Động Phòng
Rút ra bài học từ kiếp trước, Đổng Tín thực sự sở sẽ làm Dịch vương bị thương. Mặc dù cả người đang vô cùng sung sướng nhưng cũng cắn răng chịu đựng không thúc eo, tay chống hai bên, lại hỏi: "A Thất có đau không?"
Dịch vương cau mày, khóe mắt giàn giụa nước mắt, có vẻ rất khó chịu. Đổng Tín nhìn thấy điều này thì trong lòng đau nhói, không trả lời mà rút gậy th*t ra khỏi lỗ nhỏ non mềm.
"Ưm ~" Dịch Vương hừ nhẹ một tiếng vì hành động này của Đổng Tín, nhưng trong giọng nói lại có chút vui sướng.
Đổng Tín do dự một lúc, thử thăm dò rồi từ từ thúc eo đẩy gậy th*t vào lỗ nhỏ.
Dịch vương lập tức hùa đón gậy th*t của Đổng Tín, giọng nói cũng trở lên cao vút: "Ngứa a~ Văn Doãn... Dùng sức chút đi ~"
Đổng Tín biết bộ dáng này của Dịch vương không phải vì đau mà là vì bị giày vò bởi thuốc mỡ, thì rốt cuộc hắn cũng yên tâm hơn. Đổng Tín thúc hông vào sâu trong cơ thể y rồi chậm rãi ra ra vào vào lỗ nhỏ, kiên nhẫn khai phá lỗ nhỏ lần đầu được chăm sóc.
Đổng Tín dịu dàng là vậy, nhưng vẻ mặt của Dịch vương càng ngày càng thống khổ, cánh tay ôm lấy vai Đổng Tín càng ngày càng siết chặt. Có lẽ y không phân biệt được khó chịu chỗ nào, nên không biết xấu hổ siết chặt chân mình để thúc giục Đổng Tín chịch mình: "Văn Doãn ~ Mạnh hơn đi a~ Nhanh chút nữa... Làm ơn đi mà ~"
Nước dâm chảy ra rất nhiều, gậy th*t ra vào càng dễ dàng. Đổng Tín cũng hận không thể đè ép người thương chịch thô bạo, nhưng hắn vẫn từ từ vào ra, từ từ cảm nhận sự trơn mềm và chặt chẽ đó.
Khi Dịch vương bị Đổng Tín không nhanh không chậm đâm chọc, thân thể lần nữa run rẩy lên, y rất nhanh không chịu nổi, bỗng nhiên buông tay ra sờ xuống phía dưới hạ thân.
Đổng Tín đang đợi giây phút này, lập tức nắm lấy hai tay Dịch vương đè lên gối, mạnh mẽ nói: "Không được, A Thất."
"Hức... Đừng mà ~ Văn Doãn..." Dịch vương rơm rớm nước mắt, y liều mạng vùng vậy: "Làm ơn đi mà ~ Đừng giày vò ta ~ Hức... Văn Doãn."
Thấy Dịch vương bị ức hiếp, Đổng Tín lập tức cúi đầu hôn lên giọt nước mắt trên mặt y: "Được, được rồi, bây giờ cho ngươi liền."
Đổng Tín vừa nói xong rồi từ từ rút gậy th*t ra, cho đến khi chỉ còn lại quy đầu bên trong lỗ nhỏ, hắn thẳng eo, nhìn vào mắt Dịch vương. Sau đó, hít một hơi thật sâu, thô bạo đâm vào chỗ sâu nhất trước khi Dịch vương kịp hiểu ra.
Dịch vương mất cảnh giác, cả người run lên khi bị thúc vào sâu, không khỏi ngửa đầu, trừng hai mắt, cả kinh kêu lên: "A~"
Đổng Tín không cho Dịch vương cơ hội để thở, mạnh mẽ thúc ro lấy đi trinh tiết của y như mong muốn, dưới sự tấn công mãnh liệt bất ngờ, lỗ nhỏ co rút giống như bị dọa sợ, như muốn đẩy gậy th*t ra ngoài.
Dù vậy, Dịch vương vẫn chưa vừa lòng.
"Không... không phải chỗ này... Văn Doãn." Dịch vương kêu khóc, tay vẫn bị Đổng Tín đè trên gối nên không thể dùng để xoa dịu chỗ khó chịu kia: "Phía trong... Phía trong ngứa a~"
Đổng Tín biết Dịch vương đang ám chỉ điều gì, nhưng hắn vẫn không hề bị lay động. Hắn vẫn hung bạo đâm chọc. Từ khi Dịch vương rời, Đổng Tín đã cấm dục mười năm rồi, bây giờ được nếm lại cái cảm giác mất hồn này. Nên là cho dù có nghĩ theo ý của DỊch vương thì cũng không thể dừng lại được rồi. Huống chi Đổng Tín đã cố tình làm lơ chỗ đó.
Đổng Tín cúi đầu, cắn nhẹ vào môi Dịch vương: "A Thất ngoan, tin ta, rất nhanh ngươi sẽ cảm thấy sướng."
Dịch vương dường như không nghe thấy lời của Đổng Tín, điên cuồng vặn vẹo thân thể, khóc kêu: "Không ~ Văn Doãn... Nơi đó... Nơi đó."
Đổng Tín biết tại sao Dịch vương lại như vậy, cố ý hỏi: "A Thất, có chuyện gì sao?"
Dịch vương vẫn không đáp lại Đổng Tín, y hét đến mức cổ họng khàn khàn, hạ thể không ngừng di chuyển lên trên, cố gắng giảm bớt cơn ngứa ngáy giữa hai chân: "Ngứa... Hức... Ngứa..."
Đổng Tín lo lắng Dịch vương không chịu nổi, lúc này muốn nhẹ nhàng, nhưng Dịch vương khóc đến đỏ cả mũi, bộ dáng quá mức mê người. Đổng Tín không kìm chế được, vẫn mạnh mẽ thúc hông, chín sâu một nông chơi cái lỗ nhỏ hẹp kia.
Dịch vương mặt đầy nước mắt, bị Đổng Tín chà đạp trên giường, cơ bắp phía trên rắn chắc của y, tràn đầy sự mạnh mẽ. Đổng Tín thu hết cảnh đẹp này vào trong mắt, dục hỏa trong người càng thêm hừng hực. Hắn biết rõ nếu Dịch vương muốn phản kháng thì có thể dễ dàng thoát khỏi không chế của hắn. Mà hắn sở dĩ có thể muốn làm gì thì làm với Dịch vương, chỉ vì người này là cam tâm tình khuất phục hắn.
Nghĩ đến đây, gậy th*t của hắn càng quấy đảo mãnh liệt hơn. Dịch vương bị hắn chịch đến choáng váng, hai chân yếu ớt mở rộng, bộ dáng càng thêm dâm đãng. Sau đó, đột nhiên thân thể Dịch vương xiết chặt, kĩnh hãi kêu lên: "A~ Không... Văn Doãn... Nơi đó nóng quá... Có... có cái gì đó sắp ra~"
Đổng Tín biết Dịch vương sắp phun nước, cúi đầu cắn vành tai Dịch vương, dỗ dành nói: "Ngoan, đừng chịu đựng, A Thất, mau bắn ra nào..."
Dịch vương lắc đầu nguầy nguậy, vẻ mặt xen lẫn thống khổ và sợ hãi, càng ngày càng giãy giụa: "Không... hức... hức...ưm....Không mà ~"
Đổng Tín sợ vô tình cắn thương Dịch vương nên buông tha cho tai, hôn lên má y: "Không sao, A Thất, đừng sợ, cứ thoải mái phun..."
"Hức...hức.." Dịch vương thông khổ khóc ròng, nhưng vẫn không chịu thả lỏng: "Không..."
Chỗ đó của Dịch vương chưa từng nếm trải qua nên e rằng y không thể tự mình phun ra. Đến cùng, Đổng Tín buông cổ tay Dịch vương ra, đưa một tay đến chỗ kết hợp chặt chẽ giữa hai người, nhẹ nhàng xoa nắn lỗ nhỏ đang bị thuốc mỡ tra tấn.
Dịch vương đột ngột ưỡn người lên: "Đừng, Văn Doãn ~ Sắp ra rồi ~ Sắp phun ra rồi ~"
Cùng với tiếng hét của Dịch vương, đột nhiên lỗ nhỏ co rút dữ dội, gậy th*t Đổng Tín còn bị đẩy cả ra, hắn liền thuạn theo thế mà lui ra ngoài, hai tay giữ chặt đùi Dịch vương buộc y phải phơi bày nơi bí ẩn giữa hai chân: "Đừng sợ, A Thất, để ta nhìn xem, đừng sợ."
"Hức... hức... Không... Đừng nhìn mà ~ Ra... ra rồi ~"
Dịch vương lúc này vẫn rất nghe lời, cho dù khóc lóc từ chối cũng không dùng sức giãy giụa. Y đột nhiên nắm lấy tay Đổng Tín, ưỡn người nhìn xuống phía thân dưới, cùng Đổng Tín nhìn dòng nước dâm từ trong chảy ra.
"A~" Dịch vương thét lên một tiếng, ngã xuống giường. Vẻ mặt y đê mê, toàn thân run rẩy dữ dội, dòng nước giữa hai chân không ngừng tuôn ra như suối.
Dựa theo kinh nghiệm kiếp trước, Đổng Tín liền buông đùi Dịch vương ra, để y lăn lộn trên giường đợi đến khi bĩnh tĩnh lại. Đổng Tín lập tức ôm lấy eo y từ phía sau, nhẹ nhàng hôn lên mái tóc ướt đẫm mồ hôi của y.
Đổng Tín vuốt ve cái bụng căng cứng của Dịch vương, nhẹ nhàng hỏi: "Thế nào rồi, A Thất? Sướng không?"
Dịch vương gật đầu, chậm rãi xoay người rúc vào trong lòng Đổng Tín: "Sướng lắm ~"
"Hít!"
Với động tác này của Dịch vương, dưới bụng vừa vặn cọ qua gậy th*t của hắn, Đổng Tín biết Dịch vương vẫn chưa bình phục lại sau cao trào. Hắn nhanh chóng cắn răng lui thân, thở hổn hển kìm nén xúc động.
Dịch vương ngẩng đầu, khó hiểu nhìn Đổng Tín, nhỏ giọng hỏi: "Văn Doãn?"
Đổng Tín mỉm cười, cúi người hôn lên mặt Dịch vương: "Không có chuyện gì, không vội."
Dịch vương nhíu mày, ánh mắt dần dần sáng tỏ, y nhìn cuống thân dưới của Đổng Tín, sau đó một chân gác lên hông Đổng Tín: "Vào đi... Vào đi a~ Văn Doãn, ta không sao."
Đổng Tín đau lòng, hắn thở dài, đưa tay về phía Dịch vương: "Còn đau không?"
"Không đau." Dịch vương đáp, sau đó siết chặt hông Đổng Tín, vui vẻ cảm thán: "Ngươi quả thật yêu ta."
Đổng Tín hiểu ám chỉ của Dịch vương, nhẹ nhàng đỡ lấy hai chân y hướng lên trên, vật dưới háng lại một lần nữa đâm vào lỗ nhỏ của Dịch vương.
"A Thất ngốc." Đổng Tín thời dài. Sau khi bắn xong, cơ thể y luôn vô cùng nhạy cảm, hắn chậm rãi đâm vào rút ra, chờ Dịch vương thích ứng với sự chiếm giữ này của hắn.
"Ưm.." Dịch vương khẽ ậm ừ, giang tay ôm lấy tay Đổng Tín: "Văn Doãn, ta thật may mắn..."
Hai mắt Đổng Tín nóng bừng, nhắm mắt ngậm lấy môi Dịch vương. A Thất không biết rằng, may mắn kiếp này của bọn họ đổi lấy từ nỗi đau cả đời kiếp trước. nhưng đây là tốt nhất đối với bọn họ, hắn đã từng phạm sai lầm thì để một mình hắn gánh chịu đi, A Thất chỉ cần yên tâm hưởng thụ sự cưng chiều của hắn.
"A Thất... A Thất..." Đổng Tín chạm môi Dịch vương khẽ gọi. Lúc này đây, hắn đã vùi sâu vào trong cơ thể người mình thương, nhưng hắn vẫn cảm tháy trống rỗng và không thể chịu đựng nổi, Đổng Tín hận không thể hòa làm một thể với Dịch vương. Dù sau này có bao nhiêu kiếp luân hồi, cả sẽ đồng hành cùng nhau, không thể tách rời
Dịch vương có thể có cùng suy nghĩ với Đổng Tín. Y bám chặt lấy Đổng Tín, vội vàng ưỡn thẳng lưng nghênh hợp mỗi cú thúc của Đổng Tín. Y dường như sinh ra là để dành cho Đổng Tín, lỗ nhỏ theo gậy th*t ra vào mà xiết chặt rồi buông lỏng, giống như một cái miệng nhỏ tham ăn mút lấy quy đầu. Đổng Tín bị Dịch vương mút chặt và dần dần mất kiểm soát, động tác ngày càng trở nên thô bạo hơn.
"A Thất." Đổng Tín không kìm được, đột nhiên xoay người đè Dịch vương xuống dưới: "Ta định dùng lực, nếu như khó chịu thì đẩy ta ra nhé."
Dịch vương phá thân không bao lâu, lại phụ nước dâm. Lúc này chân chắc là đau nhức không chịu nổi, nhưng y còn lo lắng hơn cả Đổng Tín, vì vậy ôm chặt hông Đổng Tín, sốt ruột giục: "Ngươi làm... làm đi... Văn Doãn ~ Nhanh lên a~"
Nhìn thấy bộ dáng vội vàng của Dịch vương, bụng dưới Đổng Tín chợt thắt lại, nâng hai cái mông căng tròn, tách khe mông rồi mạnh liệt đâm vào bên trong.
"A~" Dịch vương kêu lên, lồng ngực đầy dặn áp chặt vào Đổng Tín: "Sâu quá."
Đổng Tín hôn lỗ tai Dịch vương, hỏi: "Khó chịu sao?"
Dịch vương lắc đầu, thở hổn hển nói: "Không..."
Đổng Tín ngay lập tức thỏa mãn Dịch vương, gậy th*t như cái chày khuấy đảo Dịch vương. Đến lúc này hắn mới hoàn toàn gác lại lo lắng bao trùm tâm hắn, nhắm ngay lỗ nhỏ hung đâm chọc.
Dưới sự đâm chọc, càn quấy của Đổng Tín, Dịch vương đã hoàn toàn trở nên si mê, cơ thể y run lên theo từng cú thúc của hắn, mà phía dưới kia thì bị hắn chịch đến mềm nát như bùn, nước dâm từ miệng huyệt trào ra không dứt
"A...a~" Dịch vương hai mắt tan rã, khoe môi nước bọt trào ra lung tung, miệng không khép lại được, chỉ có thể phát ra những tiếng rên rỉ ngắn ngủi, hai tay của y bám trên người Đổng Tín cũng đã tuột xuống từ bao giờ, mềm mãi không xương ở trên giường, cả người giống như nhũn ra.
Đổng Tín nhìn Dịch vương như thế này, lại càng thêm điên cuồng, bóp chặt cặp mông đang run rẩy của Vương Nghị, điên cuồng dùng gậy th*t nóng hổi khuấy động, dường như muốn chịch chết Dịch vương trên cái giường này.
Hai mắt Đổng Tín đỏ lên, thở hổn hển, vuốt ve trán Dịch vương nói: "A Thất, ta... ta muốn bắn, sinh con cho ta nhé?"
Đổng Tín chưa dứt câu, Dịch vương đột nhiên mở mắt và ưỡn người lên cao, thét lên một tiếng rồi xiết chặt gậy th*t của hắn, vắt xoắn nó tiết ra một lượng lớn dâm dịch.
Đổng TÍn không thể động gậy th*t trong lỗ nhỏ nữa rồi, dương v*t vừa bị vặn xoắn vừa đươc ngâm trong nước dâm ấm nóng. Hắn chỉ cảm thấy dương v*t đang mạnh liệt co giật, lập tức bắn ra tinh dịch vào sâu bên trong.