[Đồng Nhân Hai Người Cha] Ở Bên Nhau

Chương 40




“Đúng đúng, chính là chỗ đó thoải mái thoải mái ” Đường Tường Hi nằm trên ghế salon và kêu lên một cách khoa trương, “Ưm thật thoải mái “

Đường Ôn Đế đứng trên lưng Đường Tường Hi, bé giẫm lưng cho daddy rất nghiêm túc.

“Ah giỏi quá nha thoải mái thoải mái ”

Nghe Đường Tường Hi kêu giống như khi đang ở trên giường, Ôn Chấn Hoa cảm thấy vành tai hơi nóng lên, cậu ôm đống quần áo bước nhanh vào phòng, lúc đi ngang qua liền trừng mắt nhìn tên ngốc Đường Tường Hi, trước mặt con gái mà tên này cũng không biết khiêm tốn một chút, kêu phóng đãng như thế còn ra thể thống gì nữa!

Đường Tường Hi hơi nghiêng đầu, nhìn theo bóng lưng cục cưng, tầm mắt dừng ở bên tai cậu, hắn nhếch miệng cười không ra tiếng.

Đứng trên lưng Đường Tường Hi, Đường Ôn Đế không hề phát hiện daddy nhìn papi bằng ánh mắt gian tà, bé giẫm một lượt hết mọi chỗ trên lưng daddy, sau đó mới nhảy xuống khỏi người hắn, hỏi: “Daddy thích không ạ?”

Đường Tường Hi hơi khưng lại, dù sao vẫn thấy có gì đó không ổn nhưng lại không nghĩ ra kỳ lạ ở chỗ nào, hắn gật đầu rồi nở nụ cười, nghiêng người nhìn con gái, nói: “Thích lắm Ôn Đế mát xa rất tốt ah”

Nói xong hắn liền thở dài, “Haiz, ta già thật rồi, nhớ năm đó cha con tùy tiện cũng có thể chạy 5000m, bây giờ đúng là ăn không tiêu rồi.”

Đường Ôn Đế chợt híp mắt, cười nói: “Buổi sáng rất rất vui ạ “

Đường Tường Hi nhéo cổ con gái cưng, hắn đáp: “Chơi vui lắm ha ”

Ôn Chấn Hoa đi ra từ trong phòng, vừa lúc nghe được câu này, lông mày nhăn lại, chuyện buổi sáng cậu còn chưa tính sổ với Đường Tường Hi, thế mà còn nói chơi vui á.

“Ôn Đế, con về phòng làm bài tập đi, papi có chuyện cần nói với daddy.”

“Vâng ạ.” Đường Ôn Đế gật đầu, bé quay lại nói với Đường Tường Hi: “Daddy con đi làm bài tập đây.”

“Ừ, mau đi đi.” Đường Tường Hi vỗ vào lưng bé, sau đó gối đầu lên tay mình, mỉm cười nhìn về phía cục cưng.

Ôn Chấn Hoa chờ con gái đóng cửa phòng, cậu lập tức khoanh hai tay, ném cho Đường Tường Hi một nụ cười nhạt.

Vừa rồi còn thẹn thùng mà, sao lại thay đổi nhanh như vậy! Đường Tường Hi nhận thấy cục cưng đang tức giận, hắn vội vàng ngồi nghiêm chỉnh, não bộ bắt đầu vận hành dữ dội, ngoại trừ việc ngoài ý muốn sáng hôm nay, mình đâu có phạm sai lầm gì, cho nên đây là … Hỏi tội trước mới tính sổ?!

Ôn Chấn Hoa nghiêm mặt ngồi xuống bên cạnh hắn, hắng giọng một tiếng, mở miệng nói: “Sáng hôm nay anh…”

“Đại nhân bớt giận, tiểu nhân biết sai rồi.” Đường Tường Hi vội chủ động thừa nhận lỗi, hắn cúi thấp đầu cọ vào ngực Ôn Chấn Hoa.

Ôn Chấn Hoa đẩy cái đầu xù đang cọ tới cọ lui ra, cậu cũng không giữ được bộ mặt lạnh nữa, còn lộ ra vẻ bất đắc dĩ: “Anh đừng có bày trò, biết sai thì phải biết sửa, không thay đổi được gì đâu.”

Đường Tường Hi gật đầu lìa lịa, rồi lại tiếp tục cọ.

“Anh biết rõ hôm nay là cuộc thi vẽ tranh của Ôn Đế, con bé mong đợi lâu như thế, nếu buổi sáng thật sự không đến kịp, anh định làm sao với con bé?” Ôn Chấn Hoa lại đẩy đầu hắn ra.

Đường Tường Hi cười làm lành: “Ngoài ý muốn, ngoài ý muốn thôi “

“Ngoài ý muốn?” Ôn Chấn Hoa vẫn không chịu được kiểu này của Đường Tường Hi, nhớ đến lúc trước tên khốn kiếp này ăn sạch mình xong rồi biến mất suốt một kì nghỉ hè, đến khi khai giảng lại dẫn theo một cô bạn gái còn giới thiệu cho mình biết, lúc đó hắn cũng dùng vẻ mặt này.

‘Chấn Hoa, không phải tôi không muốn liên lạc với cậu, là không cẩn thận quên thôi ‘

Càng nghĩ tới tâm trạng Ôn Chấn Hoa lại càng không tốt, giọng nói của cậu lạnh lùng hẳn: “Anh đó Đường Tường Hi, mỗi khách hàng của anh đều có tính cách khác nhau, lần nào phạm sai lầm chỉ biết dùng mồm mép để mở lối thoát, quen vậy rồi phải không, còn gì nữa thì giở hết ra đi?”

“Oan uổng quá đại nhân, hôm nay anh vẫn chưa phát biểu, luôn tự kiểm điểm.” Đường Tường Hi vòng tay ôm chặt eo Ôn Chấn Hoa, dán môi lên  cổ cậu nhằm lấy lòng.

Bỗng Ôn Chấn Hoa run lên, cậu siết chặt nắm tay, thầm thở dài, hết nói nổi tên này, cậu nghiêng đầu cắn môi Đường Tường Hi, dồn hết uất ức đau lòng vào nụ hôn này, mút cắn đến độ chảy máu mà vẫn chưa buông ra.

Đường Tường Hi bị đau liền hít vào một hơi, hắn quấn chặt eo cục cưng rồi đè người ta xuống ghế salon, nhiệt tình đón nhận nụ hôn của Ôn Chấn Hoa.

Hôn nhau kịch liệt, giằng co một lúc lâu nên khi tách ra hai người đã phải thở hổn hển, Ôn Chấn Hoa vẫn cố duy trì một tia tỉnh táo, giữ lấy bàn tay Đường Tường Hi đang thò vào trong quần mình, “Từ từ, chuyện vẫn chưa xong, lúc nào anh cũng mất tập trung, còn không có khái niệm thời gian, phạm tội nhiều lần lại không biết hối cải, em phải phạt anh …”

“Phạt anh hầu hạ cục cưng được không ” Đường Tường Hi lại ngăn chặn môi cậu, dịu dàng đảo lướt hàm trên, bàn tay nắm phân thân của Ôn Chấn Hoa, từ từ vuốt lên vuốt xuống.

“Ah…” Ôn Chấn Hoa khẽ rên một tiếng, hai tay bấu chặt áo Đường Tường Hi.

“Cạch cạch.” Tiếng cửa phòng mở hệt như tiếng sấm nổ vang ngay bên tai hai người.

Bọn họ đều trợn to hai mắt, nếu Ôn Đế trông thấy bọn họ đang…

Làm sao bây giờ!! Làm sao bây giờ!!

“Papi? Daddy?”

Giọng nói của Đường Ôn Đế cất lên giữa phòng khách, Ôn Chấn Hoa liền lúng túng, đột nhiên xoay người, Đường Tường Hi lập tức bị té lăn trên đất, lại còn kéo theo một người ngã lên mình.

“Papi, Daddy, hai người đang làm gì vậy?” Đường Ôn Đế chớp đôi mắt to đầy vẻ ngây thơ, khó hiểu nhìn hai người cha té trên mặt đất.

“Hả? À…” Ôn Chấn Hoa vội vàng chống tay rời khỏi người Đường Tường Hi, “Ba, chúng ta, papi đang trừng phạt daddy, vì daddy làm sai, cho nên phải bị phạt, phạt hắn…”

“Phục vụ khu xã một tháng.” Đường Tường Hi nằm trên mặt đất đang nhếch mép, hắn tiếp lời rất đúng lúc.

“Đúng đúng, phạt daddy con phục vụ khu xã một tháng.” Ôn Chấn Hoa đứng lên, sau đó kéo Đường Tường Hi dậy.

“Con cũng muốn phục vụ khu xã.” Đường Ôn Đế  vội nói.

“Con.” Ôn Chấn Hoa ‘khụ’ một tiếng, âm thầm lườm Đường Tường Hi, thiếu chút nữa để hắn vượt qua tra khảo rồi.

“Em xem đi xem đi, con gái chúng mình rất đáng yêu phải không ” Đường Tường Hi gắng chịu đau, nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của con gái, “Ôn Đế, thật ra hôm nay daddy cũng muốn giải thích với con, suýt nữa daddy hại con đến muộn, thật xin lỗi.” Chắc chắn hắn là người duy nhất bị gián đoạn chuyện tốt lại còn phải xin lỗi người làm gián đoạn QAQ.

“Không sao đâu daddy.” Đường Ôn Đế cười nói hết sức rộng lượng.

“Bé cưng giúp daddy chút nha.” Đường Tường Hi nói thầm bên tai con gái: “Cầu xin papi con thay daddy đi, để papi tha thứ cho daddy được không?”

Đường Ôn Đế lập tức gật đầu, tỏ vẻ đáng thương nhìn Ôn Chấn Hoa, “Papi “

“Sao.” Ôn Chấn Hoa quay lại, thản nhiên đáp một tiếng.

“Xin papi tha thứ cho daddy ” Đường Ôn Đế  đan mười ngón tay vào nhau, giương đôi mắt to sáng lấp lánh, “Papi, xin papi đó.”

Đường Tường Hi rất phối hợp mà ngồi một bên giả bộ yếu đuối, lại còn kéo áo Ôn Chấn Hoa làm nũng, “Đương sự cũng đã bỏ qua chuyện cũ, mong thẩm phán xử lý nhẹ thôi “

Ôn Chấn Hoa trở mình, hất tay Đường Tường Hi ra, nhìn hai cha con cùng tỏ vẻ đáng yêu, cậu thở dài, “Được rồi được rồi, papi sẽ tha thứ cho daddy con.”