Đột Nhiên Biến Thành Omega Thì Phải Làm Sao

Chương 14




"Tiểu Vũ ~~"

Lưu Vũ vừa bước ra đại thảnh sân bay, Tiểu Cửu liền từ phía xa bay tới.

Lưu Vũ như sắp nghẹt thở trong cái ôm của Tiểu Cửu, cậu vỗ vỗ mặt của Tiểu Cửu, nói: "cậu có phải béo lên rồi không?"

"Cậu dừng nhé~ không có đâu!"

Tiểu Cửu đại danh là Cao Khanh Trần, là vận động viên bắn cung của nước T. Hai năm trước Lưu Vũ tới nước T thi đấu, hai người vừa gặp như cố, trở thành bạn thân.

"Tiểu Vũ, giới thiệu với cậu đây là bạn trai tớ Duẫn Hạo Vũ."

"Xin chào, em là Duẫn Hạo Vũ, gọi em PaiPai là được."

Lưu Vũ lúc này mới phát hiện bên cạnh có người đứng, là một alpha cao đại soái khí.

Cậu đột nhiên nhớ đến mình vẫn chưa báo bình an với tên alpha đại ngốc nhà mình, rút ra điện thoại chuẩn bị gọi đi.

Tiểu Cửu đứng bên cạnh Lưu Vũ làm nũng: "Tiểu Vũ cậu sao gặp được tớ rồi mà vẫn chơi điện thoại, cậu không nhớ tớ chút nào sao?"

Huấn luyện cũng ở phía sau thúc giục mau chóng về khách sạn nghỉ ngơi, cậu chỉ đành bỏ xuống điện thoại, nghĩ đợi tới khách sạn sẽ nói.

Miệng của Tiểu Cửu một đường ba ba không ngừng, vừa đến trước cửa khách sạn liền đem hành lý của Lưu Vũ nhờ huấn luyện và PaiPai đem lên, mình thì kéo theo Lưu Vũ đi gần đấy mua sắm.

Lưu thích mua sắm Vũ phấn khích sớm đã đem alpha ở quê hương xa xôi của mình quên sạch.

Hai người dạo tới hai tiếng đồng hồ mệt không đi nổi nữa mới quay về khách sạn.

Tiểu sạch sẽ Lưu Vũ vừa bước vào phòng liền đi tắm, Tiểu Cửu ở lại phòng cậu sửa soạn lại lợi phẩm mà hai người vừa mua được.

Lúc này điện thoại Lưu Vũ reo lên, y muốn đợi Lưu Vũ đi ra rồi nói với cậu vừa rồi có điện thoại, nhưng qua được một lúc điện thoại lại reo lên.

Tiểu Cửu cầm lên điện thoại của Lưu Vũ, thấy lên hiện thị là "đại xấu xa", lòng nghĩ nhất định không phải người tốt gì cả, y muốn giúp Lưu Vũ nghe điện thoại xem xem tên đại xấu xa này là muốn làm gì!

"Tiểu Vũ~ vừa rồi có tên đại xấu xa gọi điện thoại tới."

Lưu Vũ tắm xong bước ra mới nhớ rằng mình đem Châu Kha Vũ quên rồi.

"Cậu ấy có nói gì không?" Lưu Vũ hỏi.

"Cậu ta hỏi tớ là ai, tớ liền nói tớ là bạn trai của cậu na."

"Tiểu Cửu, bạn trai không thể dùng như vậy..."

Đại ngốc kia nhất định hiểu lầm rồi!

Châu Kha Vũ nằm ở trên giường, hắn rất nhớ Lưu Vũ rất rất muốn gặp cậu, rất muốn ôm lấy cậu, rất muốn hỏi cậu người ở đầu dây bên kia rốt cuộc là ai.

Quan hệ giữa hắn và Lưu Vũ, rất đặc biệt.

Bọn họ đem chuyện giữa người yêu với nhau đều làm một lượt, nhưng bọn họ lại không phải là người yêu.

Vì sao lại không bước qua mối quan hệ này, Châu Kha Vũ luôn đợi chờ Lưu Vũ nghĩ kỹ, hắn đợi Lưu Vũ chủ động công khai quan hệ của bọn họ. Bây giờ Châu Kha Vũ cuối cùng góp đủ dũng khí, quyết định thực hiện bước này nhưng Lưu Vũ lại giáng cho hắn một đòn chí mạng.

Lưu Vũ liệu có phải chỉ cần một cái đánh dấu, mà cậu không cần hắn. Những suy nghĩ này bắt đầu ở trong đầu Châu Kha Vũ quay chuyển.

Suy nghĩ giống như một sợi dây quấn lại một cỗ, quấn lấy tim của hắn, càng rối càng loạn cuối cùng tạo thành nút chết.

Đợi đến khi Châu Kha Vũ cầm lên điện thoại, Lưu Vũ cũng đã gọi tới mười mấy cuộc cho hắn. Mà Châu Kha Vũ lại để chế độ im lặng toàn bộ đều không nghe được.

19:00

[Tiểu mít ướt]: không nghe điện thoại, giận rồi sao?

[Tiểu mít ướt]: nghe đi mà, tôi giải thích cho cậu, sự việc không như cậu nghĩ đâu!

19:30

[Tiểu mít ướt]: Kha Vũ

[Tiểu mít ướt]:...Châu Kha Vũ!

20:00

[Tiểu mít ướt]: được giận đi🙂

Châu Kha Vũ vô cùng hối hận, sớm biết vậy đã không nghĩ nữa.

Hắn dè dặt gửi lên yêu cầu gọi điện video, bên kia rất nhanh cũng đã nhấc máy.

Vẫn là Lưu Vũ không nhịn được cười lớn.

"Đại ngốc."

Châu Kha Vũ lập tức nổi lên ấm ức, trên mặt còn rơm rớm nước mắt.

"Tiểu Vũ...."

"Đại ngốc! Đấy là bạn tốt của tôi, cậu ấy trêu cậu thôi, người ta cũng là omega."

"Ồ ồ"

Nút thắt trong lòng Châu Kha Vũ từng chút nới rộng.

"Sao vẫn chưa tin sao?"

"Không..."

Chưa đợi Châu Kha Vũ nói hết, Lưu Vũ liền lên tiếng ngắt lời cậu.

"Châu Kha Vũ, cậu muốn làm bạn trai tôi không."

!!!!

Tim tạng của Châu Kha Vũ như lỡ mất nửa nhịp, không tin nhìn lên Lưu Vũ.

Lưu Vũ ở đầu dây bên kia cười đến xán lạn, trên mặt có chút hồng, trong không khí như phảng phất những bóng hồng bay lượn.

Thấy Châu Kha Vũ im bặt ngơ ngác lại không thèm trả lời, Lưu Vũ chu chu miệng đem theo bất mãn nói: "hôn cũng hôn rồi, cắn cũng cắn rồi, cậu không phải là không muốn phụ trách đấy chứ?"

"Không phải không phải, tớ, tớ không có! Tớ.. sẽ, sẽ phụ trách với cậu!"

Mặt của Châu Kha Vũ đều đỏ thấu rồi, lời cũng nói không rõ, hắn bây giờ thật sự không hiểu là tình huống gì.

"Vậy về sau xin chỉ giáo nhiều hơn nhé, bạn trai~"

Sợi dây vướng víu cuối cùng cũng bị Lưu Vũ cởi bỏ, buộc lên bản thân hắn, kết nối hai người cậu và Châu Kha Vũ.