Dòng Máu Mafia

Chương 47: 47: Chữa Lành




Anh vốn là một người hiểu biết và thạo đời, nhất là khi cô đã mở cửa cho anh và bản năng săn mồi của đàn ông đã bị cô hành hạ hàng đêm trong suốt bao tháng ngày qua đang ở trên cao ngất ngưởng, hơn nữa cô là một người hấp dẫn và là người anh khao khát nhất. Anh biết cô như thế nào, dễ rất dễ mà khó rất khó, để có được cô cần phải có một lộ trình phức tạp, một phương pháp, một chặng đường dài, một rào cản khó nhằn đã có kẻ thất bại, nhưng anh thì không được phép, hắn ta đã quá giữ gìn cô ấy nên không gặt hái được gì, còn anh, anh phải đi những bước khác hắn, anh đã thắng.

Với phụ nữ phải dùng tâm, không thể vội vàng, phải từ từ, giống như là ma túy phải khiến cô gái kia càng ngày càng nghiện anh, cuối cùng là không cách nào rời bỏ anh; làm một người lãnh đạo, cái anh am hiểu nhất đó chính là cách để lấy lòng người khác, đối với cô gái mình yêu mến, anh không ngại dùng nhiều thời gian để theo đuổi bao gồm cả những mánh khóe và thủ đoạn.

Ban đầu anh chỉ được ôm cô để ngủ, đêm nào anh cũng hôn cô cũng ôm lấy cô, mỗi lần dừng lại là một điều vô cùng khó khăn, nhưng cô dần dần quen với cảm giác có một thứ cộm lên trấn giữa hai người, có lần chạy thoát khỏi anh, cô còn đè phải nó, nhưng thay vì hốt hoảng cô lại ngượng ngiụ đỏ mặt và ném gối đuổi anh đi. Hay có lần nó vẫn đang ngóc cổ dậy anh ôm chặt cô trong lòng, cô cứ giả vờ ngủ nằm im không cựa quậy để cho nó chạm vào mình và tim thì đập thình thịch. Bước một cho cô làm quen với nó đã hoàn thành, không biết có nên để cô chạm hay nhìn trực tiếp không, anh sợ đó là thất sách nhưng phải thử bằng mọi cách.

Bước hai, khiêu khích cô, để cái phần con trong cô trỗi dậy. Ngày cũng như đêm, bất kể khi nào ở riêng với nhau anh cũng trêu chọc, đụng chạm cô, hôn cô hoặc đi quá giới hạn một chút đủ để người cô nóng ran lên. Có lần trong lúc đùa vui rồi cố tình chạm tay vào da thịt cô, thay vì rút tay ra luôn anh lại giả vờ ngã để bàn tay ấy khuấy đảo một vòng trong áo cô, hoặc cố tình ngã kéo cô nằm lên trên mình khiến cô giật nảy mình mà bám chặt vào anh còn cơ thể thì đầy thổn thức.

Cứ làm nhiều thành quen, cô không còn chống đối phản kháng anh nữa mà hết sức hợp tác, thậm chí có khi anh hôn, nhẹ nhàng thôi, nhưng bàn tay thì lướt dọc sống lưng hoặc phả hơi thở vào cổ vào gáy cô, anh biết ngay cô rất khó chịu, bất chợt sẽ ôm lấy anh chặt hơn. Cảm nhận của anh không hề sai, khi đó cơ thể cô không chỉ muốn được hôn mà còn muốn hơn thế nữa, nhưng anh chỉ khiêu khích mà không tiến thêm, có đôi lúc cô đã bắt đầu cảm thấy bứt dứt khó chịu trong người. Cô không biết rằng, lần nào tiếp xúc với cô xong mà đè nén mãi không được, anh phải vào tự giải phóng mình hoặc ngâm người trong làn nước lạnh để xua đi những cám dỗ chết người kia.



Cho đến một ngày lý trí anh trở nên trống rỗng, không thể kiềm chế được bản thân nữa, chỉ biết bây giờ phải chiếm bằng được lấy cô, vứt qua sự kìm hãm của mấy tháng nay, cởi phăng rào cản trên cơ thể người con gái, bằng các kỹ năng mình có tác động vào mọi điểm nhạy cảm của cô khiến cô sững sờ đón nhận thả trôi cơ thể, không còn biết gì về xung quanh mà chỉ cảm nhận những bước tiến dài của cơ thể mình. Có những lúc một thứ gì đó sắp bùng nổ trong cô thì anh lại lập tức dừng lại khiến cô hụt hẫng, khiến cô lại thèm khát hơn, khiến cô kéo anh vào chặt hơn. Rồi khi cô không có phòng bị, bất chợt thứ gì đó bị anh dấu kín từ đầu tới giờ lao thẳng vào cô, cô chỉ kịp cảm nhận cơ thể mình nổ tung một cảm giác chưa bao giờ trải qua. Lần đầu tiên của sự hòa hợp, của đam mê, của thỏa mãn.

- Em có biết anh chờ đợi ngày này bao lâu rồi không? – Anh hạnh phúc kéo cô vào lòng.

- Cảm ơn anh đã giúp em vượt qua. – Như một con mèo ngoan cô rúc vào lòng anh đầy hạnh phúc.

- Từ giờ em sẽ phải bù đắp lại cho anh đấy.

- Em sẽ làm cho anh kiệt sức.

- Bắt đầu bây giờ luôn nhé.

- Á. - Cô kêu lên khi lại thấy nó trỗi dậy.



Anh bế cô vào phòng tắm, dưới làn nước ấm, cả hai cơ thể lại cuốn vào nhau như để bù đắp lại những tháng ngày qua. Họ khám phá cơ thể nhau, họ phục vụ nhau, họ cuốn lấy nhau đêm cũng như ngày, không gì có thể tách rời được họ ra.

- Vincent? Anh thật đặc biệt.

- Như thế nào? - Chàng trai hớn hở hạnh phúc khi nghe cô nói.

- Special. Anh là Special của em.

- Đấy là tên của anh sao?

- Chỉ mình em được gọi tên đó thôi, nhớ chưa?

- Tuân lệnh. - Và anh lại cúi xuống hôn cô chìm đắm vào cảm xúc yêu đương lần nữa..



Khi tình yêu anh đặt trọn vẹn lên cô, anh lấy cô ra để nghiên cứu và nhanh chóng anh phát hiện ra một lỗ hổng, từ đó đánh thẳng vào và chữa bệnh cho cô. Ban đầu anh cắt cảnh bảo Siri trên máy cô, để tinh thần cô thoải mái mà không phòng bị. Khi tín hiệu Siri vang lên lần hai chuẩn bị cho đợt sấm sét kéo đến, anh kéo cô vào lòng và nói "hôm nay phục vụ em kiểu mới nhé", ánh điện được tắt đi, không gian mờ ảo chiếm lĩnh. Thế rồi anh chụp lên cho cô chiếc tai nghe, và dùng cà vạt của mình bịt mắt cô lại, còn miệng anh thì săn lùng khắp cơ thể cô. Không nhìn được anh, không nghe được anh hay bất cứ thứ gì xung quanh, cảm nhận duy nhất là là nụ hôn là chiếc lưỡi khuấy động khắp mọi điểm, cô chỉ còn tập trung vào anh, phó thác cho anh mà không biết thứ khủng khiếp đang kéo tới. Khi cơ thể nóng ran lên cũng là lúc ánh sét đầu tiên xé ngang bầu trời hắt ánh sáng mờ ảo vào đôi tình nhân đang quấn lấy nhau trên giường. Cơn đê mê qua đi tiếng sấm không biết cũng đã hết từ lúc nào, chỉ còn đó cơ thể bị anh chiếm lấy nhịp nhàng. Lần này cũng giống bao lần khác, anh cho cô những cảm giác thật ngọt ngào thỏa mãn.

- Vừa qua cơn sấm đấy thấy anh giỏi không? - Anh hớn hở khoe thành tích với cô, khỏi phải nói cô sững sờ như thế nào khi nghe thấy tin đó, ngước mắt ra nhìn bầu trời đang mưa như trút, cô thật sự bất ngờ và sung sướng.

- Specail. Cảm ơn anh. Hôm nay em không cảm thấy một chút gì? - Cô toét miệng ra cười kết quả vô cùng bất ngờ và cô ngời lên hạnh phúc. – Em muốn trả công cho anh. - Cô khúc khích cười và chồm lên.

- Cho anh mười phút nhé.

Và cô cúi xuống phục vụ anh với một cảm giác vừa thích thú vừa biết ơn. Anh đã giúp cô vượt qua được nỗi sợ đụng chạm, giờ anh lại giúp cô vượt qua sấm sét, cô cảm ơn anh sao xuể. Cô chỉ biết dùng bản năng của mình để được chiếm hữu anh để được hòa vào làm một với anh. Người đàn ông bất ngờ vì sự cố gắng của cô gái, ngoài sự tưởng tượng của anh. Ngày xưa anh chỉ mong có cô, chỉ cần cô không đẩy anh ra, chỉ cần cô cho anh là anh đã mãn nguyện lắm rồi. Rồi đến giai đoạn cô phó thác cơ thể cho anh, để anh tự do tìm kiếm, chiếm hữu và chăm sóc, bất kể mọi nơi mọi lúc cô đều sẵn sàng đón anh vào. Nhưng hôm nay là lần đầu tiên cô chủ động phục vụ anh, những cảm xúc trong anh tăng lên dồn dập, anh tận hưởng sự khờ khạo, vụng về của cô. Những cảm xúc cô mang lại không ở kinh nghiệm mà là ở tâm trí, cô luôn khiến anh bất ngờ và khiến anh khao khát.