“Đã tìm ra hung thủ giết chết Hồng Diễm phu nhân chưa?”
“Bẩm phủ chủ, chuyện này vẫn đang trong quá trình điều tra”
Trời về đêm, trong chính điện của Đại Lý Phủ tụ tập lấy một đám cấp sáu quỷ vật.
Ngồi ở trên cốt tọa là một ông lão mặc áo xanh, dưới cằm để râu dài ba tấc, thân hình ốm nhom nhưng vẻ mặt lại vô cùng âm hiểm độc ác. Ông lão này không ai khác chính là phủ chủ của Đại Lý Phủ, Đoàn Minh.
Mà ở bên dưới chia ra hai hàng ghế, mỗi hàng có sáu chiếc ghế lớn, là chỗ ngồi của mười hai vị trưởng lão, nhưng hôm nay trong mười hai cái ghế, có một cái trống trơn không có ai ngồi.
“Hừ, Chấp Pháp Đường trước nay làm cái gì cũng chậm chạp, đúng là lũ ăn hại”
Lúc này một tên quỷ vật thân thể cường tráng, trên mặt có vết sẹo kéo từ thái xương xuống cằm, cao giọng nói.
“Đoàn Tung, lời của ngươi là có ý gì?”
Một tên lão quỷ mặc áo xám, tóc búi củ hành, chính là gã quỷ vật đã mời Khương Ly gia nhập Đại Lý Phủ hôm trước, đứng dậy quát lớn.
“Lão tử nói còn chưa rõ ràng ư? Chấp Pháp Đường các ngươi đều là một lũ ăn hại, có chút chuyện đơn giản vậy thôi mà điều tra mãi không xong”
“Hừ, muốn chết, có giỏi ngươi tự đi mà điều tra”
“Đừng có thách ta”
“Im lặng!” Đang nhắm mắt dưỡng thần trên chủ vị phủ chủ Đoàn Minh chợt lạnh lùng mở miệng, kinh khủng khí thế cũng ầm ầm tràn ra, khiến không khí ở trong đại sảnh trở nên ngưng trọng.
Đoàn Minh làm phủ chủ của Đại Lý Phủ không biết bao nhiêu năm tháng, thủ đoạn tàn ác, mà thực lực cũng thâm sâu khó lường. Hắn vừa dứt lời, hai gã trưởng lão vội ngậm mồm không dám hé răng nói nửa câu.
“Có thể lặng yên không tiếng động giết chết Hồng Diễm phu nhân, cũng như tiêu diệt hơn hai mươi tên cấp năm tiểu quỷ. Đối phương chỉ sợ có thực lực không kém, hơn nữa kẻ này làm việc cũng cực kỳ cẩn thận. Tự nhiên rất khó điều tra” — QUẢNG CÁO —
“Tuy nhiên, có kẻ dám làm việc tày đình như thế ở trong Đại Lý phủ, lại vẫn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, đây là lỗi của Chấp Pháp Đường, làm Chấp Pháp Đường trưởng lão, Đoàn Thọ ngươi cũng không thể trốn tránh trách nhiệm”
“Vâng thưa phủ chủ” Đoàn Thọ hơi khom người bảo.
“Bẩm phủ chủ, theo lão phu dự đoán, kẻ này nhất định là quỷ tướng dưới trướng Đinh Công Tiễn” Một gã mặt xanh quỷ vật đứng dậy nói.
“Ừm, lão phu cũng đoán như thế!” Đoàn Thọ gật đầu.
“Hừ, nhất định là đám chuột nhắt của phủ Đại Tướng Quân, đừng để ta bắt được, nếu không lão tử nhất định sẽ đem bọn ngươi xé thành trăm mãnh” Quỷ vật mặt sẹo gằn giọng, tựa hồ không khống chế nổi tức giận. Gã bởi vì thân hình cường tráng, nên là khách hàng thường xuyên của Hồng Diễm Cung, thậm chí đối với Hồng Diễm phu nhân còn có chút ái mộ. Nhưng bây giờ ả bị giết rồi, mất đi đối tượng cùng tâm sự đêm khuya, gã không giận mới lạ.
“Đoàn Thọ, trở về điều tra tất cả những quỷ vật mới gia nhập Đại Lý Phủ trong vòng ba tháng trở lại đây, xem có kẻ nào bất thường không? Nếu có, thì lập tức giết chết cho ta” Đại Lý phủ chủ lúc này ra lệnh.
“Quỷ vật mới gia nhập Đại Lý phủ sao?” Đoàn Thọ nhíu nhíu mày, trong đầu chợt liên tưởng tới bộ dạng của Khương Ly. Thời gian gần đây, cũng chỉ có hắn gia nhập Đại Lý phủ, hơn nữa là tự mình mời.
Khương Ly tu vi bất định, quỷ khí tinh thuần, dáng vẻ cũng tương đối tuấn tú. Hồng Diễm phu nhân chẳng phải vẫn luôn yêu thích giao hoan với tiểu quỷ tuấn tú ư. Nói không chừng, ả ta bởi vì thải bổ Khương Ly rồi bị giết.
Đúng vậy, tên tiểu quỷ Đoàn Ly kia nhất định có vấn đề. Nghĩ đến đây, sắc mặt của Đoàn Thọ bỗng trở nên vô cùng khó coi. Nhưng rất nhanh liền thu hồi sắc mặt, làm như không có chuyện gì, chắp tay nói.
“Thuộc hạ tuân lệnh!”
Đoàn Thọ sở dĩ không nhắc đến chuyện của Khương Ly, nguyên nhân chủ yếu là bởi vì Khương Ly là do lão ta mời vào Đại Lý phủ. Nếu hắn thật sự là hung thủ, thì lão chỉ sợ sẽ bị coi thành đồng lõa, đến khi đó lấy tính cách của phủ chủ…
Mới nghĩ đến đây thôi, sau lưng của Đoàn Thọ đã ứa mồ hôi lạnh, lòng nóng như lửa đốt, sự việc này lão nhất định phải tự mình điều ra.
Mà không, không cần điều ra, chẳng cần biết Đoàn Ly có phải là gian tế hay không, trước tiên đem hắn giết rồi hẵng tính.
Đoàn Thọ tính toán đôi chút, đáy mắt chợt lóe lên một tia tàn khốc. — QUẢNG CÁO —
Trong lúc Đoàn Thọ đang suy tư, thì giọng nói của Đại Lý phủ chủ lần nữa vang lên:
“Hôm nay lão phu triệu tập các ngươi tới đây, ngoài chuyện điều tra gian tế ra, thì còn một việc nữa cần bàn luận”
Đám quỷ vật vội vàng chăm chú lắng nghe.
Đoàn Minh nói tiếp: “Kết giới của Âm Nhãn Cốc cứ mười năm sẽ mở cửa một lần, mà lần mở cửa tiếp theo là vào ba ngày sau, các ngươi không phải là đã quên rồi chứ?”
“A” Đám quỷ vật vội nhìn nhau, hơi giật mình, bọn họ quả thật đã quên mất sự kiện này.
Nghĩ tới kết giới một khi mở ra, sẽ có không ít ngu xuẩn nhân tộc xông vào Âm Nhãn Cốc, trở thành thức ăn trên bàn của bọn chúng. Lập tức đám quỷ vật liền hưng phấn nhao nhao lên, trò chuyện rôm rả. Bọn họ thật lâu rồi chưa được ăn thịt người.
Hừ! Đại Lý phủ chủ hừ nhẹ, chán nản nhìn đám thuộc hạ của mình, trong đầu chỉ biết ăn với ăn, không được cái tích sự gì.
Hắn vỗ bàn, lần nữa quát: “Im lặng!”
Vù! Tựa hồ cảm nhận được phủ chủ bất mãn, mười một tên trưởng lão vội vã ngồi nghiêm chỉnh.
“Tối qua, Đại Vương hạ mệnh lệnh xuống, thông báo một chuyện cực kỳ hệ trọng…” Đại Lý phủ chủ bí ẩn nói.
“Là chuyện gì vậy phủ chủ!”
“Đại Vương đã cùng với ngoại giới Kiếp Vương đạt thành thỏa thuận, đợi kết giới mở ra, Kiếp Vương đi vào Âm Nhãn Cốc, chúng ta cần toàn lực trợ giúp hắn tiêu diệt nhân tộc võ giả, cũng như hỗ trợ đoạt lấy Âm Nhãn. Đổi lại, hắn sẽ giúp chúng ta triệt tiêu lực lượng trận pháp của Âm Nhãn Cốc, để chúng ta có thể thoát ra ngoài”
“Cái gì!”
“Hí chúng ta thật có thể ra ngoài” Đám quỷ vật đều hít vào một hơi khí lạnh. — QUẢNG CÁO —
“Đương nhiên, điều này Đại Vương tự mình xác nhận” Đại Lý phủ chủ cuồng nhiệt nói.
Nghe được lời khẳng định, hầu hết quỷ vật đều hô hấp dồn dập.
“Cái kia…” Chợt có một giọng nói yếu ớt vang lên, đám quỷ quay đầu nhìn chằm chằm tên quỷ vật thoạt nhìn có chút nhỏ con ngồi ở hàng ghế cuối.
Quỷ vật kia chần chờ đôi chút rồi lên tiếng: “Phủ chủ, chúng ta sở dĩ có thể sống lâu như thế, là bởi vì lực lượng đặc thù ẩn chứa bên trong trận pháp này…nếu như ra bên ngoài, không có trận pháp bảo vệ, chúng ta có bị hồn phi phách tán không?”
Ừm! lời nói của gã quỷ vật nhỏ con cũng thức tỉnh đám trưởng lão, bọn chúng vội chăm chú chờ đợi câu trả lời của Đại Lý phủ chủ.
“Chuyện này, Đại Vương đã sớm nghĩ tới, nếu đại trận bị triệt tiêu, chúng ta rời khỏi Âm Nhãn Cốc, thì tất nhiên không thể nào tiếp tục tồn tại mãi mãi, nhưng bằng tu vi của chúng ta, tồn tại thêm một trăm năm vẫn còn dư giả, đến khi các ngươi có thể tiếp tục làm quỷ tu, hoặc đoạt xá người sống, sống thêm một đời. Như vậy còn tốt hơn bị vây ở trong này đời đời kiếp kiếp” Đại Lý phủ chủ đanh thép nói.
“Phủ chủ nói đúng!”
“Chỉ cần rời khỏi Âm Nhãn Cốc, dù chỉ tồn tại thêm mười năm cũng đáng”
“Đúng thế”
"Tiếp theo phải làm như thế nào, mời phủ chủ nói rõ" Lúc này Đoàn Tung chợt mở miệng.
Đại Lý phủ chủ cười cười bảo: "Công việc chính thì có hai cái như ta vừa nói, còn nhiệm vụ cụ thể các ngươi cứ theo đây mà làm"
Hắn nói rồi từ trong tay áo lấy ra một cái thẻ ngọc, ném cho Đoàn Tung. Gã tiếp nhận thẻ ngọc, thần hồn chui vào thăm dò, chốc lát gật gù, chuyện thẻ ngọc cho kẻ khác.
Chừng hai khắc, hội nghị mới kết thúc, đám quỷ vật tách ra trở về cung điện của mình, mỗi người đều có tính toán của riêng mình.