[Đồng nhân TobiKaka - 26] Bách Ngân

Chương 4: Mồi nhử




"Có phải là ngài thích ăn cá không?".

Tobirama dừng động tác đưa cá nướng vào trong miệng, khó hiểu mà nhìn Kakashi: "...Cái gì?".

Nam nhân tới từ tương lai kia mi mắt cong cong, hơi ngượng ngùng gãi đầu: "À không, chỉ là cảm thấy biểu cảm khi ăn cá của ngài thoạt nhìn khá... thả lỏng? Tuy rằng chỉ có một chút thôi".

Tobirama nhìn Kakashi rồi lại nhìn cá nướng trong tay, không rõ sao mình lại lộ ra biểu cảm thả lỏng. Đây cũng không phải là lần đầu hắn ăn cá trước mặt người khác, nhưng lại là lần đầu có người nói hắn như vậy. Nhưng suy nghĩ kĩ thì có vẻ Kakashi là một người rất tinh tế. Ở nhiệm vụ lần trước, hậu bối tóc bạc này chẳng những có thể đuổi kịp suy nghĩ của Tobirama mà còn có thể từ ngữ khí hoặc cách dùng từ của hắn mà suy đoán được tính toán của hắn, sức quan sát nhạy bén cùng với năng lực ứng biến trong nhiệm vụ thâm nhập cũng rất khá, chẳng lẽ y thật sự có thể nhìn ra gì đó từ biểu cảm của hắn?

"Rất thích" - Tobirama đáp lại, nhận được ánh mắt đợi hắn nói tiếp của Kakashi, hắn chần chờ vài giây mới nói thêm - "Lúc nhỏ hay ăn".

"A, ta cũng vậy" - Kakashi cười cười, cầm lấy xiên cá của mình, cẩn thận bỏ đi những phần bị cháy rồi mới cắn một miếng nhỏ - "Trước kia cha hay làm cá thu đao nướng với muối cho ta ăn, sau đó ta liền rất thích những món liên quan tới cá".

Tobirama gật đầu, cũng không có ý định nói tiếp, mà Kakashi cũng không cảm thấy ngượng ngùng, vẫn rất nhẹ nhàng khoan khoái gặm cá nướng mà họ bắt được. Ánh mắt của Tobirama lại rơi xuống xiên cá trong tay mình, nghe thấy tiếng lửa tanh tách, hắn bỗng có chút hoảng hốt. Khi còn nhỏ, hắn cũng đã từng cùng huynh trưởng và các đệ đệ của mình ra sông bắt cá. Hashirama tay chân vụng về, cuối cùng vẫn luôn bị Tobirama đuổi sang một bên, Itama sẽ tới an ủi Hashirama, còn Kawarama sẽ giúp hắn nướng cá cho bốn huynh đệ ăn. Đó là một trong số không nhiều lắm những ký ức hoà bình tốt đẹp giữa thời kỳ chiến tranh của hắn.

—Nếu họ còn sống, hẳn là cũng đã lớn như vậy rồi.

Ý niệm này vừa mới hiện lên trong đầu, Tobirama vội lắc đầu để ném nó ra. Hắn thở hắt ra một hơi, ăn vài miếng liền xong xiên cá rồi nhìn về phía Kakashi: "Ta muốn nói với ngươi về mục tiêu kế tiếp".

Kakashi ngẩn người, gật đầu rồi định buông xiên cá mới ăn được một nửa trong tay xuống, nhưng bị Tobirama phất tay ngăn lại: "Không sao, ngươi cứ ăn tiếp đi, vừa ăn vừa nghe ta nói cũng được".

Đối phương do dự vài giây rồi mới tiếp tục ăn nốt bữa trưa của mình, Tobirama vừa nhìn y ăn vừa giải thích hành trình tiếp theo. Mục tiêu thứ hai là một nhóm ninja lưu vong hoạt động ở vùng biên giới giữa Hỏa Quốc và Thổ Quốc. Từ đầu đây chỉ là một đám ô hợp, nhưng gần đây hình như có thêm vài tên ninja thực lực khá mạnh gia nhập, lại còn đặc biệt nhằm vào làng Lá, đã có không ít tiểu đội xảy ra thêm thương vong không cần thiết vì bọn chúng. Khi Tobirama còn tại vị cũng đã định lập ra một tiểu đội đi xử lý, nhưng đại chiến với làng Mây sắp nổ ra, vì giữ gìn chiến lực, hắn đành phải tạm hoãn việc này lại.

"Nhiệm vụ lần này tương đối nguy hiểm, ta chưa hoàn toàn thăm dò rõ thực lực của tổ chức kia" - Tobirama nhíu mày - "Nhưng cũng không có thời gian để chúng ta đi thăm dò. Dựa theo tin tức cuối cùng mà ta nhận được, bọn chúng đã trở nên cực kỳ không an phận, có khả năng là sắp tới chúng sẽ tổ chức tấn công. Vậy nên trước khi chuyện đó xảy ra, chúng ta phải ngăn được bọn chúng lại, thậm chí là phải tiêu diệt bọn chúng".

Kakashi ngậm đuôi cá, vẻ mặt trầm ngâm mà rơi vào trầm mặc. Sau đó y liền ném đuôi cá vào đống lửa, liên tiếp hỏi Tobirama những tin tức liên quan tới tổ chức kia, hỏi đúng trọng điểm, xâu chuỗi mọi chuyện một cách rõ ràng rồi mới hài lòng gật đầu, kéo mặt nạ lên.

Tobirama có chút khó hiểu mà nhìn y cứ như vậy dừng chủ đề, trên thực tế từ khi hai người hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên, hắn vẫn luôn đợi y nói ra chuyện xuyên không của mình. Dù sao Tobirama cũng từng nói là sẽ giúp y trở lại thời đại của y, kết quả là nam nhân này sau khi giúp hắn xong lại không hề nhắc tới hứa hẹn của hắn, ngược lại trong tâm trí toàn là nên làm thế nào để giúp hắn hoàn thành mục tiêu. Nếu là người khác thì có thể là hắn sẽ nghi ngờ đối phương có ý đồ gì khác, nhưng hắn đã thấy được sự tận tâm tận lực suốt thời gian qua của Kakashi, càng thấy được sự tận tâm của y đối với làng Lá, nếu nghi ngờ y thì lòng dạ cũng quá hẹp hòi.

"Quyển trục của ngươi" - suy nghĩ mãi, cuối cùng Tobirama quyết định chủ động nhắc tới chuyện này, đơn phương nhận sự giúp đỡ của người khác không phù hợp với tính cách của hắn - "Lát nữa đưa cho ta xem thử đi".

Người kia ngây ngốc nhìn hắn vài giây, sau đó dường như mới sực nhớ ra cái gì đó mà mở to mắt.

—Hoá ra là thật sự quên chuyện này hả?

Có lẽ sự cạn lời trong ánh mắt của Tobirama quá rõ ràng, Kakashi cười gượng hai tiếng, ngượng ngùng xoa sau gáy: "Xin lỗi... Bởi vì chuyện ngài định xử lý vì làng Lá vừa quan trọng lại vừa khó giải quyết, cho nên ta nhất thời quên mất mình cũng có vấn đề cần giải quyết...".

—Vấn đề liên quan tới chính bản thân mà cũng có thể quên?

"Ngươi có vẻ quan tâm chuyện của người khác còn hơn cả chuyện của mình".

Nghe thấy lời trêu chọc này, đầu tiên Kakashi ngẩn người, sau đó dùng ánh mắt khó mà tưởng tượng nổi nhìn chằm chằm Tobirama, vài giây sau mới cười khẽ: "Không phải ngài cũng vậy sao?".

Lần này tới lượt Tobirama ngẩn người: "Ta?".

"Hy sinh bản thân giúp hậu bối chạy trốn, vì để tranh thủ được càng nhiều thời gian nên định đồng quy vô tận với địch nhân, cho dù là do chức vụ Hokage hay là vì làng... ngài cũng luôn suy xét vì người khác còn nhiều hơn vì bản thân mà".

Tobirama há miệng định phản bác nhưng trong khoảng thời gian ngắn lại không tìm ra được lỗi sai nào trong lời nói của y, cuối cùng chỉ đành không quá tự nhiên mà dời tầm mắt, cứng nhắc chuyển chủ đề: "Nghỉ ngơi xong rồi thì đi theo ta, trước khi tới nơi thực hiện nhiệm vụ tiếp theo, ta muốn khảo nghiệm năng lực của ngươi".

Kakashi đồng ý, thuận tay dập đống lửa rồi đi theo Tobirama tới một nơi khá trống trải giữa rừng cây. Hai người đứng đối mặt nhau, cách vài mét mà đánh giá đối phương, sau đó Tobirama không chút do dự rút thanh đoản đao giắt bên hông ra, vung vài cái ước lượng trọng lượng: "Ngươi đã học xong đao pháp của gia tộc các ngươi chưa?".

"A... cái này" - y xấu hổ cười khổ - "Xin lỗi, bởi vì cha qua đời sớm cho nên ta không học được đao pháp hoàn chỉnh, chỉ biết chút căn bản".

—Không học được?

Tobirama mím môi, trước đây hắn đã nói chuyện với Izumo, biết được trẻ con tộc Hatake sẽ được huấn luyện căn bản vào lúc 5 tuổi, tới 10 tuổi sẽ được truyền thụ đao pháp hoàn chỉnh. Nói cách khác, người trước mặt kia chưa tới 10 tuổi đã mất cha sao?

Trước kia cha hay làm cá thu đao nướng với muối cho ta ăn.

—Nói không chừng còn sớm mất mẹ...

Hắn nhíu mày, đột nhiên không biết nên nói tiếp như thế nào, hắn vốn dĩ không phải loại người biết an ủi người khác, sau khi trầm mặc hồi lâu mới nói được một câu: "Ngươi— rất kiên cường".

Kakashi ngớ người vài giây, sau đó thoải mái cười, đôi mắt cong cong, thoạt nhìn có vẻ thật sự rất vui: "Được ngài khen ngợi như vậy cũng thật ngại, ở thời đại của ngài hẳn là càng có nhiều người còn bất hạnh hơn ta mà nhỉ? Tuy rằng ta mất đi khá nhiều, nhưng ta nhận được cũng rất nhiều, ta cũng không tính là rất kiên cường gì đó".

—Nhưng không phải ai sau khi trải qua đau đớn đều có thể cười như vậy.

Tobirama không nói tiếp về chủ đề này nữa, chỉ vung đoản đao trong tay: "Không học hoàn chỉnh cũng không sao, ngươi cũng không quá xa lạ đối với đao nhỉ? Ta thấy lúc đó ngươi cũng cầm theo một thanh đoản đao".

"Trước kia khi còn làm Anbu ta rất hay dùng, nhưng cũng có một khoảng thời gian dài không đụng tới rồi" - Kakashi cũng móc vũ khí ra, vẽ ra ngân quang sắc bén giữa không trung, đối mặt với ánh mắt kỹ tính của Tobirama, y nheo mắt cười - "Còn mong ngài hạ thủ lưu tình".

Gió khẽ thổi bay vạt áo của bộ đồ mà hai người mới mua, Kakashi thu lại biểu cảm thả lỏng, nghiêng đao, bày sẵn tư thế; Tobirama bước một chân lên, trọng tâm dồn về phía trước. Vào lúc tiếng chim hót vang lên, hắn lao ra ngoài, vung đao từ phía dưới bên trái lên phía trên bên phải, trước khi chạm vào eo Kakashi thì đã bị một lưỡi đao khác ngăn lại. Kakashi tay trái đỡ lấy chuôi đao vung ra ngoài, sau khi đẩy được lưỡi đao của Tobirama ra thì thuận thế chém một nhát.

Tobirama lùi về sau một bước, nương theo lực đạo chuyển động của đối phương mà cản lại đao của y, đùi phải nâng lên hướng về phía sườn y. Kakashi lập tức rút đao lại, nhẹ nhàng nhảy lên, xoay một vòng trên không trung, chân trái quét ngang sườn mặt Tobirama. Tobirama không chút hoang mang mà đưa tay trái lên chặn lại, sau đó trở tay nắm lấy cổ chân đối phương quăng xuống đất. Kakashi kêu lên một tiếng, khi Tobirama chém tới, y dùng chân phải đá vào cổ tay hắn, lực đạo mạnh tới mức khiến hắn suýt nữa làm rơi đao. Nhưng Kakashi vẫn không ngừng tấn công, y chống tay phải xuống đất, xoay eo một cái, hung hăng đá về phía mặt Tobirama. Tobirama không kịp dùng tay cản lại, chỉ đành buông tay nhảy lùi về phía sau.

Kakashi xoay người đạp đất, mượn phản lực mà tăng tốc xông lên phía trước, đoản đao chém ngang về phía cổ Tobirama. Tobirama lập tức giơ đao đỡ lấy chiêu này của y, kim loại va chạm vào nhau phát ra âm thanh chói tai, tia lửa bắn ra giữa tầm mắt hai người họ. Mà ngay thời khắc này, Tobirama nhạy bén cảm nhận được có người đang tới gần họ. Hắn ngẩng đầu, thấy cái mũi bị che lấp dưới mặt nạ của Kakashi hơi động, sau đó y gật đầu với hắn.

—Khứu giác đúng thật là rất nhanh nhạy.

"Có cần tránh đi không?" - Kakashi vẫn duy trì tư thế chiến đấu với Tobirama, thấp giọng hỏi.

"Không... dựa vào hướng mà bọn chúng đang tiến đến, ta đoán rằng rất có thể chúng là mục tiêu của chúng ta" - Tobirama đáp lại, "keng" một tiếng liền đẩy được lưỡi đao của người kia ra, sau đó lại tiếp tục vung đao lao vào, hai người lại tiếp tục quyết đấu - "Từ sự lưu động của chakra mà phán đoán thì chắc là bọn chúng tới để điều tra, cố ý trốn đi thì lại quá dễ bị chú ý, chi bằng cứ chạm mặt thử xem, bọn chúng chỉ có ba người, không phải là đối thủ của chúng ta".

Người kia khẽ cười, cổ tay chuyển động tránh khỏi lưỡi đao của Tobirama, rồi lại tiến lên hai bước chém tới: "Ngài thật đúng là rất tự tin đấy".

"Ăn ngay nói thật mà thôi".

Hai người vẫn không dừng cuộc "luận bàn" đao pháp lại, so với những công kích sắc bén và xảo quyệt ban đầu, quỹ đạo mà ánh đao vẽ ra lúc này không hề mang theo sát khí, ngược lại lại giống như đang biểu diễn múa đao. Đoản đao quét ngang tạo ra tiếng gió, thổi mạnh vào cành lá xung quanh khiến chúng rơi rụng đầy đất.

Tobirama vừa múa đao vừa cảm nhận nhóm ninja lưu vong đang tới gần, tốc độ rất chậm, có lẽ là bọn chúng định âm thầm tiếp cận. Thở dài trong lòng một cái, Tobirama lại phân tâm mà ngắm nhìn người trước mặt. Hắn có thể nhìn ra được Kakashi rất am hiểu cách tác chiến với người khác, từng gia nhập Anbu cũng là sự thật, còn có khả năng là đã ở trong đó một quãng thời gian dài. Đao pháp của y mơ hồ có hình dáng của đao pháp tộc Hatake, nhưng phương thức tiến công hung ác tới mức không chừa đường sống kia lại rất có hương vị của Anbu.

"Tới rồi".

Họ nhìn đối phương một cái, đồng thời phi đao về phía sau lưng đối phương. Khi địch nhân bận né lưỡi đao kia thì hai người cùng bước về phía trước, thuận tay móc kunai ra, tựa lưng vào nhau, bảo vệ góc chết của đối phương.

"Ra đi!" - Tobirama hô lớn - "Lén lút làm gì?".

Đáp lại hắn chính là đoản đao xé gió bay về, hắn hừ lạnh một tiếng, mắt còn không thèm chớp liền dùng kunai hất đao lên trên, khi thanh đao đang xoay tròn rơi xuống liền đưa tay nắm lấy chuôi đao. Kakashi cũng chuyển động tay, cũng tiếp được thanh đao mà địch nhân ném trả về. Ngay sau đó cự long được tạo thành từ đất rít gào lao về phía họ, họ nhảy lên cùng lúc, tay Kakashi tỏa ra tia sét màu tím, tựa như tiên kiếm mà chém con rồng dưới chân họ thành đá vụn. Tobirama cảm thấy hứng thú mà ngắm thêm vài lần, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy chiêu thức này.

Âm thầm quyết định khi nào rảnh sẽ nghiêm túc nghiên cứu mấy nhẫn thuật mà Kakashi đã từng sử dụng, động tác của Tobirama vẫn không vì vậy mà chậm lại. Hắn kết ấn triệu hồi ra một trận sương mù dày đặc, che phủ thân hình của cả hai, chỉ dựa vào mắt thường thì sẽ khó nhìn được trong lớp sương mù trắng xoá này, nhưng năng lực cảm nhận của hắn và khứu giác của Kakashi lại có thể thay thế cho đôi mắt.

"Bắt sống?".

"Đương nhiên".

Giữa lớp sương mù mờ ảo, hai người lao ra ngược hướng nhau. Tobirama đã sớm nắm giữ được vị trí của ba người, trong nháy mắt liền vọt tới sau lưng một tên, đánh vào gáy khiến gã hôn mê. Hắn nghiêng đầu, tầm mắt ngắm chuẩn vào chakra lưu động của một kẻ ở gần hắn nhất, thuấn thân chuẩn xác tới sau lưng gã, dùng đoản đao kề sát vào cổ gã. Giây tiếp theo Kakashi cũng thuấn thân tới trước mặt tên còn lại, quật ngã gã xuống, quỳ một gối bên cạnh, dùng thanh đao được bao bọc bởi lôi độn nhắm ngay trái tim gã.

"Các ngươi là do ai phái tới?" - Tobirama lạnh lùng hỏi, quơ quơ thanh đao trong tay ý bảo gã phối hợp - "Honke hay là Inuzuka?".

Lớp sương mù bao quanh bọn họ tan dần, Kakashi vẫn ngồi xổm, ngước mắt lên đối diện với ánh mắt sắc bén của Tobirama, ngầm hiểu ý: "Huynh trưởng đại nhân, những tộc đó sẽ không phái ra truy binh trình độ này đâu".

—Hiểu nhanh đấy.

Không cần ám chỉ quá nhiều mà Kakashi cũng có thể thuận lợi phối hợp như vậy khiến Tobirama rất hài lòng, nhưng hắn vẫn cứ lạnh mặt, mũi đao chạm vào cằm kẻ kia, bắt gã ngẩng đầu: "Ai biết được, nói không chừng bọn chúng đã thiếu thốn nhân lực tới mức này thì sao".

"Hai vị? Ta nghĩ các ngươi nhận sai người rồi" - nam nhân bị bọn họ bắt giữ kia cười gượng, sau khi sương mù tan đi Tobirama mới thấy rõ diện mạo của gã, mái tóc nâu được buộc đuôi ngựa, đôi mắt màu lục đậm, nhìn qua có vẻ khá trẻ, nhiều lắm cũng không quá 20 tuổi - "Bọn ta không bị ai sai phái hết, chỉ là đồng đội của bọn ta cảm nhận được ở đây có người cho nên...".

Tiếng cười lạnh của Tobirama xen ngang lời giải thích của gã: "Cho nên tới đây xem thử? Sau khi bị bọn ta phát hiện liền động thủ thì định xem cái gì?".

"A... Nói bọn ta tới đây tra xét thì xác thật là không đúng lắm, là cấp trên của bọn ta muốn xem thử thực lực của các ngươi" - gã giơ tay phải, ngón trỏ chỉ thẳng lên trời - "Hiện tại các ngươi hẳn là đang đào tẩu phải không? Bị các gia tộc khác đuổi giết? Ta đây có một đề nghị sẽ khiến các ngươi cảm thấy hứng thú".

Tobirama híp mắt, lưỡi đao chậm rãi rời khỏi cổ tên kia: "Tiếp tục nói".

"Ta và hai người kia đều là thành viên của một tổ chức ninja lưu vong, gần đây bọn ta đang chiêu mộ thành viên mới, các ngươi rất mạnh, lão đại hẳn là sẽ rất vui khi các ngươi gia nhập".

"Vì sao bọn ta phải gia nhập?".

"Đừng như vậy mà, tổ chức của bọn ta càng ngày càng lớn, các ngươi cũng là ninja, chắc hẳn phải biết rằng tổ chức cường đại quan trọng biết bao, luôn nhận những ủy thác cao giá, cũng không dễ bị những kẻ ủy thác có ý đồ xấu lén giải quyết... Thêm nữa là, ngươi vừa nhắc tới tộc Inuzuka đang truy đuổi các ngươi đúng không? Ta nhớ rằng đó là một tộc đang định cư ở làng Lá, ông chủ của bọn ta vừa khéo cũng ghét làng Lá, cũng không phải là không có khả năng thuận tay giải quyết truy binh giúp các ngươi nhỉ?".

—Vậy mà đã mắc câu rồi?

Tobirama mặt không đổi sắc nhưng trong lòng âm thầm khinh thường IQ của đối phương, giả vờ trầm tư vài giây rồi gật đầu với Kakashi. Y lập tức hiểu ý, thu đao lại rồi đứng dậy, nhưng Tobirama lại dùng đao chọc sau lưng nam nhân tóc nâu kia, chỉ cần gã lộ ra chỗ nào không thích hợp là có thể giải quyết gã ngay lập tức.

"Dẫn đường đi, tốt nhất là ngươi đừng có giở thủ đoạn gì".

Cho dù phái người không có năng lực đi thám thính nhưng tổ chức của chúng càng ngày càng lớn không phải là lời tâng bốc của nam nhân tóc nâu kia. Sau khi đánh thức tên đồng loã bị đánh ngất kia, Tobirama và Kakashi liền đi theo sự dẫn dắt của ba người họ. Vừa mới bước vào một cánh rừng khác, Tobirama liền cảm nhận được họ vừa tiến vào một kết giới. Hắn giả vờ lơ đãng nhìn sang phía Kakashi, đối phương che mặt nạ hết nửa khuôn mặt nên không thấy được biểu cảm, nhưng khi chú ý tới ánh mắt của hắn thì y khẽ gật đầu.

—Kết giới bao phủ cả khu rừng, không có người chuyên về bố trí kết giới thì không làm được.

Tobirama đi phía sau ba kẻ kia, suýt nữa không che giấu được biểu cảm nặng nề của mình. Từ lần cuối cùng hắn nghe được tin tức về tổ chức này mới được một tháng rưỡi, vậy mà nó đã phát triển thành quy mô như thế này rồi, nếu tiếp tục mặc kệ nó phát triển thì nhất định sẽ uy hiếp tới sự an toàn của làng Lá, hắn phải nghĩ cách nhổ cỏ tận gốc.

"Ở ngay phía trước rồi".

Nghe thấy tiếng của nam nhân tóc nâu, Tobirama dừng chân. Trước mặt họ là một cái hồ thật lớn, căn cứ của bọn chúng có vẻ được xây dựng trên hòn đảo nhỏ giữa hồ. Ban đầu hắn còn có chút hoang mang vì sao bọn chúng lại xây dựng bản doanh ở một nơi khó tìm như thế này, nhưng mà ngay sau đó hắn liền phát hiện mặt hồ xung quanh căn cứ có chút gì đó không thích hợp, bình tĩnh không chút gợn sóng, cứ như thể là chẳng có sinh vật gì, còn mơ hồ tản ra lục quang.

Người dẫn đầu bước lên một bước, nhanh chóng kết ấn rồi đặt tay xuống mặt hồ, hồ nước tỏa ra ánh sáng màu xanh, giữa trận địa chấn, từng cột đá lần lượt mọc lên từ đáy hồ, tạo ra một cây cầu nối liền giữa khu rừng và căn cứ giữa hồ. Tobirama kinh ngạc, Kakashi đứng bên cạnh thậm chí còn phát ra tiếng cảm khái.

"Chúng ta đi chứ?" - nam nhân tóc nâu lộ ra nụ cười hài lòng, trong nháy mắt Tobirama liền nhận ra, người trước mặt này mang hai người xa lạ về đại doanh một cách lơi lỏng như vậy, ngoại trừ IQ và năng lực không ra gì thì gã lại khá tự tin về tổ chức của mình.

—Đám người này rốt cuộc là ai?

Tobirama bước lên cây cầu đá kia, ánh mắt nhàn nhạt lướt qua mặt nước gợn sóng dưới chân. Kết giới bao phủ rừng rậm, hồ nước có chứa chakra do thám, hai thứ này không chỉ yêu cầu nhân lực mà còn yêu cầu cả chuyên môn về kết giới thuật mới có thể làm được, xem ra nhiệm vụ lần này của họ sẽ không còn dễ dàng như lần trước nữa.

Đại môn của căn cứ không có gì đặc biệt, phía sau cánh cửa là một không gian khá lớn, ánh lửa lờ mờ, không có bài trí gì cả, chỉ có hai cái cầu thang cùng mấy lối đi khác nhau. Tobirama nghe thấy tiếng bước chân của những người khác, sử dụng năng lực cảm nhận của mình để thăm dò toàn bộ nơi này. Toà pháo đài này hiển nhiên lớn hơn rất nhiều so với vẻ ngoài của nó. Dưới tầng hầm có khoảng 20 tên có trình độ Chuunin, các tầng trên có khoảng 40 tên trình độ Chuunin và trên dưới 20 tên trình độ Jounin. Nhưng khiến hắn nghi ngờ nhất vẫn là dưới tầng hầm, ngoại trừ ninja còn có khoảng mười mấy người rõ ràng chưa từng trải qua huấn luyện sử dụng chakra, toàn bộ đều tập trung ở nơi sâu nhất.

—Là tù binh sao?

Còn chưa kịp tiếp tục thăm dò, năng lượng mãnh liệt đột nhiên tiếp cận bọn họ khiến Tobirama cau mày ngẩng đầu lên. Trên tầng có người chậm rãi đi ra, lười biếng dựa vào lan can, nương theo ánh lửa có thể nhìn ra lờ mờ là một nam nhân trung niên, thân hình cao gầy, bộ Yukata lỏng lẻo mặc trên người, lộ ra hơn nửa phần ngực.

"Các ngươi thật sự mang được người về à?" - gã rất có hứng thú mà hỏi, tầm mắt đảo quanh Kakashi và Tobirama - "Thoạt nhìn có vẻ không bị thương... Không phải là các ngươi bị đánh bại trong nháy mắt đấy chứ?".

"Nobuhiko đại nhân!" - ba tên ninja dẫn đường kia kính sợ khom người chào gã, nam nhân tên Nobuhiko kia cười khẽ xua tay, ánh mắt vẫn dán lên Tobirama và Kakashi.

"Thật là thú vị... Chakra của các ngươi— là tinh anh cực kỳ tinh nhuệ đấy" - Nobuhiko nheo mắt, miệng lưỡi đột nhiên trở nên lạnh lùng sắc bén - "Sao lại lưu lạc tới mức muốn gia nhập với bọn ta nhỉ?".

"Chuyện này... Nobuhiko đại nhân—".

Nam nhân tóc nâu hoang mang định giải thích nhưng lại bị ánh mắt của Nobuhiko làm cho sợ hãi mà nuốt về. Thấy thế, Tobirama suýt nữa áp không được tiếng cười lạnh trong cuống họng. Người trước mặt này nếu đã cảm nhận được vị trí của hắn và Kakashi thì đã sớm phải biết được thực lực của họ rồi, dáng vẻ hiện tại này phải tới tám phần là muốn đánh đòn phủ đầu để xem xem có thể moi được tin tức từ phía họ hay không, khách sáo mà nói thì gã ăn nói khá vụng về, huống chi năng lực của gã còn kém bọn họ, thực lực chênh lệch như vậy căn bản không tạo ra chút uy hiếp nào cả.

"Nói cứ như thể là bọn ta tự đề cử bản thân không bằng" - Tobirama nhàn nhạt đáp lại - "Là các ngươi tự tiện chạy tới quấy rầy ta và đệ đệ, nói là thực lực của bọn ta không tồi liền dẫn bọn ta tới đây, bây giờ lại nghi ngờ động cơ của bọn ta?".

"Bởi vì ta không nghĩ rằng các ngươi sẽ đồng ý gia nhập" - Nobuhiko nhún vai, ngữ điệu lại trở về lười biếng như lúc nãy - "Có thực lực như vậy thì hẳn là tới nơi nào cũng có người nguyện ý giữ lại, hoặc là nói— ninja có cấp bậc như các ngươi mà nhẫn thôn có thể dễ dàng thả người sao?".

"Ngươi đã đoán tới bước này rồi chẳng lẽ còn không đoán được đáp án sao?".

"Huynh trưởng đại nhân...".

Vào lúc bầu không khí dần trở nên căng thẳng, Kakashi lập tức lên tiếng làm dịu lại. Rõ ràng khuôn mặt y đã bị che lấp hơn nửa nhưng đôi mắt cong thành trăng non kia lại lộ ra sự nhu hoà có thể làm dịu bầu không khí. Tobirama hơi nghiêng đầu nhìn y một cái, giả vờ miễn cưỡng lùi về sau một bước. Ngay từ đầu hai người dường như đã có chung nhận thức, để Tobirama giả vờ bực bội, sau đó để Kakashi đúng lúc mà ôn hoà kéo lại, dẫn chủ đề theo hướng mà họ muốn.

"Chúng ta có thể hiểu được sự băn khoăn của các ngươi, nhưng thực ra chuyện này cũng không có phức tạp như vậy..." - Kakashi nhìn nam nhân đang đứng trên lầu hai kia, có chút ngượng ngùng mà xoa cổ - "Bởi vì liên quan tới gia tộc nên huynh đệ chúng ta không có gia nhập bất cứ nhẫn thôn nào. Nhưng gần đây chúng ta đã... "đào tẩu" khỏi gia tộc, trên đường làm nhiệm vụ treo thưởng lại chọc tới làng Lá, mà hắn nói—".

Y chỉ chỉ nam nhân tóc nâu không dám hé răng kia: "Thủ lĩnh của các ngươi rất ghét làng Lá nên có thể thuận tay giúp chúng ta giải quyết truy binh".

Mà người kia lại coi việc này là tín hiệu cho mình lên tiếng nên vội vàng nói: "Đuổi theo bọn họ chính là người của tộc Inuzuka, Nobuhiko đại nhân".

Nobuhiko lạnh lùng liếc gã, trầm mặc nửa ngày mới hỏi: "Các ngươi đã làm gì mà chọc tới tộc Inuzuka vậy?".

Vừa tới nơi này Tobirama đã có thể khẳng định rằng ba người kia chẳng qua chỉ là vật hy sinh mà thôi, đối mặt với hai người còn chưa biết là địch hay ta có thực lực cường hãn như họ mà chỉ phái ra một tiểu đội với hai người có cấp độ Chuunin và một người miễn cưỡng coi là Jounin để thăm dò, không bị giết chết ngay lập tức đã là may mắn lắm rồi. Vậy mà mấy tên này lại còn hồn nhiên không biết gì, còn tôn kính với kẻ đã bán đứng mình như vậy, đúng là bị bán đi còn giúp người ta đếm tiền.

Tuy chửi thầm trong lòng như vậy nhưng ngoài mặt Tobirama vẫn tỏ ra lãnh đạm, khoé miệng hơi cong lên, lộ ra ý cười lạnh lẽo: "Bọn ta nhìn trúng tên Inuzuka Jin có tiền thưởng kếch xù tại chợ đen nên có ý định ám sát hắn nhưng không thành công, ngươi đã vừa lòng với đáp án này chưa?".

"Huynh trưởng đại nhân!".

"Inuzuka Jin?!".

Nếu không phải Tobirama biết rõ rằng Kakashi không biết chuyện gì đã xảy ra thì hắn thật đúng là sẽ bị biểu cảm lo lắng bị lộ tin tức của y lừa. Inuzuka Jin là trên đường trở về sau khi đi sứ Thổ Quốc thì bị tập kích từ tháng trước, nếu không phải trùng hợp là có một tiểu đội có ninja trị thương đang làm nhiệm vụ ở gần đó thì rất có thể ông ta sẽ cứ vậy mà chết. Bởi vì Jin là tộc trưởng tộc Inuzuka, vì mặt mũi của làng Lá và cũng vì muốn ổn định tộc Inuzuka nên Tobirama đã tốn không ít tâm sức vào việc này. Anbu trực thuộc của hắn sau ba ngày đã bắt được hai kẻ ám sát, đội tra khảo sau một buổi chiều cũng đã thăm dò rõ ràng được thân phận và mục đích của bọn chúng.

Hai tên ninja lưu vong vì muốn cái đầu có giá cao của Inuzuka Jin nên ám sát nhưng thất bại, trước khi kịp chỉnh đốn lại thì đã bị làng Lá bắt được. Trước đây Tobirama lo lắng việc này sẽ đánh tiếng tới thế lực sau lưng hai kẻ này cho nên toàn bộ quá trình xử lý đều tiến hành bí mật, ngay cả ở làng Lá cũng chỉ có thân tín của hắn và Inuzuka Jin biết được kết cục của chúng, người ngoài muốn tìm kiếm tình báo có liên quan nhiều lắm cũng chỉ biết được Inuzuka Jin bị ám sát. Mà đúng như Tobirama dự đoán, không khó đoán được từ biểu cảm của Nobuhiko, tổ chức chỉ nhằm vào làng Lá này không biết nghe được chuyện ám sát từ đâu. Một lời nói dối xen lẫn một chút sự thật sẽ có sức thuyết phục hơn, hắn và Kakashi có thể thuận lợi thâm nhập vào đây hay không đều dựa vào thế cờ mấu chốt này cả.

"Huynh trưởng đại nhân, huynh—" - Kakashi lo lắng bước tới, ghé vào tai Tobirama định nói gì đó, nhưng trước khi y lên tiếng thì đại môn mở rộng đã thu hút toàn bộ sự chú ý của mọi người.

Kakashi đề phòng lùi về sau một bước, còn Tobirama thì nheo mắt nhìn chằm chằm về phía cánh cửa. Đi vào đầu tiên chính là hai tên ninja lưu vong có thực lực Jounin, cả hai đều đeo mặt nạ Hannya. Nhưng Tobirama lại nhìn chằm chằm vào nam nhân đi phía sau, thân hình gã thon gầy, ước chừng lùn hơn Tobirama nửa cái đầu, mái tóc ngắn màu nghệ rũ ở hai bên gò má, đôi mắt màu nâu nhạt, tròng trắng mắt nhiều hơn người thường khiến gã có vẻ vừa cố chấp vừa điên cuồng, dưới hốc mắt còn có quầng thâm dày. Không chỉ như thế, chakra trên người gã cũng hỗn loạn phức tạp tới mức Tobirama nhất thời khó có thể phân tích được thực lực của gã, đó không phải là năng lượng lưu động bình thường, vặn vẹo giống như đã bị cưỡng ép thay đổi. Tobirama cau mày, một tay che trước người Kakashi, một mặt nhắc nhở y người này không đơn giản, một mặt cũng là do muốn biểu hiện ra tư thái huynh trưởng bảo vệ đệ đệ. Mà hành động nhỏ này đã thu hút được ánh mắt của đối phương, đôi mắt nâu đột nhiên hướng về phía họ, toàn bộ đại sảnh nháy mắt đã bị lấp đầy bởi sát khí.

"Chuyện gì thế này?" - gã khàn giọng hỏi, ánh mắt lại nhìn lên Nobuhiko đang đứng trên lầu - "Những người này từ đâu ra?".

"Taki đại nhân... mấy người này— mấy người này đang bị tộc Inuzuka đuổi giết, được bọn ta phát hiện ở biên giới" - Nobuhiko nuốt nước bọt, dường như đang cố ra vẻ chắc chắn - "Tiểu đội mà bọn ta phái đi thấy rằng họ có thể phục vụ cho ngài, vậy nên đã đưa họ về đây".

"Inuzuka?" - nam nhân tên Taki kia nhíu mày, lại nhìn Tobirama và Kakashi thêm mấy lần nữa như đang nghiên cứu - "Vì sao—".

Gã bỗng nhiên im bặt, đôi mắt đang nhìn chằm chằm họ bỗng nhiên sáng rực lên như điên cuồng: "...Ở rừng sương đen?".

Tobirama híp mắt, đó không phải là nơi mà Inuzuka Jin bị tập kích: "Nếu ngươi đang ám chỉ địa điểm bọn ta ám sát Inuzuka Jin thì nguồn tin mà ngươi có được đã lệch lạc một cách quá đáng".

Nobuhiko không cam tâm định lên tiếng phản bác lại bị Taki giơ tay phải chặn họng, đôi mắt nâu hoà hoãn lại một chút. Đúng như Tobirama dự đoán, câu hỏi vừa rồi chỉ là đang thử xem họ có thật sự là người đã ám sát Inuzuka Jin hay không mà thôi. Trước mắt Taki tuy rằng vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng họ, nhưng ít nhất thân phận "sau khi ám sát thất bại liền đào tẩu" của họ vẫn có mức độ đáng tin nhất định.

—Nhưng chỉ vậy vẫn chưa đủ.

Hắn cười lạnh, ánh mắt cố tình lướt qua Nobuhiko sau đó lại vòng về Taki: "Đây là đang thử đấy à? Là các ngươi phái người tới tìm bọn ta, nhưng lại nghi ngờ bọn ta nhiều lần như vậy là có ý gì? Chi bằng các ngươi nghi ngờ xem ba tên này có âm mưu gì khác có phải hơn không".

Nhóm ba người kia đột nhiên bị điểm danh lập tức sợ xanh cả mặt, hoảng loạn nhìn Nobuhiko và Taki, ngây ngốc nửa ngày lại không giải thích được cái gì. Giữa bầu không khí lạnh băng này, Tobirama hờ hững liếc ngang một cái, sau đó xoay người định đi ra ngoài. Kakashi ở phía sau định gọi lại hắn, sau đó còn chưa kịp nói hết đã vội vàng đi theo hắn về phía cửa, sau đó—

"Từ từ".

Taki gọi họ lại, chậm rãi tới gần họ: "Đừng nóng vội, các ngươi muốn đầu của Inuzuka Jin đúng không?".

Tobirama nghiêng đầu nhìn Taki, nhàn nhạt nói: "Tất cả những người coi trọng tiền thưởng đều muốn đầu của Inuzuka Jin".

Taki cười gằn hai tiếng: "Đúng vậy, nhưng trước mắt bọn ta không cần cái này".

Tobirama cau mày, sau đó mới xoay người đối diện với những người kia. Kakashi đang nhìn hắn, không biết ánh mắt lo lắng kia có bao nhiêu phần là đang diễn, hắn cho y một ánh mắt trấn an trước, sau đó mới mắt đối mắt với Taki.

"...Vậy các ngươi muốn cái gì?".

Câu hỏi này gần như là đồng ý dùng tiền thưởng của Inuzuka Jin làm giao dịch với đám người kia, Taki hiển nhiên cũng hiểu điều này, lộ ra một nụ cười vặn vẹo, trên mặt mang theo phấn khởi như thể tâm nguyện nhiều năm sắp trở thành sự thật.

"Hokage Đệ Nhị của làng Lá đã chết, ta muốn nhân cơ hội này tấn công làng Lá".

(Còn tiếp)