“Ô, Thủy Tiên hội trường này cũng lớn quá đó”.
“Đúng thật!”.
“AAAA, tao chưa trang điểm”.
“Tớ cũng chưa trang điểm”.
“Thủy Tiên, mày còn không đi trang điểm đi, mày là đứa trang điểm kì công nhất đấy”.
“Rồi, rồi, bây giờ đi”.
Thủy Tiên bước vào trong trang điểm, thợ trang điểm nhìn thấy cô liền sáng mắt, nhưng khi nghe yêu cầu cô thì nụ cười cứng đờ.
~~~~
“Nè, anh Cường, anh nhìn bên đó kìa, trên sân khấu đó, cô bé tết tóc hai bên đó cô bé đó là Bích Diệp”.
Văn Cường ngừng hút thuốc, cậu hướng ánh mắt lên sân khấu, trên đó có một đám nhỏ đang chạy, tay cầm lá cờ, vì khoảng cách xa lên chỉ nhìn được loáng thoáng nhưng thiếu nữ ở chính giữa vẫn rất nổi bật, cô gái nở nụ cười, được người ta đỡ lên, sau đó tay buông lá cờ ngã về phía sau, Văn Cường chỉ nhìn thoáng qua, cậu chỉ nhìn thấy hình dạng của cô gái khi ngã xuống, hoàn toàn không thấy mặt.
Văn Cường dập tắt điếu thuốc trong tay đi, cậu hướng ánh mắt lên sân khấu, nhìn đám đàn em bên cạnh. Văn Cường kéo một tên nói nhỏ.
“Nhanh lên nhanh lên, chúng ta cần phải ôn lại”.
“Lo gì tiết mục của chúng ta ở cuối mà”.
Thủy Tiên cầm lon nước ngọt, bước ra từ phòng trang điểm. Bảo Thư vừa nhìn thấy cô không nhịn được tí nữa thì sặc:“Cái gì đây, Thủy Tiên mà xấu quá”.
“Cái gì chứ”.
“Sao mày xấu dữ vậy, ai trang điểm tài dữ vậy”.
Thủy Tiên lấy tay gõ đầu cô bạn mình:“Nhân vật này là nhân vật tao tâm đắc nhất, vậy mà mày giám chê, cậu không vào trang điểm hả”
“vừa nãy tao đang định trang điểm thì mấy người diễn kịch chiếm rồi”.
“Có diễn kịch sao?”.
“Đúng vậy, là trường trung học Thịnh Phong, bọn họ chiếm một phòng từ nãy rồi”.
“Vậy sao, vậy mấy người trong phòng của tớ cũng là bọn họ à”.
“Chính xác rồi đóa”.
“Cái gì chứ, bọn họ diễn cái gì mà chiếm tới hai phòng trang điểm vậy”. Một nữ sinh mặc chiếc áo quân phục nhàu nát, cái mũ tai bèo bị rách tay cầm một đoạn dây thừng, khuôn mặt lấm lem trông như trải qua cuộc chiến khốc liệt gì đó.
Bảo Thư để lon nước ngọt xuống bàn tay chỉnh lại trang phục nói:“Là đoạt xá trượng hồn”. “Là cái bộ phim đó sao?” nữ sinh có hơi bất ngờ:" Không phải vở kịch đó bị sân khấu cấm rồi sao!",
“Không biết, chắc có quan hệ”. Bảo Thư đi vào phòng trang điểm, cô vẫy vẫy với Thủy Tiên.
“Thủy Tiên, đoạt xá trượng hồn nội dung gì vậy”.
"Thủy Tiên đưa tay lên cằm nói:“Theo mình nhớ bộ kịch đó kể về một tiểu thư bị người ta hãm hại, sau đó cô ta bị một con quỷ cướp hồn, cũng không hẳn là quỷ vì linh hồn đó vừa mới thoát khỏi xác, người đó là công chúa của một đất nước, sau khi đoạt xá cô ta gả cho một vương gia trở thành vương phi nhưng sau đó vị vương gia vì một chuyến du ngoại mà mất, cô ta được hoàng thượng để mắt tới trở thành nữ nhân của hoàng thượng, là trắc phi, đoạn hay nhất trong phim là khi linh hồn của vị tiểu thư đó chiếm lại cơ thể của mình, cô ta lại bị đám quý phi trong cung hãm hại và khi gieo mình xuống nước linh hồn triệt để hóa thành quỷ, cô ta giết hết những người hãm hại mình, kịch kết thúc bằng sự hóa điên của vị tiểu thư, còn linh hồn của cô công chúa thì được đầu thai”
Nữ sinh nghe xong bữu môi:“Kết lãng xẹt, kết này lãng dữ”.
“Đây là một vở kịch kinh điển về trí tưởng tượng và phê phán chế độ phong kiến xưa vở kịch này khá nổi ở những năm 50 của thế kỉ XX ở Quốc, nhưng sau này giới trẻ hiểu lầm nên từ đoạt xá bị người ta gọi là xuyên không, từ này khiến nhiều người hiểu lầm và mơ ước, nhưng nếu hiểu theo nghĩ cũ việc chiếm đoạt thân thể người khác chẳng tốt lành gì”.