Đột Nhiên Phát Hiện Tên Học Tra Như Em Cũng Rất Đáng Yêu!

Chương 42: Báo! Quá báo




Hơn nữa so với nhưng diễn viên nhí gương mặt của nữ sinh này càng nổi bật hơn. Vốn dĩ bộ phim đang quay ở nước Hoa nhưng do bối cảnh trong truyện nên bọn họ bắt buộc phải tới nước Nam. Nữ chính thập phần không nghĩ tới tại nơi này dạo diễn có thể đào ra một người đẹp như này.

Nam chính tạm thời vẫn chưa có cảnh quay nên có lẽ phải 2, 3 ngày sau mới có mặt. Thuỷ Tiên nhìn quanh phim trường một lần, ngôi trường này không phải cơ sở bây giờ, đây là ngôi trường cũ trước kia của trung học Thịnh Phong nhưng do một số nguyên nhân nó được dùng làm nơi để đồ. Thủy Tiên trước tiên được người ta make up sau đó thay đồ nữ sinh.

Đồ nữ sinh này là áo và váy, một chiếc váy ngắn không giống như trường học hiện nay. Đức khiêm sau khi nhìn quanh phim trường thì bị Úc Giản gọi điện kéo đi. Trước khi đi còn dặn dò cô đủ thứ.

“Em tên là gì vậy?”

“ Nguyễn Thuỷ Tiên ạ” Thuỷ Tiên tay cầm chai nước mà vừa nãy Đức Khiêm có để lại. Cô tươi cười nói với thợ make up. Xuân Hoa đang ngồi trên ghế được trợ lí che nắng. Lúc này mọi người đang dựng bối cảnh. Nu9 chỉ việc đi đến nhìn ngắm ngôi trường là xong cảnh. Đoàn phim vì muốn cho người xem cảm giác chân thực lên không dùng phông xanh hơn nữa còn vài cảnh quay ở đây nữa.

“Cắt, Xuân Hoa làm rất tốt cô có thể nghỉ ngơi rồi” dạo diễn nhìn vào cảnh quay vừa rồi tấm tắc khen cô. Xuân Hoa không nói gì cô đi ra chiếc ghế thuộc về mình mà ngồi xuống.

“ Thuỷ Tiên, cô ra đây” đạo diễn vẫy vẫy tay cô “kịch bản đã đưa rồi cô học được chưa”

Thủy Tiên gật đầu về khoản học thuộc này cô vừa nhìn đã nhớ. Đạo diễn hài lòng giọng có hơi dịu xuống: “được rồi, tôi sẽ quay thử ba lần đối tính tiếp”

Cảnh này của Thuỷ Tiên là lúc cô bị bắt nạn. Đám học sinh phụ cũng tới.

Lúc này tóc cô có hơi rối lên, khuôn mặt vì trang điểm giống bị thương mà hơi tái. Quần áo cũng hơi bẩn. Nữ sinh quần chúng lúc này đập lên tay cô nói: “nào nào học sinh ngoan, cái miệng của mày cũng rất thành thật. Mày dẫn đi mách thầy giám thị”

“Cắt” đạo diễn cầm cái kịch bản gõ mạnh lên bàn nói: “bạn nữ sinh cột tóc đuôi ngựa kia em có biết diễn không, đứng đấy định làm tượng à, lúc em kia đang nói thì phải biết đứng xa ra che hết của người ta rồi”

Nữ sinh cột tóc hơi xấu hổ, cô nhất thời lùi ra sau mấy bước. Thuỷ Tiên không đứng dậy, cô chỉ hơi xoa xoa cái phần bị nữ sinh khác dẫm. Cảnh quay này diễn đi diễn lại rất nhiều lần, đều là do đám nữ sinh nam sinh bắt nạn xảy ra vấn đề. Thủy tiên ban đầu còn diễn rất tốt nhưng vì cô nằm trên đất quá lâu sỏi đâm vào người cộng thêm cánh tay bị dẫm nhiều lần khiến cô rất sót ảnh hưởng đến diễn xuất.

“Cắt Thuỷ Tiên, em không biết kìm chế sao, ánh mắt của em là muốn giết bọn họ à, phải sợ hãi hiểu chưa”.

Thủy Tiên cố nhịn cơn đau xuống khi nữ sinh nâng khuôn mặt cô lên lần nữa. Lúc này cô nước mắt đầm đìa, ánh mắt sợ hãi. Nửa phần mặt bị dính cát, máu giả cũng bị đông lại: “tôi, tôi thật sự không mách giáo viên, tôi nói thật đó”.

Nữ sinh bắt nạn có hơi chấn kinh, cô ta ngây người ra một lúc. “Cắt, các em có làm được không vậy?”

Cảnh diễn này trôi qua thập phần lâu, đạo diễn khó chịu cho qua cảnh này, đương nhiên ông ta không khó chịu với Thuỷ Tiên nhưng cũng không cho cô sắc mặt tốt.

Thủy Tiên không có phòng riêng cô chỉ là một vai phụ nhỏ, cô tìm một vòi nước gần đó mà rửa mặt “Thuỷ Tiên”. Cô gái đứng cạnh cô. Thủy tiên còn không phát hiện ra có người xuất hiện bên cạnh cô lúc nào. Cô gái tầm 23 tuổi dáng người nhỏ nhắn cô nhớ không nhầm là trợ lí hay đi bên cạnh Xuân Hoa. “Chị Hoa Hoa bảo là nếu em không phiền có thể vào phòng chị ấy tẩy trang thay quần áo”

Thủy Tiên cúi người lễ phép: “Nếu chị ấy không phiền mới phải”.

“Không sao đâu, chị ấy đang chờ em đó”

Thủy Tiên không từ chối. Sau khi thay quần áo đi ra lịch sự cảm ơn Xuân Hoa.

“Không sao, em ngồi xuống đây tẩy trang luôn đi, chị có mang theo nước tẩy trang này”.

“Chị biết nói tiếng Việt sao?”

“Ưm, có một chút”.

Sau đó cô có trò chuyện đôi ba câu cùng với nu9. Xuân Hoa mặc dù là đỉnh lưu nhưng cô cũng rất thân thiện với Thuỷ Tiên. Sau khi Thuỷ Tiên rời đi thì nụ cười trên môi cũng không còn nữa.

“Chị Hoa Hoa, sao chị phải giúp đỡ cô ta chứ”

“Ngốc quá, nữ sinh đó sinh đẹp như thế, hơn nữ nhìn khí chất và cách nói chuyện tuyệt đối là con nhà gia giáo, chiếc áo cô ta mặc, cái điện thoại cô ta cầm đều là hàng định chế. Tôi năm nay đã 29 tuổi rồi sớm muộn cũng sẽ như các tiền bối khác bị già nua thôi. Với nhan sắc và tài năng diễn xuất tôi đoán cô ta sẽ bạo trong vài năm tới, dù có giỏi đến đâu tôi cũng nên tìm cho mình đường lui đúng chứ” ———————————— Dấu hiện để nhận biết nhà có 1 đứa báo:

Hôm kia nữa làm dứt dây bấm nút máy tính cây hỏng mẹ máy tính( vì ấn nút thì nút bị thụt xuống vì muốn làm người phụ nữ độc lập cầm khoan lên chọc nút và rồi đứt luôn đấy kết nối

Hôm kia lấy cái đĩa mà dùng lực quá đã bẻ luôn cái đĩa bằng SỨ

Hôm qua bấm nút để bật điện mà nó không lên tức quá đấm ổ bật làm nút bật điện thụt hẳn vào trong

Hôm nay mở mãi mà cánh máy giặt không ra (vì hôm nào đó không nhớ làm bung nắp ấn máy giặt) nên dùng lực có hơi mạnh xíu kết quả bung luôn nắp máy gặt, máy giặt một nơi nắp một nơi.

Hoàn hảo 10 điểm, quá báo. Các bạn biết rồi đó do mình làm hỏng cây máy tính nên hiện tại chỉ có thể viết bằng điện thoại nha~~~~~