[Đồng Nhân Harry Potter] Hy Vọng Thánh Ca

Chương 64: Tổ đội




Kreacher đối Dumbledore có thể nói là một chút hảo cảm cũng không.

Ở lần chiến tranh trước, Black lão phu nhân đối vị này cười nhạt, thực khinh thường chủ trương của cụ, mà Sirius đầu phục Dumbledore trận doanh, càng là làm Black phu nhân tức giận, tất cả những cái gì liên quan đến vị lão hiệu trưởng này đều dùng thái độ châm chọc.

Mà làm một cái gia tinh đủ tư cách, Kreacher là hoàn toàn lấy người mà gia chủ ghét làm người mình ghét.

Đối Dumbledore rất là chán ghét.

Càng miễn bàn trước đó khi chiến đấu tại Bộ Pháp Thuật, Dumbledore nhận đến Snape đưa tin, tới Black nhà cũ trước, ép hỏi Kreacher một phen, càng là làm Kreacher đối cụ chán ghét đến cực điểm.

Cho nên, Kreacher cứ việc đã dịu đi thái độ cùng Sirius, ngược lại đối Dumbledore không nửa phần khách khí.

Chẳng qua câu hỏi của Dumbledore hoàn toàn ngoài dự liệu của nó, Kreacher ngây ngẩn cả người.

“Kreacher.” Dumbledore lại một lần nữa hỏi: “Ngươi còn nhớ rõ sơn động Regulus hy sinh sao?”

Kreacher sắc mặt kích động đỏ lên, nó làm sao có thể quên cái địa phương chôn vùi tính mạng của tiểu chủ nhân được!

“Kreacher nhớ rõ rất rõ ràng.” Kreacher trả lời.

Trong mắt Dumbledore hiện lên thần sác vừa lòng, cụ gật đầu.

“Albus, ngài hỏi cái này để làm gì?” Sirius truy vấn.

Ngu Đạt cũng nghi vấn nhìn cụ.

“Ta đang điều tra một sự tình, ” Dumbledore quay đầu hướng hai người nói: “Ngược dòng thời gian mà Voldemort đã trải qua, chỉ có phá giải bí mật của lão mới có thể chân chính đả bại lão.”

“Ngài là muốn tới cái địa phương kia?” Sirius cảm xúc có chút kích động, “Ta muốn cùng đi.”

Dumbledore nhìn vẻ mặt kiên trì của Sirius, thở dài một tiếng: “Đương nhiên.”

Kết quả cùng đi không riêng là Sirius cùng Dumbledore, thậm chí còn có Ngu Đạt, Snape, tối không thể thiếu đương nhiên là tiểu tinh linh Kreacher.

Snape cũng đồng hành là ngoài dự liệu của mọi người, thấy hắn, cảm xúc của Sirius không thế nào tốt, hắn không khách khí nói: “Như thế nào địa phương nào cũng thấy ngươi? Ngươi liền không thể thu hồi lòng hiếu kì của ngươi sao, không cần nơi nơi trưng bày sự tồn tại của ngươi?”

Snape hất càm lên, ngạo mạn nhìn thoáng qua Sirius đứng trong làn gió biển có vẻ đơn bạc, mở miệng nói rằng: “Ít nhất ta so mỗ ta yếu đuối còn muốn cậy mạnh có tác dụng nhiều hơn.”

“Ta không yếu đuối.” Sirius hung hăng trừng mắt nhìn hắn, đại khái là địa phương sắp sửa đi là nơi đệ đệ hắn mất đi tánh mạng, khó được hắn không tinh lực cùng lão đối đầu tranh đấu không ngớt.

Kreacher mang theo mọi người đi thẳng tới một cái hang ở bờ biển. Cái này hang phi thường lớn, vừa cao vừa sâu.

Kreacher rõ ràng đối cái địa phương âm u này sợ hãi, nhưng là nó như trước dũng cảm ở phía trước dẫn đường.

“Chính là cái chỗ này.” Nó vươn ra ngón tay gầy chỉ còn bọc da, chỉ vào một cái địa phương.

Dumbledore đi lên trước, vươn tay cánh tay, tại vách đá cảm ứng cái gì đó.

“Ta xác định lúc ấy chính là từ nơi này đi vào.” Kreacher co rúm lại nói, “Đại nhân kia còn cắt tay của Kreacher.”

Dumbledore nghe vậy quay đầu lại nhìn thoáng qua Kreacher, sau đó đột nhiên cầm lấy một cái đoản đao rạch một đường ở trên tay.

“Albus!” Sirius vọt tới.

Dumbledore đem tay dính máu đạt ở bên trên vách đá, sau đó cụ đối với người khác trấn an: “Ta nghĩ, đây là Voldemort kỹ xảo, nếu không nghĩ muốn trả giá đại giới, như vậy là sẽ không tìm được cửa vào.”

Địa phương bị dính máu, máu thực nhanh liền xông vào, ở chỗ đó đột nhiên xuất hiện một cái cổng vòm màu trắng.

Cụ nhìn nhìn Ngu Đạt đi tới nhìn bàn tay cụ mà nhíu mày, khinh miệt nhẹ giọng nói: “Trước sau như một,tác phong của lão. Lão chung quy là không làm rõ được, đôi khi mọi người cũng không bởi vì thân thể thương tổn mà trở nên càng thêm suy yếu, mà là tương phản.”

Ngu Đạt đưa tay phóng ra một cái thuật khôi phục cho cụ.

“Cậu hiện tại so trước dũng cảm rất nhiều.” Dumbledore nhìn động tác Ngu Đạt kiên định không lương lự, nói một câu như vậy.

Ngu Đạt không đồng ý nhìn cụ một cái: “Khích lệ ta cũng là vô dụng, ngài không thể bởi vì ta là một mục sư liền tùy tùy tiện tiện bị thương! Tuy rằng trị liệu ngoại thương thực phương tiện, chính là ngừoi vẫn là làm bằng máu thịt, cũng không đau sao?”

Dumbledore vuốt râu mép, ha hả nở nụ cười: “Ta đã già rồi, tóm lại là so với người trẻ tuổi các cậu muốn làm ra một ít cống hiến nhiều một chút.”

Ngu Đạt lại càng không đồng ý, cậu nói: “Ngài chẳng lẽ liền không thể đem cơ hội lưu cho người trẻ tuổi tích lũy kinh nghiệm?” Cậu nghĩ nghĩ, đối với Dumbledore nói rằng: “Ta cho tới bây giờ cũng không biết ngài là một người mạo hiểm như vậy.”

Snape khẽ hừ một tiếng, thanh âm từ phía sau tai của Ngu Đạt truyền tới: “Đây chính là nguyên nhân vì cái gì hiệu trưởng củ chúng ta lại là một Gryffindor, luôn luôn có tinh thần mạo hiểm dùng không bao giờ hết.”

“Tổng là so với Slytherin nhát gan sợ phiền phức tốt hơn nhiều.” Sirius phản bác.

Snape nói: “Ta cho rằng nói đó là cẩn thận càng thêm chính xác.”

Ngu Đạt bất đắc dĩ đánh gãy hai người: “Được rồi, xét thấy cái này, ta cũng chỉ có thể dùng điểm bảo hiểm thủ đoạn. Albus, thỉnh gia nhập đội ngũ của ta.”

“Cái gì?” Khó được ánh mắt màu lam của Dumbledore xuất hiện một tia khó hiểu.

“Là cái kia sao?” Sirius vừa mừng vừa sợ nhìn Ngu Đạt.

Ngu Đạt gật gật đầu, đối Dumbledore nói: “Ngài chỉ cần nói ‘Đồng ý’ là được.”

Dumbledore nhìn nhìn vẻ mặt trấn tĩnh của Ngu Đạt, còn có bộ dáng Sirius nóng lòng muốn thử, mở miệng nói một câu: “Đồng ý.”

Ngu Đạt vừa lòng nhìn một mục trò chơi vừa mới xuất hiện, phía dưới đầu của cậu xuất hiện cái đầu của Dumbledore cùng cột máu của cụ.

“Sirius, thỉnh gia nhập đội ngũ của ta.” Sau đó Ngu Đạt đối với Sirius nói.

Sirius không chút do dự liền nói đồng ý.

Đây là khế ước tổ đội đã được hai người cân nhắc qua khi Sirius vẫn đang nằm trên giường.

Lúc ấy từ Bộ Pháp Thuật đi ra, cái đoàn đội lâm thời kia liền tự động giải tán, coi như là Ngu Đạt đi đánh một hồi phó bản vậy.

Vi sờ soạng các loại công năng có khi cái chức năng này hiện đại hóa, Ngu Đạt cùng Sirius chính là nếm thử mấy lần. Phải biết thời gian trước, bảng tên của bọn Sirius dưới ánh mắt của Ngu Đạt, thì phải là NPC. Là không giống như người chơi, có thể tán gẫu mật, xem xét trang bị, thêm bạn tốt. Cho nên cậu căn bản là không biết có thể cùng nhóm phù thủy ở thế giới này tổ đội.

Sau đó Ngu Đạt phát giác, cậu phải miệng mời, hoặc là bị mời, mới có thể gia nhập một đội ngũ. Sau đó, người bị mời phải biểu đạt ý nguyện, đồng ý hoặc là cự tuyệt.

Gia nhập đội ngũ, những nhân vật này ngược lại có thể xem xét trang bị. Tán gẫu mật ngược lại vẫn không thể dùng, cũng chỉ có thể nói chuyện bình thường như vậy. Thêm bạn tốt ngược lại có thể, vấn đề là Ngu Đạt đã đem rất nhiều thành viên hội Phượng Hoàng thêm thành bạn tốt.

Trái tim của Ngu Đạt đập có chút dồn dập, cậu khống chế chính mình tận lực không khẩn trương, đối với Snape đang nhìn cậu nói rằng: “Severus, thỉnh ngài gia nhập đội ngũ của ta.”

Hôm nay là một ngày trời đầy mây, bờ biển tối như ánh mắt của Snape, Ngu Đạt nhịn không được nghĩ muốn tránh đi ánh mắt của hắn, lại vẫn là cực lực nhẫn nại.

Ta làm gì chột dạ như vậy?! Ngu Đạt ở trong lòng phát điên hét. Rõ ràng chính là hoạt động tổ đội bình thường!

Phải không? Trong lòng đột nhiên toát ra thanh âm của một người khác, ngươi chẳng lẽ không nghĩ cứ như vậy không giải tán, khi không có việc gì là có thể thông qua hình cái đầu trong trò chơi nhìn xem ngườita đang làm gì đó?

Ngu Đạt nháy mắt mấy cái, đánh bay cái thanh âm kia, đúng lý hợp tình phản bác, cho dù là tại trong trò chơi cùng người mình thích tổ đội cũng có thể thỉnh thoảng xem hắn đang ở nơi nào, có đang làm việc đúng đắn không! Lại nói có mục bạn tốt, căn bản không cần tổ đội cũng có thể thấy được vị trí địa lý của Snape. Trên cơ bản trừ bỏ trường học chính là nhà, rất ít đi địa phương khác.

Snape kỳ quái nhìn Ngu Đạt bắt đầu không được tự nhiên, chậm rãi mở miệng nói: “Ta đồng ý.”

Ngu Đạt mặt đỏ một chút, sau đó nhanh chóng quay đầu mời Kreacher gia nhập đội ngũ.

Sau đó, cậu mới đối vài người không biết chuyện giải thích: “Đây là một khế ước đội ngũ lâm thời, có nó các mục sư càng dễ dàng chiếu cố tốt những bằng hữu trong nhóm.”

Dumbledore ngạc nhiên nhìn nhìn Ngu Đạt, nói: “Ta nghĩ có lẽ có một ngày ta không lại gặp chuyện càng thêm giật mình hơn chuyện này.”

“Ít nhất hiện tại ngài còn cần.” Ngu Đạt nở nụ cười một chút, “Xoát” một tiếng thanh âm thanh thúy dễ nghe vang lên, cậu cấp cho năm người trong đội ngũ từng cái từng cái tăng trạng thái, “Tăng cường sinh mệnh lực, có thể duy trì liên tục một giờ.”

Kreacher vẫn là lần đầu tiên thể nghiệm ma pháp của Ngu Đạt, nó cảm thấy cường tráng rất nhiều, không khỏi đối Ngu Đạt càng thêm kính sợ.

Tổ đội xong xuôi, năm người bọn Ngu Đạt mới từ cổng vòm đi vào. Làm người giật mình, bên trong cư nhiên càng thêm sâu thẳm, có một mặt hồ màu đen mênh mông bát ngát.

Dumbledore phóng ra một cái ma pháp ánh huỳnh quang, một đoàn quang mang nhàn nhạt nổi ở phía trên, vì vài người chiếu đường dưới chân.

Trong thanh âm của Kreacher lộ rõ vẻ kích động, nó chỉ vào mặt nước chỉ có một màu đen, mơ mơ hồ hồ có thể nhìn thấy chỗ trung tâm: “Chính là địa phương đó!”

Ngu Đạt xem qua, cậu hiểu được vì cái gì Kreacher khẳng định như thế.

Giữa màu đen tĩnh mịch, chỉ có nơi đó có một ánh sáng màu xanh mượt, làm cho cái chỗ này càng thêm âm trầm khủng bố.

Phi thường thích hợp không khí của phim kinh dị, Ngu Đạt lui cổ, từ đáy lòng bỗng có một loại cảm giác rét lạnh.

Sau đó cậu đột nhiên thấy trên người ấm áp, cậu quay đầu nhìn lại, Snape mặt không đổi sắc lướt qua bên cạnh cậu.

Hắn xoay người tìm tòi nghiên cứu hồ nước nhìn hoàn toàn không thấy ánh sáng, trầm thấp nói: “Ta nghĩ trong nước khả năng có cái gì dơ bẩn đồ vật.”

Dumbledore ngô một tiếng: “Có thể đoán được.”

Sirius dọc theo đường đi cơ hồ cực lực tránh không nói chuyện với Kreacher, lúc này hắn không thể không dùng thanh âm cực bất bình ổn nói với Kreacher: “Kreacher, lúc ấy các ngươi là như thế nào đi qua?”

Kreacher khóc thút thít một chút, dùng thanh âm già nua khô khốc của nó mà nói: “Có… Một cái thuyền…”

REVIEW 65