Đông Phương Thần Thánh Đế Quốc

Chương 105










Lại nói, khi được tin báo phát hiện tung tích quân đội Trento đang cướp phá ở phía trước, Bá tước Friedrich Martin de Augsburg truyền lện ‘đại quân’ thẳng tiến, kéo tới tấn công địch quân. Bá tước Friedrich Martin de Augsburg sợ quân đội Thần Thánh Đế quốc, e ngại quân đội Latium, chứ không sợ quân đội Trento. Trong ý nghĩ của Bá tước, quân đội Trento còn kém hơn cả liên quân Áo – Tyrol, không có gì phải sợ hết.



‘Đại quân’ Bavaria nhanh chóng kéo đến thôn trấn trước mặt, hội ngộ cùng quân đội Trento. Thấy đối phương đông hơn gấp 10 lần, quân Trento không dám ứng chiến, vội vã tháo chạy về phía nam. Bá tước Friedrich Martin de Augsburg thấy vậy, vội thúc quân đuổi theo, còn ngồi trên chiến mã quất roi cười lớn nói :



- Chuyến đi săn này, nhất định thắng lợi. Công tước đại nhân sẽ thấy ta vừa ra quân đã chiến thắng. Ha ha ha.



Đưa mắt nhìn quang cảnh bờ sông, Bá tước Friedrich Martin de Augsburg lại nói tiếp :



- Chuyến này truy sát địch quân, nhân tiện thưởng thức phong cảnh bên sông Salzach, thật là một công đôi việc. Ha ha ha.



Tuy hứng khởi trong lòng, nhưng Bá tước Friedrich Martin de Augsburg cũng không phải là hạng hữu dũng vô mưu, nhìn thấy sĩ khí quân đội không cao, liền quay sang bảo viên cận tướng, Nam tước Jürgen Kotzur de Reibisch :



- Truyền lệnh của ta. Đại quân tăng tốc truy sát địch quân. Địch quân vừa mới cướp phá xong, chắc chắn sẽ có rất nhiều tài vật. Thông báo cho binh sĩ, chiến lợi phẩm do người nào giành được sẽ thuộc về người đó.




Bá tước Friedrich Martin de Augsburg chỉ cần chiến công, không cần chiến lợi phẩm. Thật ra thì Bá tước cũng không đánh giá cao số tài vật mà địch quân cướp được. Chỉ là các thôn trấn nghèo khổ, có gì đáng giá đâu mà cướp. Nếu như địch quân cướp phá một thành thị hay một đại lĩnh địa, chiến lợi phẩm phong phú thì Bá tước đã không truyền lệnh như vậy.



Mệnh lệnh truyền xuống, ba quân hoan hô vang dội. Có động lực, ai nấy càng chạy nhanh hơn, khoảng cách với địch quân ở phía trước cũng rút ngắn lại dần. Binh sĩ thấy có hy vọng, nên lại càng hăng hái. Nông dân bị lĩnh chủ trưng tập gia nhập quân đội, không hề được trả lương, do đó bọn họ chỉ còn biết hy vọng vào chiến lợi phẩm.



Truy đuổi hơn nửa ngày, mọi người bắt đầu nhìn thấy có nhiều vật tư, vũ khí rơi vãi trên đường, xem ra địch quân vì hối hả tháo chạy nên làm rơi rớt. Quân Bavaria hăng hái tranh cướp, rồi lại hăng hái truy đuổi, không cần các tướng lĩnh thúc giục mà ai nấy đều rất tích cực. Nhiều người nhìn thấy địch quân ở phía trước tay bao tay bị, mang xách nhiều thứ, lòng tham làm đỏ hồng cả mắt, điên cuồng đuổi theo, quên cả mệt mỏi đói khát.



Nhìn thấy địch quân chạy thẳng về phía rừng núi trước mặt, Bá tước Friedrich Martin de Augsburg như nhìn thấy chiến công trước mắt, tiếng quát tiếng cười vang vọng nơi sơn dã :



- Ha ha ha. Địch quân sắp hết đường chạy rồi. Mọi người gắng sức lên.



Song phương truy đuổi cả ngày, cuối cùng đại đội quân Trento chạy vào trong một sơn cốc. Đó là một sơn cốc vô danh nằm ngoài rìa của khu vực núi non Trung Alps (Central Alps), ở về phía nam Salzburg. Khi đến trước cửa sơn cốc, Bá tước Friedrich Martin de Augsburg giật cương dừng lại, ngần ngừ không dám tiến vào. Viên cận tướng, Nam tước Jürgen Kotzur de Reibisch, thấy thế liền nói :



- Bá tước đại nhân. Khu vực này xem ra hung hiểm, nên đề phòng địch nhân có âm mưu quỷ kế.



Bá tước Friedrich Martin de Augsburg hừ lạnh một tiếng, nói :



- Ta lẽ nào không biết ?



Nam tước Jürgen Kotzur de Reibisch vội khom lưng nói :



- Bá tước đại nhân. Chúng ta có cần phái người vào bên trong thám thính hay không ?



Bá tước Friedrich Martin de Augsburg khen phải, nói :



- Ngươi hãy suất lĩnh 1.000 quân vào bên trong thám thính tình hình.



Nam tước Jürgen Kotzur de Reibisch nghe nói thế, nhất thời toàn thân run rẩy, chút nữa là đã rơi xuống ngựa. Gã ta thân thể hồng hào mập mạp, chưa từng tham gia chiến tranh, đừng nói là chém giết, sở trường duy nhất là nịnh nọt làm vui lòng chủ tướng, nói không dễ nghe thì là tham sống sợ chết. Lần này chủ tướng phái gã vào trong thám thính tình hình địch quân, có phải là muốn lấy mạng gã hay không. Gã ấp úng nói :



- Bá tước đại nhân. Thuộc hạ nhất thời cảm mạo, hay là phái người khác đi được không ?




Bá tước Friedrich Martin de Augsburg trừng mắt nhìn gã, lạnh lùng nói :



- Hừ. Bảo ngươi đi thì ngươi cứ đi. Việc gì cứ nhiều lời như thế !



Nam tước Jürgen Kotzur de Reibisch thấy Bá tước sắc diện âm trầm, nghĩ đến tính cách hung bạo, thường xuyên đánh đập gia nhân, thuộc hạ của Bá tước, không khỏi ớn lạnh, vội vàng nói :



- Vâng ạ. Thuộc hạ đi ngay. Thuộc hạ đi ngay.



Nói xong gã ta vội vã giục ngựa chạy đi, kiểm điểm binh mã tiến vào trong sơn cốc.



Ánh dương xế bóng, gió thổi hiu hiu.



Đội tiên phong của quân Bavaria chầm chậm tiến vào trong sơn cốc, vừa đi vừa cẩn thận quan sát tứ phía, sợ kinh động địch quân. Địch quân đông đến 2.000 người, đông gấp đôi bọn họ. Nếu làm kinh động, địch nhân kéo ra vây đánh, thì dù đại quân bên ngoài có kéo vào cứu viện, không ít người trong số bọn họ cũng sẽ phải vĩnh viễn vùi thân ở đây. Có lẽ Bá tước đại nhân phái bọn họ vào đây làm mồi dụ địch chăng ? Mọi người đều nghĩ vậy. Số phận của con mồi sẽ chẳng hay ho gì. Do đó mọi người đều chẳng mấy tích cực.



Trong đội quân, Nam tước Jürgen Kotzur de Reibisch cưỡi ngựa đi sau cùng, sắc diện tái nhợt, toàn thân run rẩy, xem chừng ngồi yên được trên lưng ngựa là đã cố sức lắm rồi. Với bộ dạng như thế, nếu gặp phải địch quân thì làm sao chiến đấu. Fränkische Schweiz, Hiệp sĩ lĩnh quân, khinh miệt nhìn Nam tước Jürgen Kotzur de Reibisch một lượt, khẽ hừ một tiếng. Bọn họ rất xem thường loại người như Nam tước, chỉ biết nịnh nọt, chiến đấu thì không ra gì. Nếu không phải có mệnh lệnh của Bá tước đại nhân, bọn họ sẽ chẳng thèm lý đến Nam tước. Hồi lâu, Hiệp sĩ Fränkische Schweiz không nhịn được nữa, giục ngựa lại gần nói :



- Nam tước đại nhân. Hay là đại nhân chờ ở đây, để chúng ta vào bên trong do thám, rồi sẽ ra đây hồi báo với đại nhân, được không ?



Nam tước Jürgen Kotzur de Reibisch trong lòng mừng thầm, nhưng ngoài mặt vẫn cố nói cứng :



- Như thế … như thế e rằng không tiện. Cùng đi. Chúng ta hãy cùng đi.



Hiệp sĩ Fränkische Schweiz càng cảm thấy gã ta đáng ghét, muốn đi cho khuất mắt, nhưng vì sự an toàn của bản thân và thủ hạ, tốt nhất không nên đưa Nam tước đi theo, liền vội nói :



- Không sao đâu ! Chúng ta chỉ vào bên trong xem xét một lúc. Nam tước đại nhân cứ ở đây chờ tin tức của chúng ta.



Nam tước Jürgen Kotzur de Reibisch khẽ thở phào, nói :



- Như vậy đành làm phiền mọi người rồi.




Thế là Hiệp sĩ Fränkische Schweiz dẫn thủ hạ tùy tùng và binh sĩ vào bên trong thám thính. Nam tước Jürgen Kotzur de Reibisch ở lại đó chờ đợi. Lát sau, gã nghe bên trong có nhiều tiếng hò hét quát tháo, giây lát lại thấy quân thám thính chạy ngược trở ra. Gã kinh hãi, vội giục ngựa chạy theo, đến bên Hiệp sĩ Fränkische Schweiz, hỏi :



- Tình hình bên trong thế nào ?



Hiệp sĩ Fränkische Schweiz đáp :



- Địch quân đang xây dựng các công trình phòng ngự bên trong, có lẽ định cố thủ chờ viện quân.







Bên ngoài sơn cốc, Bá tước Friedrich Martin de Augsburg chờ đợi hồi lâu, có vẻ ngồi đứng không yên. Trong khi đó thì chúng sĩ binh đều ngồi bệch cả dưới đất nghỉ ngơi. Sau cả ngày truy đuổi, giờ đây ai nấy cũng đều cảm thấy mệt mỏi. Binh sĩ phải chạy bộ bằng hai chân chứ không được cưỡi ngựa như Bá tước và các tướng lĩnh, Hiệp sĩ. Bá tước thấy vậy, tuy trong lòng bực bội, nhưng cũng đành chịu.



Một gã Hiệp sĩ thân tín của Bá tước đối Nam tước Jürgen Kotzur de Reibisch rất không tín nhiệm, đến bên Bá tước nói :



- Bá tước đại nhân. Bọn họ vào bên trong đã lâu, đúng ra phải quay ra rồi, trừ khi có biến cố gì đó ?



Bá tước Friedrich Martin de Augsburg cười nhạt nói :



- Không sao đâu ! Ít ra cũng sẽ chạy ra được đôi ba người chứ !



Gã Hiệp sĩ thân tín nghe giọng lạnh lùng của Bá tước, bất giác cảm thấy lạnh cả xương sống. Hơn nghìn người a. Vào bên trong sơn cốc thám thính đến hơn cả nghìn người, Bá tước hy vọng sẽ có đôi ba người chạy ra được để mang tin tức ra. Vậy hóa ra … Gã ta thoáng rùng mình, không dám nói gì thêm nữa. Giữa lúc đó, gã chợt nghe Bá tước nói :



- Xem kìa. Bọn họ ra rồi. Hừm … Còn nhiều hơn so với sự tưởng tượng của ta !



Gã Hiệp sĩ thân tín nghe nói, lại rùng mình, quay nhìn về phía cửa sơn cốc, quả thực nhìn thấy đội tiên phong đã quay trở ra, nhân số tuy có giảm bớt, nhưng không đến một thành. Đa số binh sĩ chạy ra đến ngoài này đều ngồi bệch xuống đất thở dốc. Hiệp sĩ Fränkische Schweiz cùng với Nam tước Jürgen Kotzur de Reibisch giục ngựa đến chỗ Bá tước Friedrich Martin de Augsburg bẩm báo địch tình.