[Đồng Nhân] Tứ Hồn Chi Nguyệt Lão

Chương 20: Bán Yêu Cô Độc




Akiko gần như bỏ chạy khỏi nơi này.

Yêu quái thủ vệ theo động tĩnh tìm đến, lại chỉ thấy được Vương của bọn họ cùng thuộc hạ đắc lực của hắn.

Kỳ lạ! Lúc nãy không phải thanh âm nữ nhân sao? Thế nào hiện tại...

Nhất thời không ai dám tiến lên tiếp đón, kẻ nọ đùn đẩy người kia.

Mikazuki giật giật khóe miệng, phất tay đại xá cho bọn họ lui xuống. Yêu quái thủ vệ thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng chạy đến không còn một mống. Chờ nơi này không còn ai khác, Mikazuki mới bất đắc dĩ nhìn Sesshomaru: " Điện hạ, ngài nếu còn không buông ra hắn sẽ ngạt thở a."

" Vạt áo " màu trắng lay động vài cái, nhẹ nhàng thả ra. Inuyasha khuôn mặt đỏ bừng ngồi dưới đất, ánh mắt vẫn còn mê mang chưa hiểu lắm. Mikazuki dở khóc dở cười đem hài tử ôm lên nhét vào tay Sesshomaru:

" Điện hạ, ta chỉ đến xem náo nhiệt chút a. Ngài thong thả đi tiếp. "

Sesshomaru ánh mắt sắc như đao bắn về phía hắn. Mikazuki không chút sợ hãi vẫy tay, ánh mắt vô tội nhìn hắn. Phỏng chừng chỉ có người này dám xem náo nhiệt hắn, hơn nữa còn xem quang minh chính đại như vậy.

Đánh không lại, Sesshomaru cũng lười phản ứng hắn, ôm Inuyasha rời đi.

Sau lưng Sesshomaru, Inuyasha vui vẻ nháy mắt, vụng trộm vẫy vẫy cánh tay nhỏ nhắn tỏ ý cảm ơn. Mikazuki cong cong đôi mắt, ra hiệu cùng hài tử. Mãi đến khi Sesshomaru đã không thấy bóng, hắn mới thu hồi tươi cười, lạnh nhạt quay đầu trở về yến tiệc.

Akiko đã không còn đợi tại chủ điện. Xảy ra hiểu lầm quái dị như vậy, e là từ nay thiếu nữ sẽ không bao giờ muốn đặt chân trở lại hoàng cung này.

Trưởng lão bàng chi tìm không thấy nữ nhi, đang đứng ngồi không yên. Bỗng một cung nữ dừng lại bên người hắn, cẩn trọng hạ giọng nói:" Có vị đại nhân lệnh nô tỳ nhắn lại cho trưởng lão, tiểu thư Akiko đã hồi phủ, trưởng lão không cần lo lắng. "

Cung nữ truyền lời xong liền đi. Trưởng lão bàng chi nơi nào yên tâm nổi, vội vã cáo từ muốn về. Irasue ngạc nhiên nhìn hắn, cũng không hỏi nhiều phất tay: " Ngươi đi đi. Đem tiểu chất tử của ngươi lưu lại đến ngày mai là được. "

Trưởng lão cũng không nghĩ hơn, nói tiếng tạ ơn liền lui xuống. Vừa vặn Mikazuki về đến gần thượng tọa, Irasue hứng thú dò xét hắn từ đầu đến chân:

" Ngươi đã làm gì nữ nhi trưởng lão rồi? Nhìn nét mặt hắn trắng bệch như vậy thật sự khiến ta khoái ý a... "

" Ta có thể làm gì đâu. " Mikazuki không để ý cười nhạt:" Cái này gọi là không nên não bổ quá nhiều, bằng không sẽ phải ăn quả đắng. "

Irasue khó hiểu liếc mắt. Hắn không có giải thích thêm, ung dung ngồi xuống bậc thềm. Lòng bàn tay hơi sáng lên, Hoa Kính chậm rãi hiện ra trong đường nhìn. Ngón tay hắn gạt nhẹ, cẩn thận vẽ ra đồ án.

" Phu nhân định khi nào chấm dứt kỳ nghỉ ngắn hạn này? Trước sau gì ngươi cũng thừa biết công vụ giữ không được bước chân điện hạ không phải sao? "

Lăng Nguyệt Tiên Cơ nhàm chán bĩu môi, cánh tay không chịu thua gõ nhịp trên tay vịn:" Bị ngươi nhìn thấu a? Ta chính là muốn kéo đến lúc nào liền được lúc đó. Ít nhất phải cố gắng trước khi hắn muốn rời đi người mẹ này cũng phải khiến hắn chấp nhận sự tồn tại của hài tử kia. "

Mikazuki nhạt nhẽo cười hai tiếng, động tác trên tay đẩy nhanh hơn: " Ngươi không cảm thấy sự tồn tại của Inuyasha từ lúc bắt đầu liền là một sai lầm? Ta còn tưởng phu nhân chỉ là đang cố bù đắp cho sai lầm kia đâu. "

" Ngươi ngược lại giỏi miệt thị ta " Irasue đưa mắt nhìn yến tiệc đông đúc. Tây quốc vẫn luôn náo nhiệt như vậy, lại không có một nơi nào khiến nàng cảm thấy thật sự hạnh phúc và vui vẻ. Hài tử trưởng thành đều sẽ chỉ cung kính gọi nàng một tiếng mẫu thân, ngay cả Inuyasha cũng rất ít thân cận với nàng. Thường cùng nàng trò chuyện giải sầu thật sự cũng sẽ chỉ có người trước mắt: " Chờ hai hài tử kia hoàn toàn đứng vững bước chân rồi, ta hẳn là nên tìm một nơi náo nhiệt để chen vào đi!"

Ngón tay thon dài dừng lại, búng nhẹ một cái. Hoa Kính tỏa ra quang mang tím nhạt, có thứ gì đó nhẹ nhàng bay ra, trôi nổi trong không khí. Đốm sáng cẩn thận chia thành hai nửa, một nửa phiêu đến trước mặt nàng. Irasue khó hiểu bắt lấy, phát hiện thứ kia chính là một cái ngọc bài xinh đẹp có khắc văn tự nàng chưa thấy bao giờ: " Cho ta? Là cái gì vậy? "

Mikazuki trong tay cầm một viên ngọc giống hệt cái của Inuyasha, thần bí cười:

" Là vé một chiều đến bến hạnh phúc. "

Irasue đột nhiên cảm thấy, mình trước giờ chưa từng hiểu rõ người này.

- -- ----

Hôm sau, trời vừa hửng sáng Irasue đã xông đến xoát tồn tại cảm. Tây quốc chủ mẫu hùng hổ xông đến, không chút hình tượng nào đập cửa điện ầm ầm: " Sesshomaru! Ngươi còn muốn nằm đến lúc nào? Mau đem Inuyasha ra đây!"

Thủ vệ cung điện đổ mồ hôi lạnh, cũng không dám tiến lên khuyên can. Mỗi lần hai vị đại gia này đánh nhau, bị thương luôn là tôm cua bọn họ. Thành thử ra chỉ cần thấy mẫu tử họ gặp mặt, yêu quái xung quanh đều tự giác chuồn đi lặng lẽ.

Còn may cửa điện được Mikazuki gia cố bằng kết giới, không sợ Irasue một ngày nào đó đánh sập. Bằng không thu chi hoàng cung năm nay liền tăng vọt chỉ riêng khoản sửa chữa hậu quả chiến tranh.

Trong điện, Sesshomaru chậm rì mở mắt, không chút nào vội vã sửa soạn thay y phục. Đống chăn trên giường hơi động đậy, không lâu sau có một cái đầu nho nhỏ chui ra. Inuyasha hai mắt mông lung lờ đờ nhìn hắn, chưa tỉnh ngủ hô nhỏ: " Ca ca? "

Sesshomaru không để ý đến hắn, bình tĩnh xoay người đi ra mở cửa điện.

Irasue không nhìn hắn liền nhào vào trong, đem Inuyasha kéo ra khỏi chăn: " Hảo hài tử, chúng ta đi gặp vài người bạn nhỏ nha?"

" A?" Inuyasha không hiểu gì bị ôm đi. Irasue đạt được mục đích, đem nhi tử ném tại một bên liền chạy.

Quần chúng vây xem nhất thời quay đầu, không dám nhìn biểu cảm của Sesshomaru.

^_^|| Kỳ thực Sát điện hạ cũng không có biểu tình gì cả.

Hỏi vì sao? Tặng ngươi hai chữ:Thói quen.

Sesshomaru có phần không kiên nhẫn tiếp tục những ngày tháng sinh hoạt giống như vậy. Hắn hơi cau mày, suy nghĩ chuyển động. Đôi mắt hổ phách ánh lên tia sáng lạ lẫm.

Làm thế nào mới thoát được bán yêu kia đâu? Hắn thật sự chịu đủ ngày tháng " trông hài tử " kiểu này rồi.

Phía bên kia, Mikazuki vừa mới chào hỏi xong Jaken đang chờ tại nơi ở riêng của thần tử như hắn, nhìn ếch xanh gấp rút chạy đi tìm chủ nhân của hắn. Ngồi yên không lâu thì có thị nữ bên người của Irasue đến đem hắn mời sang tẩm điện của nàng.

Mikazuki đỡ trán. Nàng thế nào vẫn chưa chịu buông tha ý tưởng tìm bạn đồng lứa cho Inuyasha?

Hắn yên lặng xắn tay áo đi tìm Irasue.

Vị phu nhân này so với hắn còn muốn cứng đầu.

Trong khu rừng nhỏ kề cận tẩm điện của Irasue, có quang mang nhàn nhạt phát ra, chậm rãi lắng xuống. Mikazuki đứng sau gốc cây, quyết định không kinh động hai người họ mà quan sát.

Mấy cái tiểu hài tử tò mò chờ đợi trong khoảng sân. Chúng đều là tiểu yêu đi cùng trưởng bối trong nhà đến dự yến tiệc hôm qua được Irasue giữ lại. Cả một đám đều nhanh chóng trò chuyện vui vẻ, chờ Lăng Nguyệt Tiên Cơ đến. Tất cả đều đã được trưởng bối dặn dò muốn biểu hiện ngoan ngoãn, vì vậy đứa nào đứa nấy đều thu liễm một chút tính tình, chủ động bắt chuyện cùng bạn đồng lứa. Nổi bật nhất liền là chất tử của trưởng lão bàng chi Kim khuyển, đường đệ của Akiko. Bối phận của hắn so với mấy hài tử còn lại đều muốn cao một bậc.

Chờ được một lúc, Lăng Nguyệt Tiên Cơ cuối cùng cũng đẩy cửa đi ra, trong tay dắt theo một cái hài tử xa lạ.

Thanh âm xung quanh tắt hẳn. Mấy cái hài tử tất cả đều sắc mặt xấu xí nhìn người mà Irasue vừa dắt đến.

Inuyasha.

Tây quốc nhị điện hạ.

Một cái bán yêu, so bọn chúng còn cao quý.

Hài tử ở đây đều đã nghe cha mẹ nhắc qua cái tên này với giọng khinh thường, chất giọng đúng mực dành cho bán yêu trong mắt bọn họ. Phát hiện người đến là Inuyasha, không một tiểu yêu nào có thái độ tốt cả. Inuyasha cũng nhận ra bọn họ không chào đón mình, hơi lùi bước. Irasue cẩn thận đem hắn dắt đến trước mặt đám tiểu yêu, vỗ vai hắn: " Inuyasha ngoan, đây là bạn mới ta tìm cho Inuyasha nga. Phải chơi đùa vui vẻ đó!"

Tiểu hài tử sắc mặt e ngại không nghĩ tiến lên. Không cần hỏi cũng biết bọn họ không chào đón hắn, hắn làm sao có thể chơi đùa vui vẻ đâu?

" Phu nhân! " Thị nữ vội vàng chạy đến, truyền lại lời nhắn:" Đại điện hạ lệnh nô tỳ đến mời phu nhân! Có chút công vụ liên quan đến đại bộ phận trưởng lão, cần ý kiến của phu nhân. "