Hoàng hôn nhẹ buông, thành phố chìm vào vùng trời thơ mộng hơn bao giờ hết, những giải mây hồng trôi nhẹ nhàng chuyển đỏ trên bầu trời xế chiều tạo nên cảm giác thư giãn.
Tiếng động cơ của xe vang lên rất lớn. Đông Phương Bích Thảo lái một chiếc xe mô tô phóng tới rồi dừng lại, hình dáng xe cao, bánh xe lớn, trên đầu xe còn có vài gạch đỏ như móng vuốt của hổ, xe màu đen bóng loáng cho thấy về giá trị cũng không hề tầm thường.
Đông Phương Bích Thảo dừng lại chỗ đám xe đang đậu sẵn xếp thành hàng ở phía trước, có cả nam cả nữ đây đều là những dân chơi thích đi phượt giống cô, quả nhiên là dù là ai đã chơi với cô đều rất chất lượng trai xinh gái đẹp, những con xe mô tô trông rất chiến ở cạnh nhau.
Đông Phương Bích Thảo chống chân xuống đất, cô quay đầu lại nhìn cô gái đậu xe bên cạnh của mình qua lớp kính dâm trong một chiếc mũ trùm đầu kín mít phía trên còn có hai chiếc tai mèo.
Trên người Bích Thảo mặc một bộ quần áo màu đỏ bốc lửa dài bó sát, chỗ khuỷu tay và đầu gối tất cả đều có một vỏ bọc được làm bằng cao su để phòng những trường hợp xấu xảy ra tai nạn. Đeo găng tay bảo hộ, đi giày.
"Bích Thảo"
Giọng nói của Hoàng Kiều Linh vang lên bên cạnh, trong chiếc mũ tuy không thấy rõ mặt nhưng vẫn có thể nhận ra đối phương là ai.
Hoàng Kiều Linh cũng mặc đồ bắt mắt không kém cạnh gì với cô, mặc một bộ đồ màu đen ngầu đét ôm trọn ba vòng đẫy đà nhất.
Những chiếc xe đều vang lên những tiếng động cơ khác nhau, tất cả đều riêng biệt cả hình dáng bên ngoài đến màu sắc, nhưng mà trong đó chỉ có mình xe của cô lại là bắt mắt nhất, hình dáng độc lạ chưa từng thấy.
Đông Phương Bích Thảo khẽ gật đầu ra hiệu với mọi người, ai nấy cũng vào tư thế sẵn sàng, cô bắt đầu trượt người về phía trước, hai tay cô cầm lấy tay lái, trong bộ đồ này ngực đẩy mông cong vô cùng nóng mắt.
Một chân cô trống xuống đất một chân đạp lên chỗ để chân của chiếc xe.
Mọi người nổ máy đồng đều nhau, tiếng động cơ vang lên rầm rầm nghe lại rất vui tai mà được các dân phượt gọi là động cơ chiến.
Tiếng bánh xe bắt đầu lăn trên mặt đất, ai cũng đều thi nhau vượt lên đầu. Gió mạnh thốc tới khiến mái tóc dài được lộ ra từ bên trong chiếc mũ bay tạt về phía sau lưng, cô vặn gas chuyên nghiệp y như một tay lái lụa.
Chính là cảm giác này, cuối cùng cũng tìm lại được. Cảm giác vừa kích thích vừa Chill
Những chiếc xe càng ngày càng phóng nhanh hơn y như tốc độ của gió, người lên trước rồi lại chậm về phía sau, không ai để cho đối phương có cơ hội lên đầu.
"Bích Thảo, chà chà...có chút tiến bộ đó"
Một tay lái nam phóng nhanh đến bên cạnh xe của cô mà nói, cô quay đầu sang bên cạnh mình gật đầu rồi lại ngước mặt nhìn lại đường phía trước vặn gas phóng nhanh hơn, gió mạnh, chỉ cần nhìn qua vẻ ngoài của cô cũng biết là gái xinh tới cỡ nào.
"Bích Thảo, cậu không đợi mình à?"
Hoàng Kiều Linh lại phóng tới bên cạnh cô.
"Haha, trên chiến trường không có khái niệm đợi chờ bất kì ai" giọng nói lạnh lùng của cô vang lên.
"Được thôi"
Mọi người ai cũng phóng xe trên đường cao tốc với khí thế ngầu lòi...Bây giờ xe của Bích Thảo là đang dẫn đầu. Nhìn từ trên cao xuống đường lớn của cao tốc những chiếc xe đã được sếp thành hình tam giác, mà điểm nhọn chĩa về phía trước là một chấm đỏ.
Cuối cùng sau một hồi rất lâu thì tất cả mọi người đêù đi chậm lại rồi dừng xe, vì Bích Thảo đang dẫn đầu nên không biết mà vẫn khoái trí phóng thẳng theo đường lớn.
"Bích Thảo, đến vạch đích rồi"
Mọi người bắt đầu dừng lại tụ tập một chỗ, riêng chỉ mình Bích Thảo là phóng thẳng không có ý định dừng lại.
Hoàng Kiều Linh đứng lại chân dài thẳng tắp trống xuống đất, gỡ mũ trùm đầu màu đen ra rồi nhẹ lắc đầu để mái tóc bay lại phía sau, đoàn người phía sau cũng dừng lại, toàn những nữ và nam học bá trong trường, đa số là khối trên.
"Bích Thảo vẫn còn chưa dừng lại"
Mọi người nhìn nhau.
"Cô ấy là một người hiếu thắng, nhưng chắc không có chuyện gì đâu"
"Thôi cứ để Bích Thảo chạy thêm một đoạn, không thấy bọn mình sẽ quay lại thôi mà"
Hoàng Kiều Linh gật đầu.
Ở phía của Bích Thảo, vừa phóng nhanh cô vừa quay đầu về phía đường sau để nhìn, thấy đã vượt xa đám người, với một con người hiếu thắng như cô liền khẽ nhếch mép cười.
"Chịu thua rồi à, haha"
Cũng đã chạy được một đoạn khá xa, Bích Thảo vừa cười vừa nhìn về phía trước thì đột nhiên cô lại khá bất ngờ.
Bích Thảo nhanh chóng bóp phanh, vì dừng quá đột ngột mà bách xe trượt dài trên mặt đường loé lên những tia lửa trói mắt, sau cùng là đít xe quay ngược lại, đầu xe cũng hướng về sau bể phóng xe trở về.
Cô vặn gas rời đi, tiếng súng vang lên, xe nổ bánh.