Dụ Trúc Mã - Nãi Hoàng Lưu Tâm

Chương 17




Lần nữa Cố Diên có ý thức, trời đã tờ mờ sáng, cô chỉ cảm thấy trên người đau nhức như bị xe nghiền qua, đang định cử động lại bị thứ gì đó bên hông đè nặng, cô khẽ mở mắt mới phát hiện thiếu niên đang ôm lấy mình từ phía sau.

Sợ hãi nhất là ở giữa hai chân cô còn có vật lạ khác thường, Cố Diên không cần nghĩ cũng biết là thứ hôm qua khiến cô dục tiên dục tử, vậy mà lại đút trong huyệt nhỏ của cô cả một đêm, nghĩ vậy, khuôn mặt Cố Diên lại đỏ bừng.

Phong Hi Niên cũng nhận ra bé con trong ngực đã tỉnh lại, cơ thể cô mềm mại dễ động tình, sáng sớm nơi nào đó đã bắt đầu cắn mút gậy th*t anh chôn trong đó.

Sáng sớm, tình dục mãnh liệt vô cùng, huống chi mỹ nhân mình âu yếm còn nằm trong ngực, đương nhiên Phong Hi Niên đã cương cứng.

Cố Diên đang lặng lẽ chuẩn bị dịch khỏi lồng ngực anh, chậm rãi di chuyển cơ thể, vất vả lắm vật kia mới rời khỏi huyệt nhỏ, tinh d*ch cuồn cuộn không ngừng chảy ra, khiến ga trải giường bên dưới ướt đẫm.

Cố Diên chưa từng gặp cảnh tượng nào dâm đãng như vậy, âm h* trắng nõn bị chơi đùa tới mức sưng đỏ và gậy th*t lớn tím đen quả thực đã đánh sâu vào thị giác.

Chuyển tầm mắt lên dáng người hoàn mỹ và khuôn mặt anh tuấn của thiếu niên… Cố Diên cảm thấy nhịp tim mình bắt đầu không ổn.

Cô đang định xuống giường tắm rửa lại bị thiếu niên ôm lấy eo.

“Diên Nhi… em không ngủ thêm sao?” Giọng nói quyến rũ trầm thấp mang theo sự biếng nhác.

“Em muốn đi tắm.” Giọng nói Cố Diên mềm mại khiến người nghe xong lại có dục vọng muốn xâm phạm.

Cố Diên vừa nói xong, cánh tay bên hông đã buông lỏng, không biết vì sao đáy lòng lại cảm thấy mất mát, nhưng ngay sau đó, cả người cô nhẹ bẫng, Phong Hi Niên bế cô như công chúa, thật ra anh đã tỉnh dậy từ sớm, chỉ muốn nhìn xem phản ứng của cô thế nào mà thôi, cô sẽ hối hận vì đã để anh chiếm hữu chứ?

“Anh Hi Niên?”

“Không phải em nói muốn tắm sao? Bé ngoan, chúng ta tắm cùng nhau.” Sáng sớm, Phong Hi Niên đã bị hành động đáng yêu của Cố Diên chọc cho trái tim ngứa ngáy, tâm tình cũng rất tốt. Nói xong thì ôm cô nhanh chóng bước đến phòng tắm.

“Em… em có thể tự tắm mà.” Cố Diên nói lắp.

“Bé ngoan của anh, em còn có sức lực tắm rửa sao? Xem ra là anh chưa đủ cố gắng rồi.”

Cố Diên bị ôm vào phòng tắm, phòng tắm rất lớn, cách trang trí tinh tế sang trọng từ những chi tiết nhỏ, bồn tắm hướng ra phía cửa sổ hình tròn, bên trong lại là một phòng tắm vòi sen khác.

Cố Diên chọn tắm vòi hoa sen, nội tâm cô tự nhủ, chỉ là tắm thôi mà, không cần phải nghĩ nhiều.

Mà khi tay thiếu niên tẩy rửa tới nơi riêng tư, khát vọng cơ thể của cô bắt đầu dâng lên, ngón tay anh rất linh hoạt, đều chạm vào chỗ mẫn cảm của cô.

“Bé ngoan, tách chân ra một chút nào… anh bắn vào bên trong có hơi sâu…”

Cố Diên cảm nhận được ngón tay thiếu niên moi móc ở mọi ngóc ngách, tinh d*ch lại chảy ra khỏi cơ thể cô, cô lại tự mê hoặc bản thân, anh Hi Niên chỉ muốn giúp cô rửa sạch mà thôi.

“Ưm a… a…”

Thiếu nữ không chịu nổi khiêu khích, bất giác rên rỉ thành tiếng.

Phong Hi Niên nhìn cả người cô trần trụi, dáng người lả lướt, ngực to mông cong, eo nhỏ chân dài, giống như là tiên nữ trong nước, mà anh chính là tội đồ xâm phạm sự thuần khiết của tiên nữ đó.

Anh cũng không hề nhẫn nại, đặt dương v*t đã cứng nóng vào giữa âm h* nhỏ xinh ướt át của cô, ngày hôm qua vẫn chưa đã thèm, nếu không phải sợ cô vừa phá thân xong đã bị chà đạp mệt mỏi, anh cũng không định dừng lại rồi.

Cố Diên chỉ thấy cảm giác quen thuộc lại trở về, khác với ngày hôm qua, bây giờ gậy th*t chỉ thọc vào rút ra ba nông hai sâu ở trong huyệt nhỏ, nước từ vòi hoa sen và mật dịch từ trong âm h* đã không thể phân biệt, bên tai của cô chỉ còn lại tiếng nước ào ạt.

Cố Diên bị anh chơi ngay trong khi đứng, vòng eo đong đưa theo nhịp điệu của anh, hai vú kiêu ngạo vểnh lên cọ vào lồng ngực kiên cố của thiếu niên tới mức đầu v* cũng cứng lên rồi dựng thẳng. Ngọn lửa dục vọng của Phong Hi Niên bộc phát, đưa đẩy khiến cô phải run lên.

“Bé con dâm đãng Diên Nhi của anh, anh chơi em thế này em có sướng không?”

“Ưm… anh Hi Niên… hừ… chậm một chút… Diên Nhi không chịu nổi…”

Anh thích nhất là nhìn dáng vẻ chìm trong tình dục của cô, Cố Diên như vậy chỉ mình anh được thấy mà thôi.

Hồn nhiên gợi cảm, non nớt quyến rũ.

Cố Diên ngẩng đầu lên, dòng nước vòi hoa sen chảy từ khuôn mặt cô cho tới khe ngực, sau đó là bụng nhỏ bị chơi tới phình lên, xuống nơi giao hợp giữa hai người, trong lúc hoan ái, mật dịch không ngừng chảy xuống bắp đùi.

Nhiệt độ phòng tắm tăng lên cao, khiến thủy tinh xung quanh bao phủ hơi nước, từ ngoài nhìn vào chỉ thấy hai bóng người triền miên, mông lung mơ màng.

Tiếng thở dốc của thiếu niên không ngừng tăng lên, mãi cho đến khi anh bế cô lên lần nữa, treo chân cô lên cánh tay mình, ra vào thật sâu mấy chục lần, lưng Cố Diên dựa vào tường gạch men sứ, bọt nước dưới thân vương vãi khắp nơi, cô chỉ thấy bên trong cơ thể co rút từng đợt, lại sắp đạt tới cao trào.

Cố Diên chỉ cảm thấy anh ngày càng mãnh liệt, hoa tâm sắp bị anh phá nát mất. Trước mắt bỗng xuất hiện một tia sáng, hoa huy*t dâng trào, bọn họ cùng nhau lên đỉnh.

Cố Diên cũng không biết tiếp đó mình được ôm lau khô cơ thể rồi bế lên giường như thế nào.

Tới lúc cô tỉnh dậy, chỉ thấy Phong Hi Niên đang bưng một chén hoành thánh nóng hôi hổi bước vào.

Giống như đời trước vậy, cô được anh ôm vào trong ngực, đút từng miếng từng miếng hoành thánh, vẫn là hương vị quen thuộc đó. Đời trước, cô mắc bệnh trầm cảm, không cảm thấy món nào có hương vị cả, cho dù Phong Hi Niên bận rộn tới đâu cũng sẽ tự mình vào bếp nấu cho cô ăn, thậm chí anh còn tìm tới đầu bếp Michelin học nấu ăn, chỉ vì để cô có thể ăn nhiều hơn một chút.

Hốc mắt bất giác nóng lên. Tí tách —

Nước mắt rơi vào trong chén. “Sao lại khóc rồi?”

Phong Hi Niên cho rằng cô không muốn, thiếu nữ lại chủ động xoay người ôm lấy cổ anh, dựa đầu vào bả vai anh.

Anh nghe thấy lời xin lỗi bi thương của cô, “Anh Hi Niên… em xin lỗi.”

Phong Hi Niên không rõ nguyên do, cho dù phải xin lỗi thì cũng là anh xin lỗi vì đã bỏ thuốc để chiếm đoạt cô.

Nhưng cô lại nói lời xin lỗi, rất khó để Phong Hi Niên không nghĩ tới chuyện cô đang xin lỗi vì có tâm tư gì khác.

Thiếu nữ lại lần nữa bị đè xuống giường.

“Diên Nhi, cho dù em xin lỗi cũng vô dụng, em chỉ có thể thuộc về anh thôi.”

Cố Diên thật sự không hiểu ra sao, huyệt nhỏ vất vả lắm mới khép lại lại lần nữa bị anh cạy mở.

Ngoài cửa gió to mưa lớn, trong phòng nhiệt tình nóng bỏng.