Vốn dĩ nàng là một trạch nữ chính hiệu. 22 mùa khoai lang chưa một ai ngỏ lời. Hàng ngày nàng sống bằng nghề viết lách, số tiền nhuận bút và số tiền ba mẹ để lại đủ để nàng không lo cuộc sống. Còn ba mẹ nàng sao, nhà nghiên cứu kiêm du lịch? Lúc này có lẽ đang ở đâu đó rất xa. Mấy năm rồi chỉ đều đặn thư với 4 chữ:"Bình an, đừng lo".Ngũ quan sắc sảo, môi hồng cong cong, mắt to tròn. Cả người nàng vô hại mà đáng yêu.
Vì cứu một em bé, mà nàng bị ô tô đâm phải. Nàng xuyên không, nhưng xuyên vào bộ Nữ Hoàng ai cập đã một thời trở thành làn sóng dữ dội. Nhưng rất tiếc, sau 43 năm sáng tác vẫn chưa có cái kết. Mà nàng lại trở thành Nhân vật hi sinh Asisu. Một nữ hoàng xinh đẹp nhưng độc ác. Luôn tìm cách hại Carol. Nhận cái kết vô cùng bi thảm. Mất tất cả, nhà cũng không thể về.
Cả người nàng lộ ra vẻ cao quý, lạnh nhạt. Nhưng lại toát ra hơi thở có chút dụ hoặc, quyến rũ. Nhưng lại không phải quyến rũ thành thục mà lại pha chút gì đó như mới nếm trải. Nàng quyết định phải hảo hảo mà sống qua ngày, không thể vì mất đi lần đầu mà tìm chết, coi như bị chó cắn thì được rồi, để cho đoạn kết của câu chuyện thật huy hoàng. Nhưng liệu mọi sự có thuận lợi như nàng dự liệu không khi nàng dưới thân phận nàng đang mang, lại đang mai thai một đứa trẻ mà không xác định được bố nó là ai ?