[Đồng Nhân Nữ Hoàng Ai Cập] Đế Cơ - Asisư

CHƯƠNG 39: CỨU BINH NGOÀI DỰ ĐOÁN




. Tác giả: Tiểu Thiên.

. Edit: Tiểu Thiên.

******

Helia đứng rất lâu, Menfuisư ôm ta cũng rất lâu. Helia là người luyện võ, che giấu hơi thở cực kỳ nhuần nhuyễn, Menfuisư vì vậy không hề phát hiện hắn đã tiến vào.

Ánh mắt của Helia và ta giao nhau trong không trung. Trong một thoáng, ta cảm giác đôi đồng tử màu cẩm thạch kia đã lóe lên sát khí. Mâu quang tụ lại một chỗ, trong nháy mắt ngày càng thâm trầm.

Menfuisư tựa như ôm không đủ, còn siết chặt thêm một vòng, ta làm thế nào cũng không thoát khỏi vòng tay cứng như sắt thép. Y buồn bã chôn mặt vào hõm vai ta, trong cổ họng dường như nói gì đó, đáng tiếc ta mải nhìn chằm chằm Helia nên không nghe rõ. Bên kia Helia trái lại hình như nghe rất rõ ràng, bởi vì vài chữ này, sát khí trong mắt lại đậm thêm vài phần.

Ta khó hiểu thầm nghĩ, Menfuisư vừa rồi nói cái gì?

Qua một lát, Menfuisư trút một tiếng thở dài nặng nề, chầm chậm buông lỏng tay, đầu ngón tay khi rời khỏi người ta có chút lưu luyến không nỡ, nhưng cuối cùng vẫn buông ra. Gương mặt anh tuấn nghiêm túc nhìn ta, ánh mắt cương quyết, biểu hiện chân thành, nhỏ giọng nói: "Tự mình bảo trọng, ta sẽ nhanh chóng đến gặp tỷ."

Ta không hề có lòng tin, cũng chưa từng nghĩ sẽ tiếp tục đặt niềm tin vào y. Bất quá, những lời này ta không định nói ra miệng.

Ta chỉ nhàn nhạt nhìn y một cái, sau đó gật đầu.

Menfuisư có lẽ cũng nhìn ra sự lạnh nhạt của ta, bất quá lần này y và ta rốt cuộc giống nhau ở điểm này, đều biết không có hỏi ra miệng. Y duỗi tay nắm lấy tay ta, nhẹ nhàng xoa vết trầy xước bên trên, cẩn thận dùng đầu ngón tay chạm phớt qua, "Ta tự biết chính mình vô dụng, khiến tỷ nhiều lần thất vọng. Đành vậy, tỷ tin cũng được, không tin cũng được. Hứa hẹn vô ích, đợi ta dùng thực tế chứng minh cho tỷ thấy."

Ta không có tâm trạng để ý Menfuisư tha thiết chân thành, toàn bộ lực chú ý đều dồn vào Helia. Ta không rõ hắn hiện tại thế lực lớn đến đâu, sẽ hay không dám tổn hại Menfuisư. Hắn nghe những lời này, tuy không có chữ nào Menfuisư nhắc đến trốn đi, nhưng hắn ta thông minh như vậy, nếu tiếp tục nói, phỏng chừng sẽ lộ kế hoạch.

Nghĩ đến đây, ta vô cùng muốn bịt miệng Menfuisư lại.

Đáng tiếc y càng nói càng cảm xúc, ta lại đối diện với Helia, không cách nào sử dụng ánh mắt hay nét mặt để ra hiệu.

Thoáng qua, khi Menfuisư thấy ta bỏ mặc y không thèm bận tâm. Thiếu niên trẻ tuổi dễ nóng giận, cho rằng ta thật sự chán ghét y cay đắng, liền chuẩn bị nhắc lại ý định ban đầu, muốn lôi kéo sự chú ý của ta. Ta khổ tâm không thôi, nói trắng ra vẫn là một đứa trẻ. Hiện tại y so với đứa trẻ ba bốn tuổi có gì khác nhau, đã không còn nhỏ nữa, vì sao vẫn còn cố chấp như vậy? Sự tin tưởng của ta với đệ có gì đáng quý, tính mạng của ta đệ đều không coi trọng, so với cái này có gì hơn?

Không nghĩ được nữa, trong giây phút hoảng loạn, ta cắn răng, hướng đôi môi mềm mại hồng nhuận kia hôn xuống.

Menfuisư mở to mắt kinh ngạc, đôi mắt đen láy nhìn ta chăm chú. Sau đó, đột nhiên giành thế chủ động, một tay giữ sau gáy ta, tay còn lại kéo ta vào lòng y, đầu lưỡi linh hoạt vói vào bên trong, bắt đầu nhiệt tình công thành chiếm đất.

STORY CONTINUES BELOW
YOU'LL ALSO LIKE
Đối mặt - Asisu by FiaNguyen
Đối mặt - Asisu
By FiaNguyen
79K 3.9K
Mình KHÔNG viết xuyên không. Nàng là Asisu chân chính.
Đây là bộ thứ hai mình viết dành tặng cho Asisu. Bộ đầu tay là Tìm Lại Nụ Cười - Asisu đã hoàn tất.
Bộ này mình khắc hoạ hình ảnh Asisu trái ngược với bộ trước, chủ yếu phân tích tâm lý. Nếu ở Tìm Lại Nụ Cười là một cô gái bị tổn thương, đi tìm lại chính mình thì ở bộ này, mình xây dựng tâm lý tột cùng một cô gái mạnh mẽ đối mặt với mọi thứ, sống chung với thù hận, để rồi khi đã trả thù thành công cô ấy nhận ra : lâu lắm rồi mình chưa được yêu thương...
Mình muốn viết thật công bằng cho các nhân vật giống bộ Dòng Sông Huyền Bí, mỗi nhân vật đều có mặt trái và mặt tốt riêng, đều có hạnh phúc và đau khổ. Và vì nguyên bản đã có nhiều sai lệch, nên mong các bạn bỏ qua những hạt sạn nhé, Fia chỉ tiếp tục sử dụng mấu chốt có trong bộ gốc.
Bạn nào chưa xem bộ Tìm Lại Nụ Cười mời các bạn dõi qua đôi chút trước khi đến bộ này nhé.
Truyện sẽ sử dụng một số từ ngữ mạnh, mang hướng bạo lực nên các độc giả cần cân nhắc trước khi xem.
Câu chuyện vẫn bắt đầu tiếp theo tập 72 (wiki)
Asisu đang trên đường trở về Ai Cập nhận mặt hoàng thân.
Rating : K+
Tác giả : Fia
Bảo lưu mọi bản quyền của Fia.
Lời Nguyền Của Nữ Hoàng [ Đồng Nhân NHAC ] by MacNhuocTam
Lời Nguyền Của Nữ Hoàng [ Đồng Nhân NHAC ]
By MacNhuocTam
116K 6.1K
Thiên thiên nhận được một tấm phù điêu từ bạn mình.
Tấm phù điêu mang lời Nguyền của một nữ hoàng hận tình
Nàng xuyên không trở thành Asisu .
Nàng phải khiến Menfuisu yêu nàng
Nếu không nàng sẽ hồn phi phách tán .
Nhưng làm sao có thể khi nàng lại trở thành Asisu ???
Kẻ Menfuisu ghét bỏ nhất ?
++++++++++++++++++++++++++++++
Hắc hóa Carol .
Carol Không còn thánh thiện thì sẽ như thế nào ?
Hãy ủng hộ tác giả .
Tìm lại nụ cười - Asisu by FiaNguyen
Tìm lại nụ cười - Asisu
By FiaNguyen
110K 5.1K
Mình viết truyện KHÔNG lấy bối cảnh xuyên không. Mình muốn tiếp tục mạch truyện còn đang dang dở của tác giả. Mình muốn qua nhân vật Asisu, cổ vũ tinh thần cho những cô gái đau khổ và lầm lỡ, dù thế nào cũng được hưởng hạnh phúc.
Chuyện bắt đầu tiếp theo tập 72 của NHAC đang bỏ dở (theo wiki)
Nàng là Asisu chân chính, một lần yêu khờ dại và mù quáng. Bị em trai không màng tình nghĩa vứt sang Babylon, Ragashu - một kẻ lợi dụng nàng. Không một ai yêu thương nàng.
Cuộc đời nàng chỉ vậy thôi sao?
Sống trong buồn bã đau đớn tột cùng đến cuối đời, vậy thà chết còn hơn...
Không, nàng đường đường sinh ra là một công chúa luôn được yêu thương, một nữ hoàng quyền quý, không thể cứ để cuộc đời mình bạc bẽo như thế. Nay nàng sẽ tự tìm hạnh phúc đến cho mình, tìm lại nụ cười đã mất.
Có cơ hội về lại Ai Cập rồi, phải nhanh chóng nắm bắt...
Đã đến tận cùng của nỗi đau, còn phải sợ điều gì nữa?
Rating : K+
Tác giả : Fia
Bảo lưu bản quyền của Fia
Học cách yêu - Asisu [fanfic / ĐN NHAC] by taaal048
Học cách yêu - Asisu [fanfic / ĐN NHAC]
By taaal048
23.6K 1.1K
Tác giả: Taaal
Tình trạng up: do t/g vào học nên lâu lâu mới ra chương mới được..
- Memphis, ta muốn làm hoàng phi của em!
...
- Memphis, chúng ta hãy cũng nhau cai quan Ai Cập nhé!
...
...
...
- Nếu có kiếp sau ta sẽ không yêu ngươi nữa, Memphis! - Nàng hét lên, lấy con dao bên mình ra, không chút do dự đâm thẳng vào ngực trái.
Máu phun ra, một mảng máu loan ra, nhuốm bộ váy trắng nàng mặc thành đỏ rượu, mùi máu tanh loan hết cả tẩm điện.
Nam nhân đối diện vẻ mặt không cảm xúc, không vui không buồn. Nàng đã tự tay đâm vào tim, giải thoát chính mình. Khi tự vẫn, khoé mi nàng vẫn không có giọt lệ nào, như đây chính là cách giải thoát nàng ra khỏi thế giới này.
Thần dân của nàng thì phỉ báng nữ hoàng của mình, họ bắt nàng rời xa Ai Cập, nơi nàng được sinh ra. Em trai nàng - người nàng vừa yêu vừa hận nhìn nàng tự vẫn không chút thương tâm, đứa em nàng bảo vệ, chăm sóc bao năm qua chỉ vì một con nô lệ mà đòi giết nàng.
Nếu có thể sống lại, nàng thề không yêu hắn nữa.
Dường như các vị thần đã nghe thấy lời cầu nguyện của nàng. Cho nàng sống lại, thay đổi đời mình. Nhưng các vị thần lại không cho nàng một trái tim, làm nàng không thể yêu ai, trừ phi..Nàng phải tự tạo ra nó bằng cách rung động trước một người.
Các vị thần thấy nó rất hợp lý, nàng sẽ không phải mệt mỏi vì tình cảm với Memphis và có thể tự tìm kiếm tình yêu đích thực cho riêng mình.
[Nữ hoàng Ai Cập] Chào nàng, Isis by Chloe_Duong
[Nữ hoàng Ai Cập] Chào nàng, Isis
By Chloe_Duong
6.1K 931
Vẫn cốt truyện ấy, nhưng dưới một góc nhìn khác, và một cái kết khác.
Với sự nông nổi thiếu trách nhiệm và ỷ lại của đôi đế hậu Memphis và Carol, liệu hạnh phúc có bền lâu, đất nước có thịnh vượng?
Với cuộc hôn nhân với Babylon mà Isis coi nhẹ, liệu Ragash đã bỏ ra bao phần chân tâm?
Xin thần, cho con thêm một chút thời gian, cho con thêm một chút nữa mà thôi... Con muốn nhìn nàng ấy thêm một chút nữa... Con muốn nhìn người mình đã đặt trong tâm 10 năm thêm một chút nữa...
Asisu Dưỡng Bảo Bảo ( Đồng Nhân NHAC ) by MacNhuocTam
Asisu Dưỡng Bảo Bảo ( Đồng Nhân NHAC )
By MacNhuocTam
211K 12.2K
trạch nữ Nhược Thiên vì cứu một đứa bé mà xuyên không trở về Ai Cập .
Lại vô tình vào bộ Nữ hoàng Ai Cập , nhập vào thân xác Asisu .
Nhưng câu chuyện đã từ bao giờ bị lệch hướng ?! Khi nàng sinh ra hai đứa nhỏ nhưng lại không biết cha chúng là ai ?!
Là Menfuisu ?! Izumin ?! Hay một người khác ?! ( có thể bình chọn )
Đây là một câu chuyện theo hướng mới , hắc hoá nhân vật Carol .
Ta nhất thời phân tâm bị y hôn đến trời đất quay cuồng. Chốc sau mơ màng tỉnh lại, đã không còn thấy bóng dáng Helia.

Ta thầm thở phào nhẹ nhõm, rồi dùng sức đẩy Menfuisư ra.

Y ngạc nhiên nhìn ta, thấy ta trừng mắt liền lúng túng lùi lại, tựa như tiểu hài tử bị ăn mắng, xấu hổ cúi đầu nhìn mũi chân.

"Mau đi khỏi chỗ này."

"Tại sao?"

Ta lạnh lùng nói: "Lúc nãy Helia đứng sau lưng ngươi rất lâu có biết không?"

Quả nhiên Menfuisư lập tức hồi phục tỉnh táo, nghiêm trọng nhìn ta.

Ta tiếp tục nói, "Hắn đến chậm một bước, chưa nghe thấy kế hoạch của đệ. Nhưng hắn rất thông minh, e là đoán được tám chín phần."

Menfuisư nhăn mày, nghĩ ngợi, chợt chắc nịch bảo: "Không đâu."

Ta hỏi, "Sao lại không?"

Y hơi mỉm cười, ngón trỏ mờ ám đặt lên cánh môi, "Chỉ bằng nụ hôn nhiệt tình ban nãy của vương tỷ."

Dứt lời lại cười vui vẻ, cười đến độ vành mắt cong cong, "Hắn ta khẳng định vô cùng tức giận, bằng không tại sao bỏ đi nhanh như vậy, hiện tại lửa giận công tâm, nhất định ảnh hưởng khả năng phán đoán."

Ta khẽ liếc nhìn sau song sắt, ậm ừ một tiếng, "Vậy sao."

Menfuisư dừng một chút: "Hắn rất yêu tỷ, trông thấy người mình yêu cùng nam nhân khác dây dưa một chỗ, làm sao có thể không tức giận đánh mất lý trí."

Ta câu khóe môi cười nhạt.

Menfuisư thấy vậy, muốn nói lại thôi, qua vui vẻ lại rơi vào trầm mặc, "Hắn tức giận thì hay rồi, so với ta, hắn có thể tức giận, bởi vì hắn có tư cách, còn ta... Vậy mà cười hắn, còn cười thật vui vẻ, đúng là nực cười."

Ta nhìn y, chẳng nói tiếng nào. Bộ dạng hiện tại của y, ta không hiểu, cũng tuyệt không muốn tìm hiểu. Y biến thành loại tâm trạng gì, ta cũng không muốn biết.

Sau khi Menfuisư đi, Helia không có quay lại, mà Ragashu kia, cũng không đến.

Hiếm khi ta không bị làm phiền, đang định nhắm mắt nghỉ ngơi, thì song sắt lại lịch kịch truyền đến tiếng động. Âm thanh ổ khóa bị mở vô cùng quen thuộc, ta còn tưởng là một trong ba nam nhân kia. Nào ngờ, lần này người đến thật sự khiến ta kinh ngạc, là kinh ngạc tột độ.

"Isis tiểu thư, lâu rồi không gặp."

Thanh niên tóc đen mắt đen, ngũ quan đoan chính, anh tuấn vô song. Còn có, gương mặt kia có tám, chín phần tương tự. Nụ cười ấm áp treo bên môi, nhãn quang sóng sánh, như xuân về hoa nở.

Đúng là ngoài dự đoán.

Ta không biết nên mừng hay lo, phút chốc cảm thấy nhân sinh phũ phàng.

"Tại sao anh ở đây?"

Hắn tao nhã mỉm cười, trên người mặc tây trang giày da, rõ ràng không thuộc về thời đại này, dáng vẻ vẫn là quý ông lịch thiệp dịu dàng trong quá khứ. Từng bước tiến đến gần ta, thẳng đến trước mặt, nở nụ cười thân thiết: "Isis tiểu thư, ngược lại là tôi hỏi cô." đảo mắt nhìn ta từ trên xuống dưới một lượt, "Lâu rồi không gặp, đón tiếp bạn cũ, đây là loại dáng vẻ gì?"

Ta lạnh giọng, "Anh muốn gì?"

Hắn khiêu mi, "Isis, tôi đến để giúp cô."

Ta còn cho rằng lỗ tai có vấn đề: "Ryan, kể chuyện cười cũng nên tìm chuyện có cơ sở một chút."

Ryan buồn cười liếc ta, không nói tiếng nào vòng ra sau lưng. Ta định hỏi hắn làm gì, bỗng cảm thấy có thứ gì mát lạnh lướt trên da thịt, lạch cạch vài tiếng, xích sắt trên người rớt xuống sàn rơm dưới chân. Ryan dùng một tay bế ta, tay kia dùng dao Thụy Sỹ cắt đứt dây thừng treo ta lơ lửng. Xong việc, hắn cẩn thận để ta tự đứng trên mặt đất, bàn tay vẫn đặt ở eo ta.

Ta nghi hoặc nhìn hắn.

Ryan cười cười, nhướng mày: "Tiểu thư không định cảm ơn tôi sao?"

Ta cau mày: "Ryan, không cần vòng vo."

Nụ cười bên môi Ryan chầm chậm thu về, nét mặt hiếu kỳ: "Isis, cô vẫn thông minh như vậy. Tôi rất thắc mắc, cô làm sao bị lừa nhốt ở nơi này?"

Ta nói: "Tôi không bị lừa."

"Tôi đã điều tra qua rồi." Ryan đánh gãy lời ta, "Tên là Helia gì đó, có phải không?"

Ta nói: "Không phải."

Hắn lại cười, hắng giọng: "Thôi được rồi, không phải bị lừa. Là hắn dùng thủ đoạn hèn hạ, ỷ mình thế mạnh, ngang nhiên bắt người giữa phố. Isis tiểu thư là quang minh chính đại bị người ta hãm hại."

Ta không thèm chấp hắn nói nhăng nói cuội, vào thẳng vấn đề: "Anh đến để trả thù. Người ở đây, muốn chém muốn giết, tùy ý. Không cần ở đây giả vờ đóng kịch."

Ta chuẩn bị sẵn tinh thần bị hắn ngũ mã phanh thây, ngược lại, là Ryan khó hiểu nhìn ta.

"Isis, có phải giữa chúng ta có hiểu lầm gì không?"












+
******

- End chap 39.