[Đồng Nhân Attack On Titan] Cầu Kiến

Chương 35




Ai nha nha, nay xin gửi lời chúc tết muộn đến những bạn nhỏ thân thương của ta.

Không biết nói gì hơn ngoại trừ việc hứa sẽ chăm viết truyện, ra chương với mụi ngừi.

À, lời năm mới mà ta muốn gửi đến nhất đó là.

Chúc mọi người tất cả (*^3^)/~♡

Có hơi muộn màng nhưng mà đây là tấm chân tình của ta nha.

Năm mới cho nên ta cũng rất mong mọi người sẽ siêng năng hơn, sẽ blink blink và còm men nhìu đó.

Kết thúc một năm cũng kết thúc phần đầu rồi, mấy bữa nữa ta sẽ đăng hai chương ngoại truyện để đền bù, sau đó bắt đầu bước vào phần hai.

Mà ngoại truyện ở đây, cái đầu là diễn biến tiếp theo của ngoại truyện về Levi, thứ hai là như ta đã nói ở đợt trước, chọn ra một vị đáng yêu deso tiểu tiên nữ, sau đó sẽ cho bạn ấy chọn chủ đề ngoại truyện lun hihi.


Bạn nhỏ may mắn đó sẽ được ta nhắn tin vào một ngày không xa đâu nha ~♥~.

Giờ thì hẹn gặp lại mọi người vào chương sau nhé.

...

" Ầm ầm! "

Mặt đất liên tục rung chuyển, Eren và Titan nữ vẫn đang vật lộn nhau trong thành phố.

Mikasa và Armin đi theo sau yểm trợ Eren, còn Katherine và Hange thì phân phát nhiệm vụ cho binh lính còn lại, hiệu lệnh họ rời đi giải tán người dân.

Bỗng nhiên người của Cảnh Vệ Quân đi đến, sắc mặt xám xịt nhìn Katherine:" Binh trưởng, chuyện này là như thế nào? Tại sao Titan lại có mặt ở nơi này? "

Cô lạnh nhạt trả lời:" Chuyện như thế nào không phải anh cũng nhìn ra được hay sao? Đây là kế hoạch của Trinh Sát Đoàn."

Đột ngột, Katherine ánh mắt đạm bạc dừng lại trên người anh ta, nhấc mi mắt:" Sao vậy? Anh có sáng kiến gì hay à? "

Binh sĩ Cảnh Vệ Quân đó vừa giận vừa sợ nhưng cũng chẳng thể làm gì cô được, lớn tiếng quát:" Cô có biết vì kế hoạch này mà đã có bao nhiêu dân thường thiệt mạng không!? Trinh Sát Đoàn là một đám đầu nhão à?? Không biết tìm bọn này bàn bạc kế hoạch trước, cùng nhau tìm biện pháp tối ưu nhất sao!??"


Nghe đến mấy từ ngữ chướng tai đó, cô khinh miệt cười một tiếng:" Một đám đầu nhão? Tìm các người để bàn bạc? "

Katherine thanh âm bỗng trở nên lạnh lẽo thấu da thịt:" Đám đầu nhão chúng tôi ít ra còn bước chân được ra ngoài tường thành, hưởng thụ được không khí của tự do, ít ra, còn cống hiến sức mình cho nhân loại."

" Còn các người? Chỉ là một lũ nhát gan não bùn thì có gì để so sánh với Trinh Sát Đoàn chứ? " Vân vê ngón tay trỏ của chính mình, cô lia mắt về hướng trận chiến bên dưới, cười nhạt:" Anh thấy con Titan Nữ Hình đó không? Là quân binh của đội các anh đó. "

Đến khi nhìn lại vẻ mặt của binh sĩ Cảnh Vệ Quân kia, Katherine mới phát hiện, mặt anh ta đã trắng toát không còn một giọt máu:" Tự hào nhờ? Nó đã gϊếŧ hết phân nửa thành viên trong Trinh Sát Đoàn chúng tôi, đã vậy còn trà trộn đến tận bên trong Hoàng cung, rất giỏi đấy chứ. "


Vị binh sĩ Cảnh Vệ Quân kia kinh hãi đến lấp ba lấp bấp:" C-Cô nói nhăn nói cuội cái gì đấy?"

Katherine nhún vai, nhã nhặn đáp:" Không tin cũng không sao, chỉ là hiện tại mong anh hợp tác một chút, né người qua một bên để chúng tôi làm nhiệm vụ? "

Hange đồng dạng nhìn qua binh sĩ kia, ánh mắt sắc lẹm như dao cứa lên từng thớ thịt của anh ta, lên tiếng uy hiếp:" Muốn hỏi gì thì đến chỗ của Erwin mà hỏi, nơi này là chiến trường, nếu muốn tham chiến thì bọn này hoan nghênh, còn đến chất vấn thì nhanh cút đi. "

Binh sĩ kia vừa thẹn vừa giận, rốt cuộc cũng xoay người trở về, Katherine quay đầu nhìn Hange, nở nụ cười khinh khỉnh:" Rõ ngầu đấy chứ."

Hange dịu giọng hẳn:" Lo tập trung chiến đấu đi đã. "

Cô bĩu môi:" Tôi biết rồi. "

Nói đoạn, Katherine phi người đi đến bên cạnh Titan nữ, thừa dịp lúc hai con khổng lồ chiến đấu đến quên cả mọi thứ xung quanh, cô lén lút xẻ vài khớp cơ của cô ta rơi xuống.
Nhưng mà chiêu này chỉ xài được một lúc liền không tìm ra điểm mù để tiếp tục nữa, Titan nữ rõ ràng cảnh giác hơn hẳn, không những động tác đấm đá mau lẹ hơn, mà còn biết lách người né mấy cú chém của Katherine.

Chuyện này làm cô tức muốn chết.

Đcm, chặt vài miếng cơ thôi chứ có lấy mạng cô ta đâu mà làm quá lên thế chứ!??

Rồi giờ bắt cô làm gì? Không lẽ ngồi không xem hai con khổng lồ tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đánh nhau?

Thôi cô xin kiếu.

Katherine nhảy tưng tửng trở về vị trí ban đầu, cô và Hange đã phân chia với nhau rồi, một người thì đưa người dân đến nơi an toàn, người còn lại quan sát tình hình, dùng màu sắc của pháo để thông báo cho toàn đội.

Thấy hướng di chuyển của Eren và Titan nữ bắt đầu lộn xộn cả lên, cô liền rút ra khẩu pháo, đưa băng màu cam vào rồi bắn lên trời, đây là dấu hiệu của việc mặt trận đang dần hướng về phía Bắc, để Hange và binh sĩ trong Trinh Sát Đoàn rút quân đưa người dân lui về nơi an toàn hơn.
" Mikasa! Cậu ra sau yểm trợ Eren đi, cẩn thận một chút!" Armin thanh âm vang vang đều đều, nhanh chóng sắp xếp lại đội hình.

Katherine theo sau bọn họ cũng không nhịn được tặc lưỡi tấm tắc nghĩ.

Armin quả có thiên phú làm chỉ huy.

Có điều gan cậu ta có chút nhỏ nên chắc là không thể nào tiến xa hơn được ở một nơi như Trinh Sát Đoàn đâu, nhiều lắm thì cũng chỉ gánh nổi chức phân đội trưởng thôi.

Trong khi Katherine đang lâm vào cái suy nghĩ vớ va vớ vẩn của mình thì con khổng lồ của Eren bên ngoài đã rơi vào thế bị động, liên tục bị Titan nữ đánh cho mấy phát liền, sau đó còn bị cô ta quăng mạnh vào nhà thờ bên cạnh.

" Ầm ầm! "

Thanh âm sụp đổ bắt đẩu vang lên, toà nhà to lớn dần bị tan rã, Katherine đứng gần đó cũng không tránh khỏi bị vạ lây, cô dùng Thiết bị cơ động Lập thể phóng đến nơi an toàn hơn.
Làm công việc này quả thực quá mệt mỏi.

" Katherine! Tình hình ở phía Erwin có vẻ không được khả quan lắm, em đến đó giúp đỡ bọn họ đi, nơi này tạm thời đã sắp xếp ổn cả rồi. " Thanh âm của Hange vang lên trong không khí khói đạn mù mịt.

Nhìn quang cảnh hoang tàn trước mặt, Katherine giật giật khóe mắt, bày một bộ khó lòng nói hết.

Sắp xếp ổn cả rồi?

Thế này xem như là ổn?

Cô cứng ngắt mỉm cười:" Được thôi..."

...

Thân ảnh màu đỏ bay bay giữa tiếng súng rền gió dữ, Katherine phiêu dật đáp xuống nơi Erwin và Levi đang gặp 'rắc rối'.

Hừm... tình hình hiện giờ không biết phải nói sao, nhưng trông mặt của Erwin lúc này vẫn rất bình tĩnh, không hề có một chút biểu hiện nào của việc gặp rắc rối hết.

Ha, tuy anh ta có lẽ cũng chẳng xem đây là rắc rối gì, nhưng cây kiếm đối diện đã khiến cô rõ ràng.
Cái đám Cảnh Vệ Binh này lại đi gây sự với kế hoạch của bọn họ nữa rồi.

Katherine quay sang nhìn đến Levi.

...

Cô ngậm ngùi phát hiện ra một chuyện.

Hình như anh ta... đang rất khó chịu với chuyện này thì phải.

Vì mất đi kí ức nên cô cũng chẳng còn nhớ việc Levi ghét cay ghét đắng đám Cảnh Vệ Binh kia, cho nên hiện tại khi nhìn thấy khuôn mặt bôi than này của anh ta, xém chút nữa đã khiến nhân sinh quan của Katherine bị tan vỡ.

Trong lúc Erwin đang đối diện với thanh kiếm 'công lí' gì gì đó của Cảnh Vệ Binh, còn vô cùng nghiêm túc bàn giao lại công việc cho cậu ta khiến binh sĩ đó xanh lét mặt mày, thì Katherine đã đáp người xuống bên cạnh Levi từ lâu.

Giống như người vô hình vậy, chẳng ai chú ý đến cô ngoại trừ Levi, và thế là Katherine liền chính đáng đem chuyện thắc mắc đến hỏi anh ta:" Sao bọn họ lại chặn các anh ở đây vậy?"
Levi nhướn mày nhìn cô, trả lời:" Không thấy tất cả là do hai cái đứa đang đánh nhau đằng kia à? "

Giải được một câu, Katherine lại tiếp tục thắc mắc:" Vậy Erwin đang làm cái gì thế, anh ta nói ra kho cất vũ khí nằm ở phía Tây, còn nói ra tên mấy nhân vật cốt cáng của chiến dịch lần này nữa, Erwin đây là tính bàn giao công việc lại thật sao? "

Levi vô cùng kiên nhẫn mở miệng:" Erwin làm gì là suy nghĩ riêng của anh ta, ma nó rảnh mới ngồi đoán."

Katherine ồ một tiếng, gật gật đầu giống như đã hiểu, đột nhiên cô cười tươi rói, miệng mấp máy định hỏi thêm vài câu:" Thế còn- "

Đang hăng say đọc câu hỏi, Katherine liền bị ánh mắt cá chết nhìn chằm chằm khiến cô thành công lùi bước, nuốt những lời sắp ra khỏi miệng ngược trở lại.

Đợi khi Levi quay lưng không còn chú ý đến mình nữa, cô mới không cam tâm bĩu môi ai oán:" Tôi rõ ràng chỉ muốn hỏi một chút thôi mà, có cần phải hung dữ đến mức đó hay không chứ. "
" Rõ quá đáng. "

Sau khi Katherine cảm thán cho chính mình xong, vị Cảnh Vệ Binh đứng đối diện Erwin lúc này cũng bắt đầu nghe không nổi mấy lời của anh ta nữa, điên tiếc chém kiếm xuống đất:" Đủ rồi!!"

Lời bàn giao bị cắt đứt, Erwin cũng chẳng nói gì, anh ta lẳng lặng quan sát hành động tiếp theo của người đối diện.

Binh sĩ kia mặt mày trắng toát không còn một giọt máu, thở hồng hộc, ngẩng đầu khó hiểu hỏi:" Cho đến hiện tại, anh vẫn không nghĩ mình đã làm sai sao?"

" Vẫn còn muốn... kế hoạch này tiếp tục..? "

Erwin không nói gì, đợi đến khi anh ta thật sự lấy lại được bình tĩnh, mới cất tiếng:" Đến hiện tại, ngoại trừ tiếp tục, chúng ta còn cơ hội nào nữa sao? "

Binh sĩ kia bắt đầu nóng nảy:" Nếu như không phải do anh không bàn bạc trước, mọi chuyện sẽ tồi tệ đến mức này ư??"
Edwin thần sắc đạm bạc:" Hiện tại anh muốn dẹp yên mọi chuyện, hay là muốn tôi ăn năn hối hận về những việc mình làm? "

" Để làm một việc vĩ đại, tất cần sẽ có sự hi sinh vĩ đại."

" Nhưng nếu như ngay cả việc hi sinh cũng không thể làm được, thì viễn cảnh tương lai như thế nào cũng đừng nghĩ đến nữa. "

Lần này không chỉ có vị binh sĩ kia cứng họng, mà ngay cả Cảnh Vệ Binh bao vây bên ngoài cũng ngây người.

Bọn họ chợt phát hiện, Erwin từ đầu đến cuối đúng thật là chỉ vì mục đích của nhân loại, nhưng là do bọn họ quá hèn nhát, đồng thời chỉ nhìn thấy viễn cảnh sụp đổ trước mắt, chẳng nghĩ gì thêm được nữa.

Hiện tại nhận ra, cũng chưa hẳn là quá muộn.

Vị Cảnh Vệ Quân kia đưa mắt hướng thẳng về phía Erwin, hỏi:" Anh vẫn nghĩ nên tiếp tục kế hoạch này..."
" Có phải hay không? "

Không ngoài ý muốn, Erwin đáp chắt nịch:" Phải."

Người kia gật đầu đáp:" Vậy, quyền điều khiển hiện tại thuộc về tay anh, làm sao thì làm, hoàn thành cái kế hoạch điên rồ này của chính mình đi. "

Katherine xém chút vỗ tay to.

Lần đầu tiên cô cảm thấy, Erwin quả thực quá ngầu rồi, anh ta rõ ràng không hề sợ chết một chút nào hết.

Nói chuyện không hề ngang ngược, nhưng bù lại là sự thách thức người khác đưa ra quyền lựa chọn quá mạnh mẽ, một bên là gánh trên vai trách nhiệm nặng nề cứu vớt nhân loại, một bên là buông xuôi hết thảy, chuyện gì cũng đừng nhún tay vào.

Quả nhiên, tất cả bọn họ đều lựa chọn vế thứ hai, bởi vì họ biết được, ngoại trừ Erwin ra, chả ai có thể làm tốt cái kế hoạch mà anh ta dựng lên ngoại trừ chính anh ta cả.
Katherine không nhịn được tặc lưỡi một tiếng.

Erwin này, ra chiêu cũng quá cao tay rồi.

Nghĩ nghĩ cảm thán một hồi, cô lại quay đầu nhìn qua Levi đứng bên cạnh, ánh mắt của anh ta vẫn đạm bạc lạnh lùng như cũ, chỉ là ánh sáng trong đó ngày càng tối dần, bắt đầu trở nên âm trầm không thấy đáy.

Làm cô nổi hết cả da gà.

Katherine biết được, biểu hiện này của Erwin rõ ràng đã làm lệch ý Levi, anh ta không hề thích sự mạo hiểm này chút nào, đồng thời cũng không mấy vui vẻ khi biết được việc sắp đến với mình.

Quả nhiên không bao lâu sau, vị Cảnh Vệ Binh kia lên tiếng:" Anh đã được tha chết, nhưng hiện tại anh không thể rời khỏi đây chỉ huy mọi người được."

" Cho nên, hãy chỉ huy sự sắp xếp của anh thông qua người khác đi. "

Ngay sau đó Erwin liền không chần chừ nhìn vào Levi:" Mọi chuyện còn lại, nhờ vào anh cả đấy. "
Katherine và Levi cùng lúc lộ ra biểu cảm: Biết ngay là vậy mà.

Levi xoa xoa mái tóc nề nếp của mình khiến nó rối bù cả lên, tiếp theo là mặt nhăn mày nhó đi thực hiện mấy cái yêu cầu phiền phức của Erwin.

Katherine đứng bên cạnh chỉ biết cảm thán nhân sinh sao có thể trùng hợp như thế.

Ắt đây cũng là cái duyên.

Đến lúc mọi chuyện tạm thời được giải quyết, cả đám người mới chú ý vào Katherine.

Erwin dừng tầm mắt ở trên người cô cũng chỉ tầm vài giây mà thôi, chắc anh ta dùng thời gian đó để xác nhận xem cô có phải người thật hay không.

Ha, ngoại trừ cái hành động khiến người ta khó chịu đó ra, đoạn sau anh ta cũng chẳng mở lời chào hay hỏi thăm tình hình chỗ cô.

Làm Katherine nhồi nhét vài câu văn hay ho nãy giờ, chỉ đợi anh ta mở miệng hỏi trận chiến như thế nào rồi mà thôi.
Cô lắc đầu chán nản:" Anh không có chuyện gì muốn nói với tôi hả? "

Erwin rốt cuộc cũng nhìn về phía cô, kèm theo đó là vài ánh mắt khó hiểu của Cảnh Vệ Quân xung quanh.

Trong khi nhân vật chính chưa mở miệng trả lời thì vị binh sĩ anh dũng chĩa kiếm vào Erwin vừa nãy đã đứng ra hỏi:" Binh trưởng Katherine, sao cô không ở trên chiến trường mà lại đến nơi đây?"

Katherine hừm một tiếng, sau đó nghiêm túc nói:" Là quốc vương kêu tôi đến đây."

"..."

Binh sĩ kia phiền não đáp lời:" Cô có biết giả truyền thánh chỉ là tội nặng bao nhiêu không..?"

Katherine vẫn rất nghiêm túc:" Đây là sự thật. "

Erwin cũng bắt đầu nhìn không nổi nữa, đi đến kiềm đầu cô lại, sau đó lên tiếng:" Cô ta không được bình thường, đừng đo co làm gì, quan tâm chuyện trước mắt đã. "

Katherine bĩu môi tỏ vẻ:" Hừm, tôi chỉ muốn bị tạm giam vài ngày thôi mà, anh phải giúp nâng đỡ ước nguyện của người dân mới đúng chứ!"
Binh sĩ Cảnh Vệ Quân rốt cuộc cũng chẳng nói thêm lời nào nữa.

Chiến sự còn đang chẳng đâu vào đâu như vậy, thế mà mấy người này vẫn còn ở đây mắng nhau được.

Hay thật đấy.

Katherine thấp hơn Erwin gần như một cái đầu, thế là cô thuận tiện núp sau lưng anh ta luôn, mục đích chính là né mấy cái ánh mắt hiếu kì không chính đáng kia.

Cảnh Vệ Quân đối với cô có phần tò mò cũng đúng thôi, bởi vì bắt đầu từ ba năm trước, Katherine đã không tiến vào thành Sina nữa rồi.

Chuyện như thế nào thì kể ra cũng không vui vẻ lắm, bởi vì có dính dáng đến Hoàng tộc một chút, nói thẳng ra... chính là đụng chạm đến quốc vương của bọn họ.

Katherine cũng chẳng rõ tình hình lúc ấy ra sao, cô chỉ nghe Tam U nói sơ sơ là do ông già đó nâng chức của Katherine lên thành Hạ sĩ, nhưng cô đã rất kiên quyết từ chối.
Đoạn cuối hình như còn làm ông ta nổi giận, nên từ đó liền cấm cô bước vào lâu đài..

'Katherine' lúc đó cũng hung hăng không kém, cô thề với ông ta luôn, nếu không phải việc trọng đại, thì không tiến vào thành Sina nửa bước.

Và thế là thành công bị đuổi ra ngoài ╮(╯▽╰)╭.

Katherine xoa xoa trán, sao hồi đó mình lại khờ khạo vậy nhỉ? Biết thế cô đã đạp một phát vào cái cổng to đùng đó để trút giận rồi.

Dù gì cũng chẳng ai biết.

" Ầm! Ầm! "

Đang chìm trong đống suy nghĩ của bản thân, Katherine lập tức bị đánh thức bởi tiếng đất đá sụp đổ thành hàng dài bên phía tường thành, quay đầu nhìn qua liền thấy Titan nữ đang gắng sức trèo tường muốn rời đi.

Levi đã quay trở về đứng bên cạnh Erwin từ lúc nào, chân mày anh ta nheo lại cực kì rõ ràng, mọi chuyện đang bắt đẩu thoát li khỏi dự tính của bọn họ.
Katherine lại không thấy có điều gì khác thường, cô 'vẫy tay' tạm biệt những chiến sĩ thân thương của chính mình, sau dó liền một mạch bay thẳng đến chỗ Titan nữ.

Đến gần mới phát hiện ra, nửa thân dưới của cô ta đã bị Eren kiềm lại, làm cho tiến trình chạy trốn ngày càng xa vời.

Katherine đáp xuống ngay bên cạnh nhà thờ đổ nát, trong tầm mắt mờ nhạt, cô thấy được thân ảnh của Mikasa di chuyển vô cùng nhanh nhẹn, vút một cái từ chỗ Eren đến trước mặt Titan nữ, sau đó thẳng tay chém đứt đường sống cuối cùng của cô ta.

" Rầm!"

Âm thanh nặng nề ngay sau đó vang lên.

Titan nữ rơi xuống mặt đất liền đối mặt với Eren đang điên cả lên, cậu ta không nể nang gì lập tức kéo cần cổ con khổng lồ đối diện xuống cắn một ngụm lớn.

Vcl, tình hình này là muốn ăn luôn nghi phạm!!
Katherine trợn to hai mắt, không nề hà phi người đến quăng kiếm vào hai mắt Eren, Armin và Hange vô cùng phối hợp, bọn họ nhanh tay cắt một phát lôi Eren ra ngoài.

Cậu ta tách khỏi thân thể khổng lồ nhưng vẫn chưa bất tỉnh, hình như còn định nói gì đó, nhưng Hange biết đó chẳng phải lời hay ý đẹp gì nên trước ánh mắt vừa ngạc nhiên vừa hoảng hốt của Armin, nhanh nhẹn đánh ngất Eren luôn.

Katherine chỉ biết đứng tấm tắc khen hay.

Đang thỏa mãn nhìn khung cảnh trước mắt, cô vừa nghiêng đầu định quay trở lại thì bắt gặp thân ảnh nổi bật của Mikasa chao đảo treo trên tường thành chẳng thể nào di chuyển được.

Thở dài một hơi, Katherine liền phải bất đắc dĩ làm người tốt thôi.

" Lách cách. "

Tiếng động cơ tiến gần làm đôi con ngươi lương bạt của Mikasa dần di chuyển từ người Eren rơi xuống Katherine đang bay đến gần đó.
Cô mỉm cười, vươn tay nói:" Bắt được người rồi, về thôi. "

Trong đầu Katherine thật ra đang có rất nhiều viễn cảnh, ví như xung quanh cô là vầng hào quang chói sáng chiếu xuống khung cảnh tâm tối lúc này, bonus thêm đôi cánh thiên sứ nữa.

Ôi mẹ ơi mắc ói.

Tam U ở bên trong không gian vốn đang trốn chui trốn nhũi nãy giờ cũng bắt đầu không nhịn được phụt cười một tiếng.

Tính ra vị kí chủ xấu xí này nhà nó vẫn còn biết ghê tởm mấy cái suy nghĩ của chính mình.

Mạch não xem như vẫn còn ô cmn kê đấy.

Sau đó...

Mikasa đối với cô nở một nụ cười:" Được."

...

Katherine xém hét to.

Đm người gì cười một cái mà xinh kinh khủng.

Ý khoan...

Cô trợn mắt nhìn kĩ người đối diện một lần nữa.

Mikasa thật sự đang cười này.

Là, đang, cười, đấy!

Ôi chúa ơi, Katherine cứ nghĩ cả cuộc đời của cô sẽ không bao giờ được nhìn thấy nụ cười này.
Thật là không ngờ mà.

...

Ngay sau khi cảm thán xong, Katherine vẫn phải nhận mệnh đưa Mikasa xuống mặt đất.

À thì, dù không biết có chuyện gì xảy ra, nhưng hiện tại đối diện với bọn họ không phải là Annie, mà là cơ thể bị thiết hóa của cô ta.

Tất cả những việc này xảy ra, cũng chỉ vì Annie muốn trốn tránh hiện thực mà thôi.

Mà một lần trốn tránh này... có lẽ là cả đời.

'Bắt được' một nhân vật cột mốc quan trọng, nhưng Trinh Sát Đoàn chả có ai vui vẻ nổi.

Thành Sina lần này, tổn thất cực kì nghiêm trọng.

Katherine cũng không quản nhiều, cô đi đến chỗ Levi hỏi xem tình hình của Erwin thế nào rồi, trong đầu thì đang tưởng tượng ra hàng vạn khung cảnh thê lương cùng với gương mặt tăm tối vì không đạt được thành quả mình mong muốn của anh ta vừa khoái chí cười trừ.
Levi nhìn thấy dáng vẻ này của cô thì cũng chẳng nói gì nhiều, chỉ quăng ngang một câu:" Erwin nói, kế hoạch lần này..."

" Chúng ta thắng rồi. "

Katherine thất vọng đến mức hóa đá.

Sao có thể như thế chứ huhu, cô còn đang ngóng anh ta chui vào phòng họp ngồi khóc cơ.

Tam U lâu lâu lại ngoi lên:" Giá trị sát nghiệp được tiêu trừ của năm nay ít hơn so với năm ngoái 2,1 lận đó, cô liệu hồn làm sao cho gia. "

Katherine:"..."

Cô muốn bãi công!

Cá nhỏ đọc được suy nghĩ, quả quyết nói:" Bãi công thì có thể, chỉ là cô phải chịu đựng một chút, đi đến súc sinh đạo đầu thai nha. "

Haha, nó giờ đây sẽ không bị kí chủ xấu xa này nắm thóp nữa đâu!

Tam U của ngày nay đã khác rồi!

Chưởng thành hơn gất nhiều!!

( Ta cố ý viết xai chính tã đó, mụi ngừi đừng bắt bẻ nho, huheo ).

Katherine câm nín.

Con cá béo phì này... mi được lắm.
Đang tức giận định mở miệng cãi lộn với Tam U, vạt áo đằng sau của cô liền bị Levi nắm lấy, rồi lôi đi một mạch:" Về trụ sở thôi. "

Katherine ngạc nhiên nói:" Vậy Erwin phải làm sao? "

Levi nhíu mày không vui:" Mặc kệ anh ta."

Cô không biết nói gì hơn, tủi thân ngẫm lại chính mình cũng đâu có chọc giận gì anh ta đâu, sao lại nổi đóa cơ chứ.

Nhưng rồi Katherine lại vui vẻ nhớ đến chiến thắng ngày hôm nay.

Thôi mặc kệ, xem như nhân dịp này xí xóa cho anh ta đi.

Vậy là bắt đầu từ hôm nay, cô sẽ bắt đầu một kì nghỉ ngắn hạn rồi.

Aizz, cuối cùng cũng có thể lười biếng ăn bữa cơm lành, ngủ một giấc ngon với cái thân thể tàn tật này rồi.

Thật vui vẻ làm sao~

...