[Đồng Nhân Harry Potter] Hy Vọng Thánh Ca

Chương 89: Dễ dàng tha thứ




“Như vậy Voldemort khẳng định sẽ phát giác ra điều khác thường đi?” Ngu Đạt uyển chuyển nói: “Cho dù lão có ngu ngốc đến mức nào đi chăng nữa, một Harry có thể luôn sống lại còn có thể không làm cho hắn hoài nghi sao? Huống chi Voldemort cũng không ngu xuẩn.”

Từ chỉ số thông minh của ta mà có thể phán đoán ra chỉ số thông minh của địch nhân, nếu Voldemort thật sự ngu như vậy, sẽ không gây sức ép tới giới phù thủy đến như vậy, Dumbledore đã sớm tiêu diệt lão từ lâu rồi.

Remus nói: “Hơn nữa, liền tính Y Đạt bây giờ có thể sử dụng thuật sống lại của cậu để làm cho Harry sống lại, luôn để cho một cậu bé đi chịu chết như vậy, cũng không thích hợp đi?”

Điều này cũng chứng tỏ bọn họ rất vô năng.

Nếu không là bởi vì một cái nguyên nhân đặc biệt như vậy, phải tự Voldermort động thủ thì mới có thể tiêu diệt mảnh nhỏ linh hồn trên đàu Harry, bọn họ cũng sẽ không bắt Harry một mình chiến đấu.

Snape mở miệng: “Ta tin tưởng, lấy sự tự phụ của Voldermort, lão nhất định sẽ không để cho những người khác giết chết Harry…. Bởi vì lời tiên đoán kia, làm cho lão có một cảm giác số mệnh, lão sẽ không dễ dàng tha thứ Potter chết ở trên tay của bất kì người nào. Cho nên, các ngươi có thể không cần suy xét cái vấn đề căn bản sẽ không có cơ hội xảy ra kia.”

Ngu Đạt nghe Snape nói như thế, lòng còn sợ hãi nói: “Đúng vậy, Voldemort thật sự rất chấp nhất. Lúc đó trong cái quán rượu kia có rất nhiều Tử Thần Thực Tử, nhưng là lão chính là làm cho bọn họ không cần động thủ, nhất định phải một mình chiến đấu với ta. Nếu không phải như thế, ta cũng sẽ không liều chết giết được nhiều người như vậy, cuối cùng còn kém một chút bỏ chạy trở về.”

Bởi vì sở làm cho Ngu Đạt nhớ tới hồi ức không tốt, đối với một người vừa mới sống lại, ký ức còn không có đi qua vài ngày như cậu, mọi người đều săn sóc không có hỏi tới cậu. Dù sao cậu chính là chân thật thể nghiệm tử vong, không có người sẽ ngốc đến hỏi cậu đó là cảm giác gì. Thật giống như là hiện tại, cũng không có ai hỏi Dumbledore sau khi chết đi có cảm giác gì vậy

“Ngu Đạt…” Sirius lo lắng nhìn cậu, Remus cũng dùng ánh mắt lo lắng nhìn cậu, Snape khắc chế xúc động muốn tiến tới nắm chặt tay cậu của mình.

Mà Dumbledore thì bất đồng, cụ biết Ngu Đạt kiên cường đến mức nào, ở trước mộ bia của cụ, bọn họ đã từng tiến hành một cuộc thảo luận về cái chết.

Bất quá hiện tại không phải thời điểm để nói đến sự tình này. Dumbledore liền đem đề tài dẫn đến sự tình mà cụ muốn nói: “Kỳ thật vốn là ta còn nghĩ qua, có thể hay không để cho Y Đạt sử dụng ma pháp thần thánh thần kì của cậu ấy tiêu diệt mảnh nhỏ linh hồn trên người Harry.”

Ngu Đạt nhíu mày nhìn cụ nói: “Ta nghĩ này không được. Bởi vì khi ta nhìn đến Harry, căn bản là không phát giác trên người em ấy có cái gì dị thường. Ta nghĩ, điều này có quan hệ với việc em ấy cũng không hẳn là một cái trường sinh linh giá đi.”

Snape suy tư nói: “Trường sinh linh giá nhất định sẽ bám vào hắc ma pháp tà ác, khiến cho bất luận kẻ nào chỉ cần tiếp xúc đến liền không có kết cục tốt. Mà Potter cũng không có cái đặc tính này.”

Dumbledore gật gật đầu: “Nói như vậy, đây mới là nguyên nhân Harry có thể bình an vô sự lớn lên, cái trường sinh linh giá kia cũng chỉ là một mảnh nhỏ mà thôi.”

Snape cười lạnh một tiếng: “Bình an? Ta như thế nào chưa bao giờ cảm thấy?”

Ngu Đạt cho là đúng gật gật đầu, thậm chí vào năm học mà cậu đến thế giới này còn có một hài tử bị giết.

Sirius nhìn nhìn hai người bọn họ, hồ nghi nheo lại ánh mắt, tổng cảm thấy này hai người có điểm gì là lạ.

Ngu Đạt hồn nhiên không phát hiện ra ánh mắt của Sirius, cậu nói với Dumbledore: “Albus, ngài nên để cho người của Hội Phượng Hoàng gia nhập vào đoàn đội của ta, như vậy ta mới có thể cứu sống bọn họ khi bọn họ bât ngoài ý muốn chết đi.”

Dumbledore gật đầu: “Vậy thì theo như lời của chúng ta đã bàn mà làm đi.”

Đó cũng là nguyên nhân để cho một người trong Hội Phượng Hoàng biết chuyện cụ cùng Ngu Đạt còn sống.

Ngu Đạt trực tiếp mở ra khung đoàn đội, sau đó cậu mời Sirius gia nhập đoàn đội của cậu.

Sirius trước đây lúc đi đến hang đã từng gia nhập tiểu đội của Ngu Đạt, đối với cái này cũng không xa lạ, hắn rất sung sướng đáp ứng.

Nhìn đến tên của hắn xuất hiện trong danh sách thành viên, Ngu Đạt đem hắn điều đến một tiểu đội khác, còn cho hắn quyền hạn.

“Được, Sirius, hiện tại tớ đã cho cậu một cái quyền hạn tạm thời. Chỉ cần cậu còn ở trong đoàn đội của tớ, cậu có thể mời người khác gia nhập đội ngũ của tớ. Hiện tại, để tớ thử nghiệm xem, cậu mời Remus gia nhập đội ngũ đi.” Ngu Đạt vẻ mặt nghiêm nghị, nói với Sirius.

Sirius kinh ngạc nhìn nhìn bộ dáng nghiêm túc của Ngu Đạt, cậu cho tới bây giờ còn không biết ở trong đội ngũ của Ngu Đạt còn có người khác có thể sử dụng cái ma pháp kì lạ này. Hắn đối với cái này cảm thấy nghi hoặc, nhưng là xuất phát từ tín nhiệm đối với bằng hữu, vẫn là làm theo.

“Remus…” Sirius quay đầu nói với Remus còn đang chưa hiểu chuyện gì xảy ra: “Mời cậu gia nhập đội ngũ của tớ.”

Remus chần chờ nhìn hắn: “Tớ đồng ý?”

“Cậu không thể do dự, kiên định chính mình trả lời được.” Sirius nổi giận nhìn y.

“Được rồi, tớ đồng ý.” Remus ngại ngùng nở nụ cười một chút.

Ngu Đạt ở trên khung đoàn đội nhìn thấy cơ hồ là ngay lập tức tên của Remus liền xuất hiện trên danh sách thành viên.

“Thành công!” Ngu Đạt cao hứng hô nhỏ một tiếng, sau đó cậu hướng Dumbledore nói lại một lần nữa: “Giống như trong dự đoán, thành công.”

“Thực tốt.” Dumbledore vui sướng nói: “Sirius, cậu nhớ rõ trở về phải mời tất cả thành viên của Hội Phượng Hoàng tham gia cái đoàn đội này của Y Đạt.”

“Được.” Sirius gật gật đầu.

“Chỉ cần ở trong đoàn đội của ta, thuật sống lại của ta mới có tác dụng, bằng không là không thể dùng.” Ngu Đạt đối Remus giải thích.

“Thì ra là thế.” Y gật gật đầu.

“A, đều muộn đến thế này, khó trách ta cảm thấy đói bụng như vậy.” Dumbledore vung vẩy đũa phép phóng ra một cái ma pháp biểu thị thời gian, hiện tại thời gian đã quá trưa một chút.

“Như vậy ta đi tìm xem có đồ vật nào có thể ăn được không.” Ngu Đạt chủ động đứng dậy, mở ra cửa phòng đi ra ngoài.

Từ việc bọn họ bỏ lỡ cơm trưa mà Aberforth không nhắc nhở, chỉ biết vị này thấy bọn họ không đi ra ngoài, là tuyệt đối sẽ không tiến vào.

Họp nửa ngày như vậy, mấy người ngay cả một ngụm nước cũng không uống, có thể thấy được không một người nào cẩn thận đến mức chuẩn bị cả nước uống.

Nửa ngày không uống nước, không ăn thức ăn, đối với Dumbledore mà nói liền có điểm gian nan, cụ đứng lên, những người khác đều nhìn về phía cụ.

“Có cần đến cửa hàng điểm tâm cùng trà sữa một chút không?” Dumbledore cười tủm tỉm nói.

Cụ biết cái tính tình thối kia của Aberforth, nhất định sẽ không chuẩn bị đồ ăn cho bọn hắn, đồng ý để Ngu Đạt dùng phòng bếp liền không tồi. Cụ cũng đã có thể đoán trước Ngu Đạt sử dụng phòng bếp còn cần một đoạn thời gian, mà cụ hiện tại bức thiết muốn bổ sung một ít đường, có lẽ cụ có thể nghĩ biện pháp lấy một chút từ chỗ của Aberforth.

Snape mân miệng không lên tiếng, hiển nhiên đối với cái đề nghị này vẫn khing thường như trước, nhưng là Sirius cùng Remus ngược lại cổ động gật gật đầu.

Dumbledore hưng trí ngẩng cao đi ra ngoài. Merlin ở trên, phải biết cụ chính là đi ra ngoài tìm Fawkes cả một ngày, thật sự là không thể yên lặng mà hưởng thụ đồ ngọt cùng trà.

Hiện tại trong phòng chỉ còn lại có ba người, Severus Snape, Sirius Black, Remus Lupin.

Ba người này phân hai bên, Snape một bên, Sirius cùng Remusngồi ở một bên khác..

Sirius sắc mặt không tốt nhìn Snape, Snape ánh mắt khinh miệt đảo qua hắn, nhìn chăm chú vào cửa ra.

Điều này làm cho Sirius thực không cao hứng, nhưng là hắn vẫn là nhịn xuống tức giận mở miệng hỏi: “Ngươi cùng Ngu Đạt làm sao vậy?”

Snape kinh ngạc quay đầu lại nhìn hắn, không nghĩ tới hắn sẽ sắc bén như vậy nhìn ra cái gì, hắn dường như không có việc gì quay đầu: “Chuyện này không liên quan ngươi.”

Sirius đập mạnh tay vào trên bàn, phát ra một tiếng ‘đông’ nặng nề, hắn nghiến răng nghiến lợi thấp giọng nói: “Như thế nào không liên quan ta, Ngu Đạt chính là bạn tốt của ta! Mà ngươi sao? Ngươi xem như cái cái gì vậy?!”

Snape cười lạnh nói: “Trừ bỏ biểu hiện ra sự bạo lực của ngươi, ngươi còn làm như thế nào?”

Hắn nói một câu châm chọc như vậy, làm Sirius càng thêm tức giận: “Tốt nhất đừng làm cho ta biết ngươi khi dễ cậu ấy!”

Snape đều cho rằng Sirius có phải hay không đã biết hai người bọn họ ở cùng một chỗ, nếu như Sirius không nói đến một chuyện khác.

“Ngươi không cần cảm thấy Ngu Đạt là một người tốt nên cái gì cũng có thể dễ dàng tha thứ!” Sirius cắn răng, nói.

REVIEW 90