Giang Trì nhìn thoáng qua Cố Tương đang ngồi ăn sáng, nhở cải tính khí của cô, để cô ăn cơm một mình với mẹ à?
5Cô có đồng ý thì anh cũng không yên tâm đầu!
Giang Trì bèn nói: “Cô ấy cũng bận lắm, chờ tôi có thời gian sẽ đư6a cô ấy về.
”
Sau đó không biết anh nói gì với chú Đỗ, cuối cùng cúp điện thoại.
Cố Tương vẫn đang ăn, G7iang Trì đi tới, hỏi: “Cô ăn xong chưa?”
Cô ngẩng đầu nhìn anh, “Sao vậy?” “Đương nhiên là đưa cô ra ngoài.
” Gi4ang Trì nhìn Cố Tương, “Thế nào, cố định tự mình đón xe ra ngoài à?”
Khu chung cư chỗ bọn họ ở không tiện gọi 8xe, xe cũng không được vào bên trong.
Hôm qua lúc Cố Tương đi ra ngoài cũng phải đi bộ mất một lúc lâu.
Nghe Giang Trà nói thế, cô ừ một tiếng.
Nhìn không ra anh ta cũng biết suy nghĩ cho cô cơ đấy!
Lúc Cố Tương ăn xong đi xuống nhà, Giang Trì đã ở trong xe đợi cô, cô nhìn thấy Giang Trà bèn mở cửa lên xe.
Giang Trà đưa cô đến cửa hàng, thi cô xuống.
Cố Tương đi vào cửa hàng, Bạch Vi còn chưa tới, nhưng cô lại nhìn thấy Hạ Văn Hiên đang ngồi ở trên ghế sô pha.
Nhìn thấy anh ta, Cố Tương cảm thấy cạn lời, “Anh tới đây làm gì?”
Bạch Vi không có ở đây, anh ta đến làm gì cho vướng víu?
“Cố Tương.
” Thái độ của Hạ Văn Hiên đã khá hơn nhiều so với trước đó, anh ta nhìn Cố Tương và nói: “Tôi tìm cô có chút việc.
”
“Cút ra ngoài.
” Cố Tương không hề muốn nhìn thấy anh ta xuất hiện ở trong cửa hàng của mình, cô luôn cảm thấy có anh ta ở đây thì bầu không khí cũng khó chịu.
Hạ Văn Hiên giải thích: “Không phải chuyện của Bạch Vi đâu.
” Anh ta biết Cố Tương rất bênh Bạch Vi, nếu bảo cô khuyên Bạch Vi quay lại với mình, Cố Tương chắc chắn không đồng ý.
Cố Tương nghe Hạ Văn Hiên nói thế thì ngồi xuống, mở máy tính lên.
Hạ Văn Hiên ngồi xuống bên cạnh, anh ta xoa xoa tay, nói năng có phần cẩn thận: “Cô và Giang Trì có quan hệ rất tốt à?”
“Không tốt.