vào trong miệng, chỉ là, dương v*t của anh thật sự vừa dài vừa to, dù đã sắp chạm tới cổ họng cô rồi nhưng hơn nửa vẫn lộ ra bên ngoài.

“Bé ngoan… kiên nhẫn một chút…”

Phong Hi Niên khắc chế tới cực hạn, cô quyến rũ tới nhường nào thì anh cố nhịn vất vả nhường ấy, huống chi cô còn đang dụ dỗ anh.

Lúc thiếu niên bắt đầu thọc vào rút ra ở trong miệng cô, Cố Diên chỉ thấy hít thở không thông, cô biết anh Hi Niên đã làm rất chậm, anh sợ khiến cô bị thương, nhưng có lẽ đây là lần đầu cô làm chuyện này, cho dù có xem bao nhiêu bộ phim đi chăng nữa thì kinh nghiệm thực tế cũng có giới hạn.

Cây gậy kia thật sự quá to, ra vào trong miệng cô khiến khuôn mặt nhỏ đã hơi trắng bệch.

“Bé ngoan, em thả lỏng một chút…” Phong Hi Niên sợ cô vất vả, chỉ có thể cố gắng phóng thích dục vọng đọng lại trước.

Lại thấy cô gian nan lắc đầu, cô muốn anh Hi Niên bắn vào trong miệng mình. Cố Diên tìm đường chết, dùng sức mút quy đ*u một cái thật mạnh.

Tinh d*ch đặc sệt hùng dũng phun ra từ gậy th*t, bắn đầy trong miệng thiếu nữ, cô không kịp nuốt, thậm chí còn bị sặc, chất lỏng đặc sệt chảy ra khỏi khóe miệng cô.

Phong Hi Niên mới vừa rút gậy th*t ra khỏi miệng cô, nhìn dáng vẻ của bé cưng nhà mình, anh chỉ cảm thấy cô chính là vưu vật trời sinh, nên bị anh chơi ở trên giường.

Anh bế cô gái đang quỳ trên mặt đất dậy, bởi vì phải nuốt một lượng lớn tinh d*ch nên tinh thần Cố Diên vẫn chưa bình tĩnh lại, bị thiếu niên đặt thành một tư thế khác.

Trên mặt đất là lễ phục và châu báu trang sức rơi rụng, sự xinh đẹp kiều diễm của cô khiến người ta không thể rời mắt.

Bờ mông như trái đào mọng nước của cô bị nâng lên cao, vốn dĩ chỉ là quỳ, lúc này đã thành tư thế quỳ bò, hai tay chống lên trên thảm, đôi chân bị mở rộng ra, vừa hay để lộ huyệt nhỏ ướt át không hề che giấu.

“A…”

Gậy th*t của thiếu niên bất thình lình xâm lấn khiến linh hồn của Cố Diên trở về cơ thể, thứ thô to kia mới bắn một lần, lúc này xuyên xỏ vào âm đạ* khít chặt cũng là chông gai.

“Bé cưng, sao lần nào chơi em cũng vẫn chặt vậy chứ.” “Ưm… anh Hi Niên… nhẹ thôi… nhanh quá…”

Tư thế như này khiến anh đi vào sâu hơn, Cố Diên chỉ cảm thấy bụng nhỏ run rẩy không ngừng.

Thiếu niên ngày càng dùng sức, lần sau lại sâu hơn lần trước, đương nhiên anh nhớ rõ tư vị mất hồn khi chạm tới tử c*ng cô, nguyên cây gậy th*t đều bị khoái cảm ấm áp mềm mại chặt khít của cô vây lấy.

Hoa huy*t thiếu nữ bị căng ra, nhụy hoa bên trong bị chà đạp tới mức sưng đỏ.

Nếu như đổi sang một góc độ khác sẽ thấy dáng người hoàn mỹ của thiếu niên, anh đẩy vòng eo tráng kiện của mình, đút gậy th*t thô dài vào bên trong âm h* trắng hồng của thiếu nữ, nơi giao hợp chồng chất tinh d*ch, chảy xuống theo bắp đùi cô như muốn làm ướt cả cánh đồng hoa. Mỗi lần gậy th*t rút ra rồi lại đút vào, hai vú đầy đặn lại đong đưa kịch liệt như từng đợt sóng.

“Ưm… Diên Nhi… Diên Nhi muốn ra…”

Hoa tâm của Cố Diên bị kích thích, mỗi nơi mẫn cảm trong người cũng bị chọc tới, bởi vì hoan ái mà vách tường co rút lại, đạt tới đỉnh núi khoái cảm, từng đợt thủy triều ập tới, tinh d*ch nóng bỏng phun vào tận sâu bên trong.

Phong Hi Niên càng làm càng nghiện, càng “yêu” càng không khống chế được sức lực, anh muốn dành hết mọi sự dịu dàng cho cô, nhưng mỗi lần làm chuyện giường chiếu, anh lại bị cô hút hồn không còn chút lý trí nào cả, lúc này Cố Diên đã rên rỉ rơi lệ.

Cô quá sung sướng, khoái cảm ập tới hết đợt này tới đợt khác, thật sự rất muốn dạng chân ra cho anh Hi Niên chơi huyệt như thế này mãi mãi.

Cô bắt đầu kêu rên một cách dâm đãng vô ý thức.

“Anh Hi Niên… bắn cho Diên Nhi đi… âm h* nhỏ của Diên Nhi muốn được anh Hi Niên lấp đầy…”

Nhà kính trồng hoa yên tĩnh không tiếng động, chỉ có tiếng thiếu nữ rên rỉ và tiếng cơ thể va chạm vào nhau, tràn ngập trong không gian kín.

Phong Hi Niên chỉ thấy âm h* nhỏ của cô gái dưới thân cắn lấy anh ngày càng chặt, nghe những lời rên rỉ dâm đãng của cô, anh lại bế cô lên thay đổi tư thế một lần nữa, để cô có thể nhìn thấy anh, như vậy, cô có thể nhìn rõ anh là người đã bắn đầy trong tử c*ng của cô.

“Bé ngoan… nhìn anh, là Phong Hi Niên anh bắn đầy âm h* dâm đãng của em.”

Nói xong thì há miệng cắn lấy đầu vú của cô, cả quầng vú màu hồng nhạt cũng bị ngậm trong miệng.

Cố Diên bị thiếu niên ôm trong ngực, đôi mắt ngập nước, vú và âm h* đều chịu kích thích, đường đi bên trong cơ thể không chịu được mà cắn chặt lấy gậy th*t lớn, chỉ trong chốc lát, cô đã cảm thấy bụng nhỏ nóng lên, tinh d*ch mạnh mẽ phun trào khiến cả người cô run rẩy, mà thời gian bắn tinh lần này còn lâu hơn lúc nãy bắn trong miệng cô, nếu không phải kỳ an toàn, có khi nào cô mang thai không?

Đời trước, cô không thể nào có con, đời này cô rất mong chờ đứa nhỏ giữa mình và Phong Hi Niên.

Đầu óc Cố Diên trở nên mơ màng, cô ngẩng đầu nhìn bầu trời sau qua nóc nhà kính, trước mắt bất giác biến thành màu đen.