Du Ngoạn Mạt Thế

Du Ngoạn Mạt Thế - Chương 36: Động vật biến dị





. " Meoww "


. Trong kho hàng, 1 con chó.. Ách.. 1 con mèo bộ lông màu đen tuyền, thân hình nhanh nhẹn đang dùng móng vuốt tấn công 1 nhóm dị năng giả. Tuy thân hình con mèo to lớn như 1 con husky nhưng lại không giảm đi sự linh hoạt và nhanh nhẹn mà nó có được làm cho nhóm dị năng chỉ biết cắn răng chật vật vừa đánh vừa né, mục đích chỉ mong sau có thể thoát khỏi nó càng nhanh càng tốt.


. Nhóm người thầm than quả thật xui xẻo mà, đi ra ngoài thực hiện nhiệm vụ lại gặp dây dưa cùng con mèo biến dị thế này!!! Thiên gia thật không bằng mà.


. Con mèo có 1 đôi mắt ruby đầy xinh đẹp nhìn lũ nhân loại đang chật vật trước mặt thật làm nó hưng phấn không thôi, nhưng tên nhân loại này lại không biết điều như thế dám dùng lửa đốt bộ lông xinh đẹp của nó, nó thật sự tức giận rồi.


" Meówww ôôô...ôô "


. Mèo biến dị rống lên đầy sự giận dữ, tốc độ đánh về phía nhóm dị năng càng ngày càng nhanh, nhóm dị năng cuối cùng cũng không cầm cự được bao lâu, thoáng 1 chốc đã có người ngã xuống đất, hi sinh.


. Sau khi xác định nhân loại trước mắt đã chết hết, nó mới xoay người phóng đi để loại 1 bãi hoang tàn đầy máu.


. Những thành phố khác cũng bị động vật biến dị tấn công 1 cách bất ngờ, những tiếng thét đầy thê lương của nhân loại hòa lẫn vào là những tiếng gầm gú đầy hưng phấn của những động vật đã từng bị con người chèn ép nặng nề vang vọng khắp nơi, thương vong nhiều vô số kể, thoáng 1 cái sự âm u khi mạt thế giáng lâm nay lại càng âm u và đầy thương tâm hơn. Nhà nước sau khi tận thế đến càng ngày càng rối loạn, những thế lực ngầm bắt đầu tranh đấu gây gắt với nhau, nhân tính sau khi tận thế đối với nhân loại mà nói không bằng 1 mẩu bánh quy....




--- ------ ------ ---


. Bọn ta hoàn toàn không biết tình trạng gì đang xảy ra, ta nhàn nhã ngồi trong lòng anh đọc quyển tiểu thuyết mà mình đang đọc dở, anh thì thật kiên nhẫn đút từng miếng táo cho ta. Còn về phần 2 người Diễm Dật thì đang bận xử lí đống vật tư nhưng ta biết đó chỉ là cái cớ của bọn họ để cả 2 có thời gian " tỉnh tò " với nhau thôi, còn Tố Tố thì được ta phân đi theo đám người Tống Tư Vũ bên kia, mỹ kì danh là ta sai đi giúp bọn họ nhưng thật ra chờ bọn kia thương tích đầy mình Tố Tố mới được ra tay.


. Anh nhìn ta cười đến bỉ ổi thì biết có người sắp bị ta tính kế rồi nhưng chỉ đành cười nhẹ, sủng nịch xoa xoa tóc ta, một bên chuyện chú đút táo cho ta ăn. Còn ta thì híp mắt cảm thụ nở nụ cười, nhón lên hôn nhẹ môi anh, sau đó tiếp tục đọc truyện của mình.


. Không khí đầy ấm áp như thế kéo dài chỉ khoảng 1 tiếng đồng hồ, nhóm người Tống Tư Vũ toàn thân đầy thương tích, chật vật không chịu nổi trở về, Tố Tố đi phía sau bọn họ thương tích không nhiều lắm chỉ 2 3 vết cào nhỏ không đáng bận tâm.


. Nhóm người Tống Tư Vũ mặt ai nấy đều đen như đáy nồi, bọn họ có cần vận cứt chó đến thế không?! Gặp 2 con tang thi cấp 2, trời ạ, nếu không có Tố Tố kịp thời xuất hiện thì chắc bọn họ đã bị lũ tang thi xé xác rồi. Lại nhìn về phía ta đầy sự nghi ngờ, chuyện bọn họ gặp tang thi chắc ta đã biết rồi nên mới kêu Tố Tố đi giải vây???! Được rồi, bọn họ biết ta là người thù dai nên chỉ đành ngậm bồ hòn thôi. Nhưng nghĩ đến đống vật tư thu thập được, bọn họ thấy cũng không coi như bị lỗ vốn đi. Nếu bọn họ biết vật tư đã sớm bị ta ăn xén ăn bớt thì biểu cảm thế nào nhỉ?! Thật mong chờ a~~.


. Tố Tố thì đi đến đứng kế bên ta, còn bọn người Lâm Sở Hạo thì cảm ơn cho có lệ rồi kiếm 1 góc ngồi nghỉ ngơi hồi phục thể lực lại. Trước khi đi mỗi người 1 tâm tư mà suy nghĩ...


. Tô Gia Hân nhìn ta toàn thân sạch sẽ lại được anh nâng như nâng trứng, lại nhìn bộ dạng dơ bẩn không chịu nổi của mình thì trong mất đầy sự ghen tị cùng hận ý còn có sự độc ác điên cuồng.



. Tiêu Đổng Y cũng từ từ trưởng thành hơn nhiều, tuy thật sự có ghen tỵ với ta nhưng rất khôn ngoan mà cất giấu đi. Sau đó cùng hệ thống tranh cãi với nhau 1 hồi, không cần phải nói kết quả luôn là ả thua trong tay hệ thống. Tuy ả không ưa gì hệ thống cho mấy nhưng ả không thể không thừa nhận hệ thống thật sự rất có ích nha.


. Lâm Sở Hạo thì nhìn ta trong mắt lóe lên sự si mê cùng sự điên cuồng muốn chiếm đoạt, nhìn qua anh thì đầy sự địch ý xen lẫn 1 chút kiêng kỵ, với thực lực của anh gã không chắc có phần thắng nên gã cần quan sát 1 thời gian nữa, gã nhất định phải mạnh hơn anh, đoạt lấy ta để có thể biến thành 1 cường giả thực thụ. Gã càng nghĩ trong mắt càng đầy sự tham lam.


. Tống Tư Vũ thì lại đặt tâm tư trên người Tố Tố, nhìn cô càng ngày càng chói mắt, càng ngày càng xa lánh hắn, trong lòng hắn không biết vì sao cảm thấy thật mất mác, lúc trước cô đặt tâm tư lên hắn, hắn lại nhẫn tâm bỏ qua, giờ lại muốn hàn gắn lại, liệu còn kịp không?! Nghĩ thế trên khuôn mặt tuấn tú nở nụ cười tự giễu xen lẫn 1 tia đau khổ.


. Ta im lặng thu hết biểu cảm của những người này vào mắt, tuy biết bọn họ đánh chủ ý gì nhưng cũng lười để ý nên tiếp tục vùi đầu vào đọc tiếp truyện của mình. Anh thì tiếp tục dịu dàng chăm sóc cho ta, còn về lũ người kia?! Ha, anh không hứng thú quan tâm.


. 2 người Diễm Dật cũng nắm tay nhau từ từ đi đến chỗ ta, ta cũng cảm nhận được bèn ngẩng đầu lên, mở miệng trêu chọc: “ Tâm sự xong rồi nhỉ?! “


. Mặt của cả 2 bỗng nổi lên 2 rặng mây hồng khả nghi, Mị Diễm giận dỗi: “ Tiểu thư, người chọc chúng tôi “


. Ta cười đầy sự vô tội: “ Nào có nha “ Sau đó chuyển chủ đề: “ Thôi, xong rồi thì mau lên xe trở về thôi “



--- ------ --------


. Sau khi lái xe chạy ra khỏi trấn, Vô Dật lái xe theo sự chỉ dẫn của ta chạy thẳng theo đường lớn đi về. Nhìn hàng xe 2 bên đường ngổn ngang chất chồng lên nhau, ruột đã bị hút cạn xăng, vỏ ngoài rỉ sét tróc sơn, cũ kĩ như một bãi phế liệu.


. Bọn ta đang cảm thấy kì lạ vì sao không gặp 1 con tang thi du đãng nào hết, không phải bọn ta thích ngược nhưng đây là thời mạt thế!! Không có tang thi mới đúng là kì quái.


. " aaaaà...Huuuuuú "


. Tiếng tru của Sói vang vọng lên đã giải đáp nghi hoặc trong lòng của bọn ta.


. " Kétttt "


. Xe dưới sự điều khiển của Vô Dật vội phanh thắng gắp, ta âm trầm nhìn nguyên đàn Sói to lớn trước mặt. " Động Vật Biến Dị "?! Không ngờ nhanh như vậy đã xuất hiện rồi.