Dụ Hôn

Chương 216




Lê Giai Âm không hiểu, “Tại sao chứ? Thật ra Nghiên Nghiên mới là con gái ruột của anh Mạnh, anh ấy yêu thương con bé nhất, mặc d5ù anh ấy cũng thương Cố Tương nhưng dù sao nó cũng không phải người nhà họ Mạnh... Cố Tương thực sự không có một chút máu mủ nào6 với anh Mạnh cả.”

Cổ Tượng đứng ngoài cửa, đôi mắt cô tối sầm lại. Nếu không phải chính tai nghe thấy, Cố Tương sẽ khôn7g bao giờ ngờ được rằng Lê Giai m lại chán ghét mình đến mức này. Bà Giang nhíu mày, nhìn Lê Giai m với vẻ khó hiểu, “Chẳng lẽ c4ô nghĩ rằng ông cụ muốn Cố Tương về nhà này là vì muốn kết làm thông gia với nhà họ Mạnh à?” Lê Giai m nghẹn họng, “Không phải s8ao?” Bà Giang cười nói: “Xem ra Chủ tịch Mạnh không nói sự thật cho cô biết rồi.”

Bà Giang không biết sự tự tin của Lê Giai m đến từ đâu. Nếu không phải nhà họ Giang coi trọng Cố Tương , tại sao họ lại muốn kết làm thông gia với nhà họ Mạnh chứ?
Nhà họ Mạnh thực sự cũng khá vào mấy năm trước, nhưng trong những năm gần đây, họ càng ngày càng xuống dốc. Chưa cần nói đến bây giờ, cho dù là trước đây, với điều kiện của nhà họ Giang thì họ tuyệt đối sẽ không kết làm thông gia với nhà họ Mạnh. Bởi vì nếu muốn tìm thông gia, bọn họ có thể dễ dàng tìm được gia đình tốt hơn nhà họ Mạnh gấp vạn lần. Chuyện cho tới bây giờ, đúng là vì họ coi trọng Cố Tương .

Lúc trước Chủ tịch Mạnh tới đây, ông cụ cũng đã nói điều này, nhưng có vẻ như sau khi trở về, Chủ tịch Mạnh cũng không nói cho vợ mình biết, thể mới dẫn đến việc Lê Giai Âm vẫn luôn cho rằng nhà họ Giang muốn con gái của nhà họ Mạnh.

Nghe những lời của bà Giang, Lê Giai Âm nói: “Chị thông gia, chị nói gì tôi nghe không hiểu.”

“Thế thì để tôi nói cho cô biết vậy.” Bà Giang nói: “Có rất rất nhiều người muốn gả con gái cho Giang Trí , điều kiện của họ còn tốt hơn nhà họ Mạnh không biết bao nhiêu lần... nhưng tại sao ông cụ lại lựa chọn Cổ Tượng. Không phải vì ông cụ để ý chút tài sản của nhà họ Mạnh, mà chính là vì ngày sinh tháng đẻ của Cố Tương .”
Bà Giang đã gặp Mạnh Nghiên, điều kiện của cô ta cũng chỉ có thể. Thậm chí bà Giang còn không hiểu, Lê Giai m lấy đâu ra sự tự tin mà cho rằng với điều kiện của cô con gái kia mà có thể được vào làm dâu nhà họ Giang.

Lê Giai Âm kinh ngạc hỏi: “Thật sự là như vậy ư?”

Bà Giang nói: “Tôi lừa cô làm gì?”

Lê Giai Âm nhíu mày, nói như vậy, nghĩa là nếu như ly hôn, Mạnh Nghiên cũng không thể lấy Giang Trí .

Bà Giang vươn tay vỗ vai Lê Giai m, “Tôi biết, bây giờ cô muốn bôi nhọ thanh danh của Cố Tương , khiến chúng tôi đều căm ghét con bé và đuổi con bé đi, sau đó để Giang Trí cưới Mạnh Nghiên, như vậy cô sẽ chẳng mất mát gì. Nhưng bây giờ tôi nói với cô những điều này là để cô hiểu rõ, nếu đuổi Cố Tương đi, cô sẽ chẳng được lợi ích gì hết. Thay vì cùng con gái tìm cách gây rắc rối cho Cố Tương, cô hãy suy nghĩ phải làm sao lấy lòng con bé đi.”
Vẻ mặt Lê Giai m rất khó xử, bởi vì bà ta không ngờ bà Giang lại thản nhiên nói ra suy nghĩ trong lòng mình.

Bà Giang tiếp tục: “Hiện giờ Cố Tương đang sống cùng với Giang Trí , con bé chính là người nhà họ Giang chúng tôi. Thành thật mà nói, tôi không hài lòng với cách cô đang làm. Đều là người một nhà, có chuyện gì hãy đóng cửa bảo nhau, có loạn hết ra ngoài như thể không những làm hại danh dự Cố Tương , mà còn hại cả Giang Trí .”

Lê Giai Âm vội vàng giải thích:

“Tôi đâu có muốn hại Giang Trí .”

“Vậy cô làm hại Cố Tươn glà điều

đương nhiên sao?” Bà Giang nhìn

Lê Giai Âm và cảm thấy hơi khó

tin.

go_160070481907932

Lê Giai Âm nhíu mày, bà ta chỉ là...

bị Cố Tương làm cho tức phát điện.

Bà Giang nói: “Tôi đã nói rõ với cô

về thái độ của gia đình tôi rồi. Cô

hãy tự suy nghĩ đi. Thật ra tôi không
thể hiểu nổi cô, nếu tôi có một cô

con gái, tôi không thể nào mà đối xử

với nó như cách cô đối xử với Cố

Tương vậy?”