Lời vừa phát ra tất cả đều nhìn theo hướng tay nữ sinh chỉ. Thuỷ Tiên mang dáng người nhỏ nhắn, gương mặt khá non nớt nếu có người bảo cô là học sinh cấp 2 cũng tin.
Thuỷ Tiên đã một tuần không đi học hơn nữa điện thoại cũng bị tịch thu, khi lên Khanh Thanh confession thì tin đăng của học sinh đã đầy một hàng, loạn thất bát tao cái gì cũng có.
Chỉ cần không vượt quá phạm vi, vi phạm bản quyền, xúc phạm người khác, vu oan giá hoạ gây ảnh hưởng đến nhân cách tâm lí của một người, đăng tin dâm ô bên nhóm thì những tin khác đều có thể đăng.
Tương tự như kêu gào trường hố học sinh, tìm nick, tỏ tình, vân vân và mây mây đều có thể đăng lên. Trong nhóm không có giáo viên học sinh lại rất thoải mãi đăng những thứ mình nghĩ ra nên chỉ cần một tuần không cập nhật trong hộp thư của Thuỷ Tiên đã có 67 tin nhắn đang chờ.
Cô thuận tay trượt vào cái tin chính giữa, tin này đã đăng từ thứ 5 khi cô vào xem, đại khái là một bạn nào đó ca ngợi như vậy một cái tuyệt xinh đẹp nữ sinh lớp 10 mới lên, ảnh đã bị Ad xoá nên chỉ có lời cảm thán của nữ sinh.
Thuỷ Tiên không khỏi nghĩ tới nhóm nữ sinh gặp cổng trưởng, cô ngẫn lại cô gái trong miệng nữ sinh. Quả thực xinh đẹp, môi đỏ mắt to, mặt xinh dáng đẹp, là một tiểu nữ sinh động lòng người.
Đức khiêm đi vào lớp, lúc này đảo mắt liền thấy tiểu gia hoả nhàm chán cầm điện thoại chọc chọc, một lúc lại lắc cái đầu nhỏ, còn thực đáng yêu. Cậu đang định nhấc chân đi vào thì phía sau vang lên tiếng gọi:“học trưởng khiêm!”
Giọng nói ngọt ngào, yêm dịu, Đức khiêm quay người lại, trước mặt một cái xinh đẹp tuyệt sắc lúc này cầm theo một quyển giáo án đi tới.
Nữ sinh tươi cười nói:“em mới gia nhập đoàn nên còn hơi bỡ ngỡ, không biết anh có thể chỉ cho em mấy điều được không ạ!”
Đứng trước mặt một nữ sinh xinh đẹp động lòng người còn là một cái tiểu nữ sinh ôn nhu cần che chở nếu đặt ở nam sinh khác đã sớm đáp ứng nhưng tên đầu đất này chỉ nhìn nhìn 2 cái sau đó quay đầu nói:“Văn Nam, cậu chỉ dẫn người mới vào này”.
Sau đó quay lại nói với nữ sinh:“Văn Nam cậu ấy làm bên truyền thông hiểu biết cũng nhiều hơn tôi, chi bằng để anh ta dẫn dắt”.
Nói xong cũng không cho đối phương cơ hội nói liền bước vào lớp học. Bị từ chối trước mặt nhiều người như vậy nữ sinh sắc mặt không được tốt lắm cúi thấp đầu.
Văn Nam trong miệng cậu cũng đi ra. Cậu ta rất nhiệt tình nói:“em là 1 trong 3 tân sinh mới vào đoàn à”
Nữ sinh e thẹn gật đầu. Cô liếc mắt nhìn vào phía trong phòng. Thiếu niên vừa từ chối cô đang rút điện thoại trong tay một cô gái, cô gái xoay người muốn lấy lại nhưng chiều cao có hạn đều không lấy được. Cô gái xoay người nữ sinh liền không thấy mặt
Văn Nam cũng nhiệt tình cậu nhìn nhìn nữ sinh cười hỏi:“em tên gì vậy?”.
Nữ sinh thu ánh mắt lại cười nói:“em tên Bích Diệp”
“Ồ, Diệp sao, tên hay, Diệp chốc nữa tiếp hai cùng anh đi lên trên phòng đoàn nếu em quen hai tân sinh kia có thể mời giúp anh, anh giải thích sơ qua về đoàn, nhân tiện giao chút việc”.
Bích Diệp đáp lời đồng ý lễ phép chào rồi rời đi.
Khi cô vừa rời đi mấy nam sinh phía sau liền lên có người nói lời trêu ghẹo:“a da nhìn kìa, nữ sinh đẹp thế kia lại để đi dễ như vậy, Văn Nam cậu đây là cấp mắt mù rồi à”
Văn Nam trên mặt không có nửa điểm ý cười, cậu nhẹ giọng nói:“Còn không nhìn ra người ta đến vì ai à, bọn mày mù nhưng đừng lấy tay che mắt tao lại chứ”.
Sau đó chính là vào tiết, tiết này là tiết chủ nhiệm. Thầy chủ nhiệm vừa mới vào liền nhìn thấy Thuỷ Tiên, tâm tình vừa tốt lên đã nhăn cái mặt lại. Cấp sách đập xuống bàn nói:Thuỷ Tiên, em như thế nào bảng điểm lại nát như vậy"