[Đồng Nhân Tokyo Revengers] Tiệm Mì Natsukashii

[Đồng Nhân Tokyo Revengers] Tiệm Mì Natsukashii - Chương 5: LÂU KHÔNG GẶP




Nara nhìn bức thư trên bàn, địa chỉ gửi là ở Mỹ. Thời nay người ta rất ít khi gởi thư tay, hơn nữa Nara cũng không hề nhớ mình có quen biết người gởi bức thư này. Mở thư ra đọc, gương mặt Nara trở nên trầm tư.

- Cuối tháng tới à? Chắc là phải nghỉ bán vài hôm thôi_ Nara nhìn thời gian ghi trên bức thư.

Rất nhanh đã đến ngày hẹn trên thư. Đó là một ngày Chủ Nhật đẹp trời. Nara chọn cho mình bộ trang phục đơn giản, hướng đến thành phố Tokyo nhộn nhịp. Chủ Nhật ở Tokyo đông vui hẳn, trên đường vô cùng nhộn nhịp. Moi người đang thư giãn sau 1 tuần mệt mỏi.

- Haizz hôm nay đáng lẽ mình cũng nên đi chơi chứ nhỉ?_ Nara thở dài, trước mặt là tấm biển to đề " BỆNH VIỆN THÀNH PHỐ"

Nara bước đến phòng 305, phía trước là một ngườ đàn ông trung niên đang đừng ngoài cửa phòng bệnh chờ

- Chú hẳn là Jiro Ikeda?_ Nara bước đến hỏi

- Vậy cháu là..._ Người đàn ông hơi bất ngờ

- Cháu là người chú đã gởi thư đến_ Nara cúi chào

- Vậy à, trong cháu trẻ hơn chú nghĩ_ Chú Jiro cười hiền từ

- Cháu đã rất bất ngờ khi nhận được thư. Cháu chưa bao giờ nghỉ rằng bức thư đó sẽ được gửi đến_ Nara

- Xin lỗi cháu vì sự đường đột này, nhưng thật sự lúc này ta nghĩ đây là điều duy nhất ta có thể làm_ Chú Jiro nhìn vào phòng bệnh_

- Mọi chuyện xảy ra bao lâu rồi?_ Nara cũng nhìn theo hướng phòng bệnh

- Cũng vài năm rồi_ Chú Jiro nói

CẠCH... Nara đẩy cánh cửa phòng bệnh bước vào. Bên trong là người phụ nữ trung niên, vẻ mặt bà ấy trông rất hiền hậu, mặc dù bệnh tật khiến bà ấy trông xanh xao đi hẳn nhưng cũng không làm phai mờ được vẻ đẹp của bà ấy

- Ikeda ông đấy à?_ Người phụ nữ rời mắt khỏi quyển sách ngước nhìn người vừa bước vào

- Không...Không phải Ikeda... Cô là..._ Người phụ nữ tươi cười nhìn Nara. Tuy nhiên....

- M..Mày...Mày cút đi_ Trong chớp mắt, người phụ nữ trở nên mất kiểm soát, không ngừng mắng chửi

CHOẢNG... Bà ấy vớ lấy bình hoa bên cạnh ném thẳng vào người Nara

Nara lấy tay sờ lên trán, máu từ vết thương không ngừng chảy. Nara thở dài một cái rồi cúi xuống thu nhặt mảnh vỡ cho vào giỏ rác.

- Đã lâu không gặp, bà Maeko Miyamoto_ Nara cất lời chào người trên giường. Trong căn phòng ấy, một người điên cuồng tức giận, một người lại vô cùng bình tĩnh

- Rất vui khi được gặp lại bà, dù bị bệnh nhưng trông bà vẫn tốt hơn lần cuối chúng ta gặp nhau_ Nara ngồi gọt trái cây

- Mày mau cút khỏi mắt tao đi con khốn_ Bà Maeko vẫn không ngừng mắng mỏ, mọi lời nói đều vô cùng cay nghiệt

- Đừng lo, chúng ta ăn xong dĩa trái cây này tôi sẽ đi ngay thôi_ Nara đặt dĩa trái cây lên bàn

- Không, bất cứ thứ gì mày động vào tao đều cảm thấy ghê tởm_ Bà ấy tính hất đổ dĩa trái cây nhưng Nara đã nhanh tay hơn

- Nếu bà không ăn thì để tôi ăn vậy, dù gì bỏ đi cũng rất uổng phí_ Nara

- Mau chóng cút khỏi mắt tao_ Bà Maeko không hề thay đổi thái độ_ Chỉ cần hít thở chung bầu không khí với mày tao đã làm tao thấy khó chịu rồi

- Vậy à? Vậy xem ra tôi phải đến thường xuyên rồi_ Nara bước ra ngoài

- Chết đi! Đáng lẽ ra mày nên chết đi_ Bà Maeko ôm đầu, không ngừng nguyền rủa Nara

- Mai tôi lại đến_ Nara bỏ lại 1 câu rồi bước ra ngoài. Bên ngoài, chú Jiro vẫn đang đứng đợi, Nara cúi người chào rồi ra về

- Ta..._ Chú Jiro đang định nói gì đó thì bị Nara chặn lại

- Ngày mai cháu sẽ đến_ Nara rời đi

Về đến quán, Nara gọi cho cho bác Fuji thông báo rằng tiệm sẽ đóng cửa vài ngày. Bác Fuji khá bất ngờ, kể từ lúc Nara đến đây đã được 2 năm, cô chưa từng cho quán nghỉ như vậy. Bác Fuji tính hỏi nhưng rồi lại thôi.