Đột Nhiên Được Lên Hashtag

Chương 12: Chương 12: Vì Em Chưa Ngủ




Ngoài lề: App Rina – app chat tương đương như Zalo.

App Owlie – tương đương với Twitter và Facebook, vừa chat vừa lướt tin, mỗi ngày sẽ có bảng "top xu hướng".

Vân Anh nghiến răng. Quả thật cô cũng chen chân vào showbiz.

Trước đó từng làm trợ lý cho một nam diễn viên đẹp trai nhiều người mê. Gã đó hứa sẽ nâng đỡ cô ta, giới thiệu cô ta cho đạo diễn rồi biết đâu sẽ có một vai diễn nhỏ nào đó. Cô ta hăm hở chờ đợi đó đến một ngày nghe tin nam thần mình si mê bị người yêu cũ bốc phốt.

Scandal như một vụ nổ lớn, hàng loạt tin nhắn hắn gạ tình fan mình, ấu dâm, quấy rối tình dục, vào bar chơi thuốc đều có đủ.

Tham vọng dấn thân vô showbiz phụt tắt từ đó. Cô ta về khóc lóc với bố mẹ mình, bà Linh thương con, ông Hiếu thì mắt nhắm mắt mở, âm thầm tìm người quen nhờ giúp đỡ cho con mình một vai diễn nhỏ.

Vốn là người hướng ngoại, lại biết ăn nói xu nịnh người khác nên cô ta được lòng nhiều người từ nghệ sĩ đến đạo diễn, sản xuất. Những event lớn nhỏ cô ta tích cực check in lắm, vì tất cả để phục vụ tham vọng làm bà hoàng showbiz, có mối quan hệ thân thiết với diễn viên, ngôi sao hạng A cùng đạo diễn, nhà sản xuất có tiếng mà thôi.Vậy mà có người dám nói cô diễn phim nào là chết phim đó. Khúc Hạ thì hơn ai, làm diễn viên bao nhiêu năm rồi lấn sân làm ca sĩ có được thành tựu nào đâu. Hốt về chỉ là một mớ anti cùng những bài hát nhạt toẹt, tài năng không có chỉ được cái giỏi bợ đít người khác mà thôi.

Nhưng Vân Anh có chửi thế nào thì Khúc Hạ cũng không hay biết. Cậu đang vui, vô cùng vui, cuối cùng thì cũng có thể giải tỏa được cảm xúc, nói ra những gì mình đã kiềm nén hai năm rồi.

Khúc Hạ tạo dáng bên cửa sổ rồi chụp một tấm hình, cũng không qua chỉnh sửa mà up thẳng lên trang cá nhân.

[Khúc Hạ he he]: Hôm nay vui [Hình ảnh].

Bên dưới chỉ lẹt đẹt có vài trăm like nhưng cũng không làm ảnh hưởng tâm tình lúc này của cậu chút nào. Khúc Hạ ném mình lên sofa rồi chạy lên store tải game về chơi.

Chu Luân từ phòng tắm trở ra, hắn thở dài một cái rồi cầm điện thoại vào app Owlie.

Trên trang chủ hiển thị hình ảnh Khúc Hạ vừa up ảnh vào nửa tiếng trước. Caption tùy ý, hình chụp cũng không qua chỉnh sửa, xem ra Khúc Hạ đã lấy lại acc cá nhân rồi. Đúng rồi, acc của mình thì lấy lại, sao cứ để ở chỗ quản lý hoài được.

Chu Luân ngẫm nghĩ một lát rồi thả một cái like màu xanh cho tấm ảnh của Khúc Hạ.

Chu Luân lau rồi sấy tóc, điện thoại cũng không báo có tin nhắn mới. Chu Luân nhíu mày, thực sự là muốn xé CP với hắn sao, đến cả tin nhắn cũng không thèm gửi.

Không biết là Khúc hạ biết được lòng hắn muốn gì hay không nhưng có tin nhắn mới hiện lên, người gửi là Khúc Hạ.

[Khúc Hạ he he]: Tiên nữ tím nè. [Hình ảnh]

Ảnh chụp một khóm hoa màu tím xinh xắn mà Khúc Hạ chụp lại lúc đến sân bay. Không lâu sau tấm ảnh bị gỡ đi.

[Khúc Hạ he he]: Xin lỗi, gửi nhầm người.

Chu Luân cảm thấy có gì đó hụt hẫng.

[Lucas Chu Luân]: Ừm, ảnh chụp đẹp lắm.

[Khúc Hạ he he]: Vâng, tks anh.

Chu Luân tò mò muốn biết người cậu gửi tấm hình đó là ai. Là Ân Vũ hay Kelly. Chỉ là một tấm hình chụp hoa, vậy mà không thèm khoe với hắn, lại chọn đi nhắn tin tán gẫu với người khác.

Hắn nhớ lại lúc trước, Khúc Hạ có cái gì cũng quay video, chụp ảnh gửi cho hắn xem, bịch bánh gói mì hay là nhành hoa fan tặng đã héo rồi, cái gì cũng chụp cho hắn xem.

Hắn nghĩ ngợi một lát rồi quay về app Rina, muốn lục lại những tin nhắn cũ mà Khúc Hạ từng gửi, lúc này hắn mới biết acc Khúc Hạ đã không còn.

Là Khúc Hạ xóa acc hay block hắn.

Chu Luân cảm thấy là vế sau.

Thấy Cảnh Hoàng đang online, Chu Luân nhắn tin.

[Lucas Chu Luân]: Ê, không làm gì sai nhưng tại sao bị người ta block mình nhỉ?

[Cảnh Hoàng VIP]: Do ăn ở.

[Thông báo]: Lucas Chu Luân đã cho bạn vào danh sách đen.

Cảnh Hoàng: "..."

Thực tế Khúc Hạ không có block Chu Luân mà là xóa acc. Cậu cũng xóa luôn app Rina rồi, những tin nhắn xàm xí ở quá khứ cậu không muốn nhìn lại, nhìn lại chỉ càng thêm đau lòng và hận mình mặt dày mà thôi.

Khúc Hạ vui vẻ nhắn tin với Yến Hà và Hân Thi, khoe mấy tấm ảnh hoa cỏ mà cậu chụp được. Đến khi kim đồng hồ chỉ tới số mười một, Khúc Hạ kêu hai cô nàng mau đi ngủ. Hân Thi cũng dặn Khúc Hạ nhớ đi ngủ sớm, đừng ôm máy chơi game đến khuya. Khúc Hạ gãi má, thực lòng cậu đang có ý định chơi game đến khuya.

Mang bộ mặt lạnh tanh nhắn tin là cậu biết rồi, sẽ đi ngủ ngay, không cần nhắc nữa. Nhưng đợi đến lúc hai cô nàng offline, cậu chạy vào app game mình vừa tải về ngay lập tức.

Đây là dạng game karaoke. Người chơi điều khiển nhân vật vượt chướng ngại vật bằng giọng hát. Hát đúng nhịp thì nhân vật qua, lỡ hát sai, chữ chạy trước nhạc thì nhân vật die. Vừa vào chơi cậu đã chọn thử chế độ khó.

Khúc Hạ không để ý bảng thông báo, cứ nhấp đồng ý rồi bắt đầu ván game. Quả nhiên chế độ khó có khác, vừa vào đã chọn ngay bài rap "Bắc cầu kiều" của Ân Vũ.

Khúc Hạ không hề biết mình vừa đồng ý lập phòng phát sóng livestream.

Những người chọn chế độ khó của game sẽ được quyền mở phòng livestream. Phòng này cho người qua đường, người chơi khác vào nghe bạn hát, sau đó tặng hoa tăng điểm. Điểm càng cao thì đứng đầu bảng xếp hạng. Tuy không biết phòng phát sóng âm thanh này có gì vui nhưng có khá nhiều người mở nó.

Khúc Hạ không biết mình đang phô giọng hát ra cho người khác xem. Cậu rap được vài câu của rồi thở phì phì.

"Ò, bài rap của ông Vũ nhanh quá, theo không kịp. Chơi lại thôi." Khúc Hạ bật thốt, rồi từ bỏ màn game vừa nãy, bắt đầu chờ bài hát mới.

Lần này là một bài top trending trên Youtube của ngôi sao Đinh Hương. Giọng nữ khá cao, nhưng Khúc Hạ cảm thấy mình chơi được.

Khúc Hạ vừa hát vừa chơi vui đến quên trời đất, không hề biết rằng trong phòng livestream xuất hiện một cái tên mà cậu không ngờ tới.Chu Luân che miệng cười, đứa nhóc này, biết thế nào cũng sẽ chơi trò này mà.

Chu Luân với tay lấy một chiếc điện thoại khác quay lại đoạn voice vừa rồi, sau đó gửi cho Khúc Hạ.

[Lucas Chu Luân]: Đoạn gió hay lắm.

Khúc Hạ thấy tin nhắn tới thì hết hồn, đúng lúc lạc tông làm nhân vật đâm thẳng xuống vực.

"Ơ? Lúc nào thế? Sao anh nghe được?"

Khúc Hạ buột miệng thốt ra, tin nhắn Chu Luân lại tới.

[Lucas Chu Luân]: Em mở phòng livestream, dĩ nhiên tôi nghe được rồi.

Khúc Hạ luống cuống thoát ván game dở dang để ra ngoài kiểm tra. Quả nhiên cậu đang mở phòng livestream, nhưng có vài ba người lẹt đẹt trong đó. Khúc Hạ vội tắt phòng phát sóng, sau đó qua app Owlie nhắn tin.

[Khúc Hạ he he]: Anh lạc vô đó lúc nào vậy?

[Lucas Chu Luân]: Vừa mới vô thì nghe giọng em. Hình như sắp tới em ra album.

[Khúc Hạ he he]: À vâng, nhưng hiện tại em vẫn chưa có ý tưởng gì (icon).

[Lucas Chu Luân]: Cứ từ từ, đừng gấp gáp.

[Khúc Hạ he he]: Ủa, bây giờ khuya rồi, hơn mười hai giờ đêm rồi đó, sao anh không ngủ?

[Lucas chu Luân]: Tại em chưa ngủ.

Khúc Hạ gửi qua một chiếc meme gấu trúc chấm hỏi đầy khó hiểu.

Chu Luân bật cười. Đúng lúc này điện thoại từ messenger Chu Luân gọi đến.

Khúc Hạ lưỡng lự một lúc, định nhấn tắt theo quán tính, nhưng trời lại không làm vừa lòng người, vốn dĩ nút tắt của messenger nằm ngược lại với nút tắt cuộc gọi thông thường, vì vậy Khúc Hạ lỡ bấm thành nút nghe.

Khúc Hạ: "..."

"Alo..." Khúc Hạ không tình nguyện nói.

Chu Luân khẽ cười: "Hát cho tôi nghe đi."

"Không. Hát cho anh nghe rồi có công cán gì không?"

"Hm... em muốn gì?"

Khúc Hạ nhận ra mình vẫn theo thói quen của hai năm trước, chỉ cần nghe giọng người đàn ông này cậu tự khắc làm nũng nhõng nhẽo.

Có phải là trái tim cậu quá lún sâu vào tình yêu, vào người đàn ông này hay không.

"Nói chung em không hát đâu. Anh muốn nghe thì lên Youtube nghe đi. Khụ khụ, với lại bây giờ cổ họng em không tốt."

Khúc Hạ giả bộ cho Chu Luân nghe. Mặc dù biết kiểu từ chối không có miếng giả trân nào nhưng Chu Luân vẫn quan tâm như thể cuống họng cậu không tốt thật vậy.

"Ừm, uống nước ấm, nhớ đắp chăn đầy đủ."

"Ừm, anh cũng vậy nha."

Khúc Hạ tắt máy, sau đó ném mình lên giường. Khúc Hạ bĩu môi, xớ, cớ gì cậu phải nghe lời hắn, cậu thích uống nước ngọt, thích ăn kem, lúc ngủ thích đạp chăn xuống giường đó thì sao nào. Anh có quyền quản cậu không. Dĩ nhiên là không có.

Ngủ một giấc đến sáng, Khúc Hạ mang năng lượng tràn trề xuống lầu. Vết thương trên đầu đã kết vẩy nên cậu cũng không băng lại nữa. Cứ để tự nhiên nó mới mau lành, hi vọng là ngay chỗ đó không bị hói.

Vân Anh cũng từ trong phòng đi ra, vừa thấy Khúc Hạ định xỏ giày ra khỏi nhà thì la lên: "Ê, đứng lại!"