Từ bệnh viện ra, Bạch Vi nắm
lấy Cố Tương rồi hỏi: “Cái
anh Giang Trì kia là chồng
của cậu? Cậu kết hôn rồi á?”
Cố Tương đáp: “Đúng vậy.
Do người trong nhà giới
thiệu, tớ cảm thấy phù hợp
nên kết hôn.”
“Phù hợp? Cậu xem thử thái
độ của anh ta đi...!Tương
Tương à, cậu tốt như vậy cần
gì phải chịu ấm ức như thế chứ.
Mặc dù đúng là người đàn ông kia rất đẹp trai, nhưng thái độ của anh ta quá lạnh lùng.
Như thể ai cũng thèm anh ta lắm ấy.
Cố Tương liếc Bạch Vi, cô nói: “Tớ không sao.”
Cô chẳng những không sao, mà trong lòng thậm chí còn thấy vui nữa ấy.
Dù sao với cái thái độ này của Giang Trì, sau này cô càng danh chính ngôn thuận mà không cần gặp anh ta!
***
Buổi tối, trong phòng ăn, ngoại trừ Mạnh Nghiên muốn giảm béo không xuống ăn ra, tất cả mọi người đều có mặt.
Vì Cố Tương đã đăng kí kết hôn với Giang Trì, nhà họ Giang cũng chẳng lằng nhằng mà ngay buổi chiều đã gọi điện thoại tới, giải quyết xong mọi chuyện.
Bây giờ vấn đề đã được giải quyết, bầu không khí cũng thoải mái hơn rất nhiều, đến ngay cả trên mặt chú Mạnh cũng xuất hiện một nụ cười hiếm hoi.
Lúc ăn cơm, Cố Tương lại nghe thấy mẹ nói: “Đúng rồi, người nhà họ Giang gọi điện thoại tới, bảo con ngày mai tới nhà họ một chuyến.”
Cố Tương hơi nghẹn họng, cô nhìn mẹ, “Bảo con đến nhà họ Giang làm gì ạ?”
Không phải lúc đăng kí kết hôn cũng không cần đi à, giờ đăng kí xong rồi còn gọi cô đến làm gì?
Mẹ nói: “Người nhà họ Giang nói là muốn gặp mặt con.”
“...” Cố Tương hỏi lại: “Con có thể không đi không?”
Cô vừa nói xong là mẹ đã lườm ngay, “Như vậy sao được? Con cũng đã lấy chồng rồi, bây giờ con là người của nhà họ Giang, phải làm thân với trong nhà chứ.
Nếu con mà không đi, người ta sẽ nói là do mẹ dạy dỗ không tốt, gia đình chúng ta đến lễ phép cơ bản nhất cũng không có.
Sau này con sống ở nhà họ Giang sẽ không dễ dàng.”
Cố Tương kinh ngạc nhìn mẹ mình...!Mặc dù cô không để ý tới việc này, nhưng mẹ lại vô cùng để ý, bà ấy đã hoàn toàn coi cô như con dâu của nhà họ Giang rồi.