[Đồng Nhân Harry Potter] Vì Em Mà Điên Cuồng

Chương 60





Một lần nữa kiểm tra kĩ lại những bức thư nhận được, cô mới cất gọn chúng, sau đó chuẩn bị đồ để trở về trường học vào sáng mai, kì nghĩ lễ đã hết thật rồi! Thời gian thảnh thơi đúng là chẳng được bao lâu!

Cô quyết định sẽ trở về trước một ngày, trời mới biết được bức thư của Aria nóng bỏng chừng nào!

Biết ngày mai cô trở về Hogwarts, dì Elena đã ngay lập tức bày tỏ cảm xúc sung sướng của mình.

"Cuối cùng ta lại sắp tiếp tục được tận hưởng những ngày yên bình! Con làm phiền ta nhiều quá, Eira à!" Trích nguyên văn của người phụ nữ vô tình nào đó.

Eira âm thầm trợn mắt líu lưỡi.

Cuối cùng người thật sự đau buồn khi biết tin động trời ấy chỉ có quản gia Enie.

"Ôi Merlin ơi! Sao kì nghỉ lễ có thể trôi nhanh như thế! Nhìn tiểu thư nhỏ bé của tôi! Nhìn thân hình gầy gò, ốm yếu của cô ây!" Quản gia Enie đau buồn mà ai oán.

Eira nhìn chỗ mỡ thừa trên bụng mình, không phát biểu thêm ý kiến.

Chắc chỉ quản gia Enie mới thấy cô gầy gò, ốm yếu..

Ông không ngừng oán niệm về trình độ nấu ăn dở tệ của Hogwarts, mặc dù bản thân ông cũng chưa được thử.

Thôi được rồi, so sánh với trình độ nấu ăn của quản gia Enie thì Hogwarts đúng là có chút không bằng!

Sau đó ông lại oán niệm về môi trường yếu kém, học tập gò bó..

Bây giờ trong mắt của ông, Hogwarts chính là sai trái! Trong đó chắc chắn là không phải lỗi của cô!

Eira cũng chỉ có thể âm thầm lè lưỡi, quản gia Enie chính là bênh vực người mình như vậy!

"Con có muốn một ly không?" Elena bật lắp chai vang, mở miệng dò hỏi.

Dụ dỗ một cô bé 11 tuổi uống rượu, đúng là chỉ Elena làm được!

"Dì lại đầu độc con rồi Elenna, quản gia Enie sẽ không thích điều này!" Eira thở dài, nhưng tay đã nhanh chóng với lấy hai cái ly nhỏ đặt gọn lên bàn.

Đây là phòng của Elena!

Nếu phòng của cô tràn đầy sách thì rõ ràng Elena biết tận hưởng hơn nhiều. Có riêng một quầy rượu nhỏ, bên trên để đầy các loại rượu cao cấp.

Một bộ sofa mới toanh màu đỏ rượu mặc dù nó chẳng ăn nhằm gì với căn phòng theo phong cách Trung Âu cổ điển.

Elena thích tùy ý, cô ấy thích chính là không giống ai!

"Vì vậy mà con cần tuyệt đối bảo mật đấy cô gái nhỏ!" Elena rót rượu.

Ly của Eira cô cho thấp hơn tiêu chuẩn khá nhiều. Hiển nhiên là dù mạnh miệng nhưng Elena vẫn chiếu cố lấy tuổi của Eira.

"Cheer! Vì bí mật nhỏ của chúng ta!"

"Cheer!"

Eira nhấp môi một ngụm. Vị ngọt thanh, chua nhẹ, thơm lồng.. Elena đúng là rất biết tận hưởng!

"Hôm nay dì có tâm sự sao? Đừng nói là nuối tiếc con nhé!" Eira luôn đủ tinh tế để nhận ra sự thay đổi trong cảm xúc của người khác, dù đôi khi điều đó nhỏ bé đến không tưởng.

Đôi khi chính Elena cũng phải oán than sự nhay bén của cô bé.

Bình thường có lẽ Elena sẽ ngay lập tức lắc đầu phủ nhận nhưng hôm nay cô ấy lại chỉ cười mỉm.

"Thật ư?" Eira có chút kinh ngạc.

Cô không ngờ Elena lại thừa nhận. Bởi lẽ cô ấy luôn chối bay chối biến mặc dù có là thật sự. Sự bướng bỉnh của Elena khiến cô ấy khó mà gật đầu dù biết điều đó là đúng!

"Dì không bị đổi tim đấy chứ?" Eira kinh dị nhìn Elena, đôi mắt như nhìn người xa lạ.

"Con nhóc này!" Elena không kịp duy trì vẻ trầm tĩnh của mình được ba giấy, bực bội cầm lấy gối dọa ném.

"À! Dì Elena của con đây rồi!" Eira khoa trương vuốt ngực.

"Hừ.." Elena không thèm để ý đến cô, lại cầm lên ly rượu.

Không khí lại quay trở về im lặng, nhưng rõ ràng cô không hề phiền chán.

Eira thậm chí còn có chút tận hưởng mà tựa người thả lỏng vào chiếc ghế mềm mại.

Đây là nhà..

"Cây to đón gió, con hiểu không, Eira.." Cô đã lim dim muốn ngủ thì Elena một lần nữa mở miệng.

"Hiểu chứ? Nhưng cây nhỏ thì bao giờ mới chạm được trời cao! Dì hãy tin vào năng lực của con" Cô hiểu điều mà Elena lo lắng.

"Hừ.. Mong là vậy! Ta sẽ không ngăn cản con, cứ làm điều gì con thích! Nhưng tuyệt đối đừng để bản thân phải hối hận!" Elena nhắm mắt lại, đàu của cô đang dần chìm vào những kí ức xa xôi, tưởng chừng đã rơi vào quên lãng.

Sáng hôm sau, Eira mang theo tay lớn tay nhỏ đi đến sân ga.

"Còn quên gì nữa không?" Elena giúp cô kéo một bên hành lí hỏi.

"Đủ rồi ạ!"

Nhìn đống đồ lỉnh kỉnh trên người, Eira thật sự bất lực. Ở bên ngoài thế giới phù phủ, không thể sử dụng ma pháp. Cô không thể làm một cái bùa trôi nổi.

Mà để lại đồ cũng không được. Nghĩ đến quản gia Enie dậy từ sáng sớm nấu ăn, rồi không ngừng chất đồ cho cô, Eira đành im lặng, ngậm ngùi mang hết đi.

Quan trọng là đồ ăn quản gia Enie làm quá ngon!

Eira_Đồ Tham ăn_Titus phát biểu ý kiến.

Eira nhìn ngó xung quanh. Hôm nay có vẻ như vẫn chưa có nhiều học sinh trở về Hogwarts. Có lẽ đa số mọi người đều sẽ chọn ngày mai.

Cũng phải thôi! Phải lâu lắm nữa, đợi đến hết năm học, họ mới được trở về nhà mà!