Dụ Hôn

Chương 172




Cậu quay lại sớm thế?”

Tiếp

“Tớ ngủ một chút thôi.” Cố Tương nói: “Đêm qua tớ cũng ngủ trong phòng bệnh được một lúc rồi, v5ậy nên cũng không thấy buồn ngủ lắm”

Bạch Vi ngồi xuống: “Hôm nay bác sĩ Giang đã khá hơn chút nào chưa?

Cố T6ương liếc mắt nhìn Giang Trì, “Anh ấy đỡ hơn rất nhiều rồi.”

Bạch Vi vừa ngồi xuống, chỉ một lát sau Hạ Văn Hiên cũng7 tới, gã đi cùng vài đồng nghiệp trong bệnh viện. Mặc dù hiện giờ Hạ Văn Hiên đang bị đình chỉ công tác, nhưng gã vẫn thường 4xuyên liên hệ với mọi người ở trong bệnh viện.

Biết Giang Trì bị thương, gã cũng muốn đến thăm.

Bạch Vi không8 nói gì khi nhìn thấy Hạ Văn Hiến. Dù sao cô đâu thể ngăn cản không cho Hạ Văn Hiên đến đây chứ

Vì Giang Trì muốn nghỉ ngơi, nên sau khi thăm hỏi xong, tất cả cùng ra ngoài.
Mấy người đồng nghiệp đi trước, Hạ Văn Hiên nhìn thấy Bạch Vi thì bước tới, gọi: “Vi Vi”

Bạch Vi không để ý đến gã.

Hạ Văn Hiên nói: “Em còn hận anh vậy sao? Còn về chuyện căn nhà, em đừng làm thể có được không? Em xem bây giờ anh đã mất việc... Lấy đầu ra tiền cho em chứ?”

“Tôi đã nói rồi, anh muốn nói về những chuyện đó thì đi mà nói với luật sư của tôi đi.” Bạch Vi nhìn Hạ Văn Hiên, “Bây giờ tôi không muốn thảo luận vấn đề này với anh.”

Hạ Văn Hiên nhìn Bạch Vi, gã vươn tay nắm lấy cổ tay cô, Bạch Vị giật nảy mình, “Hạ Văn Hiên, anh làm gì thế?”

Mặc dù họ đang ở hành lang nhưng vẫn có người qua lại.

Vì trước đây Bạch Vi từng là bạn gái của Hạ Văn Hiên, vì vậy mọi người đều biết mối quan hệ của hai người họ. Lần trước cô ả bồ nhí đến bệnh viện gây rối nên tất cả đều biết họ đã chia tay.
Nếu bây giờ thấy cô lôi lôi kéo kéo với Hạ Văn Hiên ở chỗ này, bọn họ sẽ nghĩ thế nào?

Hạ Văn Hiên trực tiếp quỳ xuống, “Vi Vi, là lỗi của anh, em tha thứ cho anh đi có được không? Sau khi chia tay, ngày nào anh cũng nhớ đến em, anh thực sự yêu em nhiều lắm. Vi Vi... Em tha thứ cho anh đi, anh van em đấy! Anh đã chia tay với Triệu Nguyệt rồi, cô ta cũng đã bỏ cái thai. Anh muốn quay lại với em”

“Các người chia tay hay không thì có liên quan gì đến tôi?” Bạch Vi vô cùng nhức đầu, “Hạ Văn Hiên, anh có thể ra dáng một người đàn ông, đừng có dây dưa với tôi thế này mãi được không? Nếu anh thật sự yêu tôi, thì lúc trước đã không làm ra chuyện như vậy rồi.”

Bạch Vi phát hiện trong việc mặt dày không biết xấu hổ, Hạ Văn Hiên luôn giỏi hơn cô.

Hạ Văn Hiên nói: “Nhưng bây giờ anh thực sự rất hối hận
Lúc Giang Phong trở lại, tình cờ nhìn thấy cảnh này, anh có thể nhìn ra được Bạch Vi đang rất khó chịu, còn người đàn ông kia cứ mặt dày mà quấn lấy cô ấy.

Giang Phong bước tháng tới, anh gọi: “Bạch Vi”

“Anh Hai” Nhìn thấy Giang Phong, Bạch Vi càng cảm thấy xấu hổ vì bị người quen thấy được cảnh này.

Giang Phong liếc nhìn người đàn ông đang quỳ trên mặt đất, anh hỏi: “Đây là.”

Bạch Vi cắn răng nói: “Đây là bạn trai cũ của em, bọn em đã chia tay, hôm nay đến thăm bác sĩ Giang thì lại gặp”

Vụ việc của Bạch Vi do công ty luật của Giang Phong xử lý, vì cô là bạn của Cố Tương nên Giang Phong cũng biết chuyện này.

Bây giờ nghe Bạch Vi nhắc đến bạn trai cũ, Giang Phong đương nhiên biết rằng đây chính là gã đàn ông khốn nạn đó. Giang Phong liếc mắt nhìn Hạ Văn Hiên, anh bình tĩnh nói: “Cho nên bây giờ gã ta quỳ xuống để nhận lỗi với em à? Đây là lần đầu tiên anh thấy có đàn ông quỳ gối trước phụ nữ đấy”
Hạ Văn Hiên nghe vậy thì vội vàng đứng lên.

Gã quỳ gối trước Bạch Vị là một chuyện, nhưng nếu bị người khác chế giễu thì thật xấu hổ.

Giang Phong lấy danh thϊếp của

mình ra và nói: “Xin chào, tôi là

Giang Phong Hạ Văn Hiên duỗi tay

cầm tấm danh thϊếp và nhìn lướt

qua. Gã chưa từng nhìn thấy Giang

Phong, nhưng với một người luôn

thích nịnh bợ những người có chức

có quyền như gã thì chắc chắn đã

từng nghe nói đến anh rồi.

Hạ Văn Hiên rất thích nghe ngóng

những chuyện này, gã biết đây là

anh của Giang Trì và là người gã

không thể trêu chọc được.

Vẻ mặt Hạ Văn Hiên lập tức thay

đổi, trở nên rất khách sáo, “Giang Nhị gia”

“Cậu biết tôi à?” Giang Phong nói,

“Vinh hạnh cho tôi quá”.